Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1041 - Chương 1041 - Người Trẻ Tuổi Thần Bí

Chương 1041 - Người trẻ tuổi thần bí
Chương 1041 - Người trẻ tuổi thần bí

Chương 1041: Người trẻ tuổi thần bí

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Tiếu Thương Thiên hào phóng thừa nhận thân phận của Diệp Phong.

Mặc dù Tiếu Thương Thiên làm người bá đạo, nhưng cũng thua được, thả xuống được.

Bạch Cơ bên cạnh nghe được lời này, rất đau lòng.

Theo nàng thấy, công tử nhà mình mới là thiên mệnh chi tử chân chính.

Trong đám đông.

Ánh mắt một người trẻ tuổi ở thánh địa nào đó ngưng tụ, nhìn chằm chằm Diệp Phong, trong đồng tử xẹt qua sát ý nồng đậm.

"Đáng chết!"

"Vậy mà bị Diệp Phong cướp trước một bước, trở thành thiên mệnh chi tử, đáng hận! Chỉ cần cho ta thêm ba năm nữa, vị trí thiên mệnh chi tử chính là của ta."

"Thật sự là tức chết ta!"

Mặt mũi người này tràn ngập sự không cam lòng.

"Diệp Phong... Cướp vị trí thiên mệnh chi tử của ta, cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ giết ngươi, thay thế vào đó!"

Người trẻ tuổi này cúi đầu, nắm chặt nắm đấm, mặc cho móng tay đâm vào trong thịt, lại hồn nhiên không để ý, thần sắc thủy chung lạnh như băng sương.

Trên bầu trời.

Vẻ mặt hóa thân cuối cùng đại biến.

"Ngươi là thiên mệnh chi tử, vậy càng phải không thể để ngươi sống nữa... Nhưng mà, vừa rồi là thủ đoạn gì, vậy mà có thể dời đi một kích trí mạng của bổn thánh?"

"Người chết không cần biết nhiều như vậy."

Diệp Phong không trả lời.

Hắn cho mình trận pháp gia tốc thời gian gấp mười lần, phản ứng linh mẫn, lại thêm năng lực không gian chi lực chuyển di, tự nhiên có thể dời tấn công của hóa thân cuối cùng đi.

Xoẹt!

Diệp Phong lần thứ hai xuất kiếm, chém ra vô số kiếm quang rực rỡ, gần như muốn bổ đôi màn trời, khiến người ta rung động.

"Điêu trùng tiểu kỹ!"

Chung cực hóa thân thiêu đốt chính mình, bộc phát ra thánh uy đáng sợ, hung hăng trùng kích bốn phương, ngay cả kiếm quang của Diệp Phong cũng bị bắn ngược, bổ về phía màn trời, không biết tung tích.

Băng Tuyết Thánh Thành bị thánh uy trùng kích, vô số cường giả đều bị đụng bị thương, bay ngược ra ngoài, phun từng ngụm máu.

Đám người mạnh như Dư La Chuẩn Thánh, cũng đều bị chấn đến cả người đè nén, bị thương nhẹ.

"Thiên Diệu Thánh Chủ, hóa thân cuối cùng là địch nhân chung của chúng ta, nghe nói ngươi có Thánh Binh, vì sao không dùng?"

Dư La Chuẩn Thánh hỏi.

"Ngươi đang dạy ta làm việc?" Âm Như Dung cười nhạo: "Còn nữa, ai nói hóa thân cuối cùng là địch nhân chung của chúng ta? Hắn chỉ nhằm vào Diệp Phong, không liên quan gì đến ta."

Nghe lời này, không ít người tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Trên bầu trời.

Hóa thân cuối cùng bộc phát ra khí tức cường đại, không ngừng đánh về phía Diệp Phong, mỗi một quyền đều phát huy ra lực lượng có thể hủy diệt tiểu thế giới, nhưng đều bị Diệp Phong dùng Thánh Hoàng Kiếm ngăn trở.

"Tiểu tử, chịu chết đi!"

Hóa thân cuối cùng gia tốc thiêu đốt bản thân, khí thế càng ngày càng mạnh, mắt thấy lại tăng gấp đôi.

Cuối cùng.

Hắn đánh một quyền ra, đánh xuyên qua trận pháp không gian chi lực chuyển di của Diệp Phong, đẩy hắn lui mấy trăm thước.

Hai người lập tức phân cao thấp!

Tình thế, đột nhiên bất lợi đối với Diệp Phong!

….

“Thánh cảnh quả nhiên rất mạnh!”

Diệp Phong nhìn y sam bị nổ suýt nữa rách tung, phát hiện sức mạnh không gian bám vào phía trên cũng bị đánh tan rồi.

Hắn chợt lóe suy nghĩ, thân thể lại lần nữa bị sức mạnh không gian màu bạc trắng bao lấy, hình thành trận pháp chuyển dời không gian.

Tiến công dưới thánh cảnh căn bản đều có thể chuyển dời đi.

Điều này có nghĩa là không có thực lực thánh cảnh sẽ không tổn thương được hắn.

Đây là “Bình Chướng Không Gian” thần thông cấp thánh mà Diệp Phong lĩnh ngộ ra được sau khi tu luyện thành quyển thứ hai “Pháp điển không gian”.

Nhưng hôm nay, môn thần thông này lại bị Chung Cực hóa thân đánh vỡ.

Diệp Phong ý thức được, người này quá mạnh!

“Không hay rồi, Diệp chưởng môn rơi vào thế yếu rồi!”

“Chư vị, có cần ra tay không?”

Các vị chuẩn thánh trong Băng Tuyết thánh thành nhìn nhau, đều rất sốt ruột.

Đây là trận chiến của cấp độ thánh cảnh, rất nguy hiểm, ai cũng không muốn tham gia vào, sơ suất một cái là sẽ bị xóa bỏ.

Mà người duy nhất ở hiện trường có thể tham chiến là Âm Như Dung có thánh binh, thế nhưng nàng ta lại lạnh lùng bàng quan, từ chối ra tay, khiến người ta khinh thường.

“Hừ! Ra tay? Vậy thì không thể! Cứ để Diệp Phong bị Chung Cực hóa thân xóa bỏ đi.”

Âm Như Dung cười lạnh trong lòng.

Cùng thuộc trận doanh Thần Châu đại lục, nàng ta dĩ nhiên sẽ không điên cuồng tới mức ra tay với Diệp Phong.

Nhưng, lạnh lùng nhìn Diệp Phong bị Chung Cực hóa thân xóa bỏ cũng là một chuyện rất sảng khoái.

Trong đám người.

Người trẻ tuổi của thánh địa nào đó lại cười lạnh.

“Rất tốt!”

“Đợi con của thiên mệnh là Diệp Phong bị Chung Cực hóa thân giết chết, vị trí con của thiên mệnh sẽ trống, qua ba năm nữa, ta nhất định có thể trở thành con của thiên mệnh mới.”

“Ha ha ha!”

Người trẻ tuổi đó cười lạnh trong lòng, tâm trạng thư thái rất nhiều.

Trên không trung.

Diệp Phong rơi vào khổ chiến.

Cho dù dựa vào thần thông “Bình Chướng Không Gian” không ngừng di chuyển tiến công điên cuồng của Chung Cực hóa thân, hắn vẫn chỉ có sức ngăn cản.

“Diệp Phong, ngươi chết chắc rồi!”

Chung Cực hóa thân cười dữ tợn, tiếp tục tiến công, không ngừng áp chế Diệp Phong, đánh hắn liên tục thối lui.

Huyền Không sơn.

Linh Uy thánh hoàng và Vụ thánh đều đang quan sát trận chiến.

“Đây chính là Diệp Phong sao, quả nhiên rất mạnh, người này không trừ, sau này nhất định là tai họa to lớn.”

“Đúng vậy, cho nên phải xóa bỏ trước.”

“Nhưng mà cái giá ra tay lần này rất lớn, tiêu hao phần lớn nguyên khí của chúng ta, ít nhất phải ngủ sâu một khoảng thời gian mới có thể hoàn toàn tu bổ hoàn toàn hao tổn.”

“Chỉ cần có thể giết Diệp Phong, cho dù mất nửa cái mạng cũng đáng.”

“Nói cũng phải.”

Hai người đều cười lạnh.

Với bọn họ, Diệp Phong chết chắc không nghi ngờ.

Trên không trung ở Băng Tuyết thánh thành.

Phần lớn tu hành giả đều rất lo lắng.

Bọn họ cũng muốn ra tay giúp đỡ Diệp Phong, nhưng trận chiến này là trình độ thánh cảnh, một kích tùy tiện của hai người cũng có thể chém chết chuẩn thánh tứ chuyển, không có thánh binh, ai dám lên?

Duy nhất Âm Như Dung có thánh binh trên người lại chọn nhắm mắt làm ngơ, khiến người ta nóng ruột.

“Diệp Phong, hôm nay ngươi chết chắc không nghi ngờ!”

Bình Luận (0)
Comment