Chương 1003: Tổn thương Âm Như Dung
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Trong đám người.
Âm Như Dung nhìn thấy những hàng văn tự thông tin này, tức nghiến răng nghiến lợi, lại nhớ đến mình còn không thể qua đại kiếp phong thánh, trong lòng vừa tức vừa buồn bực, suýt chút thổ huyết.
“Đáng hận!”
“Dựa vào cái gì mà Diệp Phong có thể trở thành thiên thần của Lôi Đình điện?”
“Bổn thánh chủ không cam tâm!”
Âm Như Dung nắm chặt nắm đấm.
Đột nhiên, nàng ý thức được gì đó không đúng.
Đang yên đang lành, tại sao trên vách tường Lôi Đình điện lại xuất hiện một cái “bảng công đức”, mặc dù tên của mình cũng trên bảng nhưng nàng luôn cảm thấy không đúng.
Lẽ nào, đây là Diệp Phong thêm vào?
Nghĩ đến đây, Âm Như Dung đi đến bên dưới vách tường, nhìn danh sách này, nhíu mày: “Lẽ nào các ngươi không tò mò, tại sao nơi này lại xuất hiện bảng công đức sao?”
Nàng rất muốn nói: Đây là giả, là Diệp Phong giả tạo!
Nhưng mà nói như vậy thì mình lại tỏ ra quá nhỏ nhen, chỉ có thể dùng cách uyển chuyển để nói ra.
“Đúng vậy!”
“Tại sao lại xuất hiện bảng công đức?”
“Đây là tàn niệm thiên đạo lập ra nhỉ?”
Mọi người của các đại thế lực bắt đầu thảo luận.
“Danh sách này thật hay giả còn phải nghiên cứu kỹ càng, nếu như danh sách này không phải người làm, mà là tàn niệm thiên đạo lập ra vậy thì nhất định sẽ có tồn tại đạo văn, thử là biết.”
Âm Như Dung âm dương quái khí nói.
Nàng vươn tay, muốn vỗ lên bảng công đức.
Vù!
Bảng công đức đột nhiên kim quang lóe lên, có một bóng dáng to lớn hùng vĩ xuất hiện, chắp hai tay sau tay, toàn thân được lôi đình quấn lấy, chỉ trừng mắt, Âm Như Dung chỉ cảm thấy lòng bàn tay đau đớn.
“A!”
Nàng ta kinh ngạc, bay ngược lại.
Mọi người cảnh giác đến yên tĩnh, lần lượt nhìn lòng bàn tay Âm Như Dung, phát hiện ở đó xuất hiện lỗ kim nhỏ, có mấy sợi khí tức thời xa xưa hùng vĩ lưu lại.
Đó là...... vết thương!
“Xem ra, người nào đó nghi ngờ độ thật giả của bảng công đức, lấy lòng dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, bây giờ để lại vết thương, không hao mòn trăm ngàn năm, sợ là tu vi khó tăng.”
Dư La chuẩn thánh cười ha ha.
Ông ta già lão luyện, nhìn ra được, Âm Như Dung nghi ngờ bảng công đức này là do Diệp Phong làm ra.
Lại không biết đây là chí bảo mà tàn niệm thiên đạo để lại!
Nếu dám phá hoại Lôi Đình điện, thì đại năng thánh cảnh cũng sẽ bị bảng công đức phản phệ, để lại vết thương.
Trên bảng công đức.
Tên của Âm Như Dung biến thành màu xám.
Về phần những cái tên khác vẫn vàng chói như cũ.
Âm Như Dung nhìn vết thương trong lòng bàn tay, có một kiểu đau nhức đến từ sâu trong linh hồn, suýt nữa không cử động được.
Nàng quỳ xuống bảng công đức, khóc lóc cầu xin.
“Thiên đạo tiền bối, ta sai rồi, là ta nhất thời bị mờ hai mắt, xin ngài tha thứ!”
Nhưng thiên đạo vẫn lạnh lùng.
Sự mạo phạm của nàng định sẵn sẽ không được tha thứ.
Những người xung quanh nhìn Âm Như Dung, yên lặng không lên tiếng, bầu không khí hiện tại lập tức yên tĩnh hơi đáng sợ.
Âm Như Dung nhìn thấy ánh mắt khác lạ của mọi người, cắn chặt răng, phất tay, thân thể được tầng tầng sương mù bao lấy, giống như trốn chạy rời khỏi Lôi Đình điện.
Đợi nàng đi rồi, ánh mắt của mọi người đều tập trung lên người Diệp Phong.
“Diệp chưởng môn... à không! Diệp thiên thần, sau này lúc ta độ kiếp, có thể giảm cho ta được không?”
Tê Ngưu thiên đế mong chờ.
“Giúp ta giảm uy lực thiên kiếp xuống chín phần là được.....” Vị thiên đế nào đó thấp giọng nói, khiến mọi người suýt nữa cười sặc sụa.
Nghe vậy, Diệp Phong rất bất lực.
Hắn căn bản không biết làm sao nắm giữ thiên kiếp!
Đột nhiên, trong lòng Diệp Phong có cảm giác, đi đến bên bảng công đức, nhìn danh sách do tàn niệm thiên đạo tạo ra, vươn tay, chậm rãi chạm vào tên của mình.
Ầm!
Tiếng chấn động nhỏ vang lên, Diệp Phong hấp thu được không ít ký ức, cũng có một đạo căn nguyên thiên kiếp đặc biệt.
Khoảnh khắc này, hắn phúc chí tâm linh.
“Ta hiểu rồi!”
Hắn lấy Phong Nguyên linh châu làm gương soi, phát hiện giữa chân mày mình có ấn ký của thời gian và không gian, còn nhiều thêm một ấn ký tia chớp, tản phát từng sợi khí tức hào hùng cổ xưa.
Điều này đại biểu cho thân phận thiên thần của Lôi Đình điện!
Diệp Phong có thể nắm chế lôi phạt rồi!
Nhưng, hắn hiện tại còn là thiên thần thực tập, mặc dù có thể nắm giữ lôi phạt, nhưng không thể nắm giữ không kiêng nể gì.
Chỉ có trở thành thiên thần chân chính, mới có thể mở rộng quyền hạn.
“Các vị đạo hữu, ta quả thực đã trở thành thiên thần của Lôi Đình điện, có thể nắm giữ lôi hình, nhưng không khoa trương như các vị nghĩ đâu.”
“Ví dụ như ta hiện tại chỉ có thể tăng mạnh lôi kiếp, chứ không thể giảm yếu.”
“Hơn nữa, lôi kiếp của hiện tại và hồi trước không giống.”
“Trước thời đại trăng đỏ, uy lực của thiên kiếp và cảnh giới tương xứng, cảnh giới càng cao, lôi kiếp càng mạnh.”
“Nhưng bây giờ, lôi kiếp mạnh yếu có liên quan đến thiên chất!”
Khi Diệp Phong mở miệng giới thiệu, mọi người mông lung.
…
“Diệp chưởng môn, ngài là thiên thần của Lôi Thần điện mà, cũng không thể điều chỉnh uy lực lôi kiếp sao?” Tê Ngưu thiên đế trừng mắt, rất kinh ngạc.
Mọi người cũng nhìn Diệp Phong, đều rất tò mò.
Diệp Phong bất đắc dĩ.
“Các vị đạo hữu quá xem trọng Diệp mỗ rồi, mặc dù ta là thiên thần, nhưng trước mắt chỉ có thể tăng độ mạnh của lôi hình.”
“Hơn nữa, lôi hình bây giờ cường độ mới đầu là căn cứ theo thiên chất và chiến lực của tu hành giả để định đoạt.”
“Thiên chất và chiến lực đều rất cao, thì thiên kiếp gặp phải dĩ nhiên sẽ càng mạnh hơn tu hành giả cùng cấp khác.”
“Các vị chỉ cần chuẩn bị nhiều hơn, là có thể an nhiên vượt lôi kiếp, sẽ không xuất hiện hiện tượng bị đánh chết.”
Diệp Phong tiến hành giải thích.
“Còn một điểm, ta có thể điều chỉnh thời gian khoảng cách giữa mỗi đợt lôi kiếp, nhiều nhất có thể kéo dài gấp trăm lần.”
Hắn nghĩ tới đây, nhanh chóng tiến hành bổ sung.
“Cái này được!”
Mọi người vừa nghe, đều cười lên.
Lúc độ kiếp, lôi kiếp hết đợt này tới đợt khác, nếu có thể để thời gian khoảng cách kéo dài gấp trăm lần, vậy thì có thể nhân cơ hội khôi phục thương thế, xác suất độ kiếp thành công tăng cao trên diện rộng.
Mọi người và Diệp Phong nói chuyện một hồi, rồi tự giải tán.
Trước Lôi Đình điện.
Diệp Phong lơ lửng đứng đó, nhìn những đám mây kiếp xung quanh, có thể nhìn thấy rất nhiều bóng dáng trẻ tuổi đang độ kiếp trong đó.
Mặc Oanh, Hoắc Vân Kiệt, Thạch Lỗi.....
Bọn họ đều đang gian khổ ngăn cản.
“Uy lực của lôi kiếp đợt sau mạnh hơn đợt trước, nhưng mà, bọn họ đều là thiên kiêu chân chính, gánh vác cũng không có vấn đề.”