Chương 1091: Lý Uyển Tình nhập tông
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Muốn chứ, không có thời khắc nào là không muốn!”
Lý Uyển Tình rất kích động, cũng rất chờ mong.
Gia nhập Phiêu Miểu tông là có thể tới Tụ Linh tháp miễn phí rồi.
Sao nàng có thể không muốn kia chứ?
“Vậy thì theo ta đi gặp chưởng môn.” Cung Thanh Thu kéo tay Lý Uyển Tình đi về phía đỉnh Phiêu Miểu Phong.
“Phù phù! Phù phù!”
Nghe nói có thể nhìn thấy Diệp Phong, Lý Uyển Tình vô cùng kích động, nhịp tim gia tốc, gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Trước Lôi Đình điện.
Diệp Phong nghe được cuộc đối thoại giữa Cung Thanh Thu và Lý Uyển Tình.
Hắn cũng cảm thấy rất hứng thú với nhân tài thương nghiệp Lý Uyển Tình này.
Nếu có thể tuyển nàng vào tông môn thì sẽ có trợ giúp rất lớn cho Âu Dương Phong và Âu Dương Vũ trong việc phát triển cửa hàng của Phiêu Miểu tông, gia tăng lợi ích thương nghiệp của Phiêu Miểu tông.
“Vù!”
Diệp Phong đáp xuống đỉnh núi.
Một lát sau.
Lý Uyển Tình và Cung Thanh Tu đi tới, thấy Diệp Phong đang nâng chén uống trà.
Góc nghiêng anh tuấn phi pháp kia khiến nhịp tim của Lý Uyển Tình lại càng đập nhanh.
“Đẹp… đẹp trai quá!”
“Thật không hổ là Diệp Chưởng môn, còn đẹp trai hơn trong truyền thuyết gấp vô số lần, nếu được gả cho ngài ấy, mình có chết cũng bằng lòng!”
Hơi thở của Lý Uyển Tình dần trở nên dồn dập.
“Chưởng môn, vị này là Lý Uyển Tình, người chủ trì đấu giá tại Bạch Phfu thành, muốn gia nhập Phiêu Miểu tông chúng ta… Đúng rồi, nàng ấy đã thông qua kiểm tra Duyên Phận Tử Kim Linh.”
Cung Thanh Thu chủ động mở lời.
“Được.” Diệp Phong gật đầu.
Hắn không nhiều lời, lấy danh sách tông môn ra, hỏi mấy vấn đề, sau đó viết xuống.
“Cạch!”
Diệp Phong đóng ấn Chưởng môn xuống, Lý Uyển Tình còn chưa ý thức được chuyện gì đang diễn ra thì đã chính thức gia nhập Phiêu Miểu tông.
“Từ nay về sau, Lý Uyển Tình chính là trưởng lão tài vụ của Phiêu Miểu tông ta, chịu trách nhiệm phát triển thương mại cho Phiêu Miểu tông.”
“Tiếp theo, Cung trưởng lão, ngươi sắp xếp chỗ ở và những thứ khác cho Lý trưởng lão.”
Diệp Phong khoát tay áo, sau đó biến mất.
Lý Uyển Tình đứng ngơ ngác.
“Chúc mừng Uyển Tình muội muội, từ nay muội đã là trưởng lão tài vụ của Phiêu Miểu tông chúng ta.”
Cung Thanh Thu lên tiếng chúc mừng.
“Hả? Vậy là xong rồi hả?” Lý Uyển Tình rất thương tâm, nàng còn chưa kịp nói thêm vài câu với Diệp Phong thì người ta đã đi mất, quá đáng tiếc!
“Nhưng sau khi gia nhập Phiêu Miểu tông, mình còn có nhiều dịp để gặp mặt Chưởng môn cơ mà, không cần sốt ruột.”
Lý UYển Tình thầm nghĩ.
Rất nhanh sau đó.
Cung Thanh Thu dẫn Lý Uyển Tình đi tới Phi Lai Phong, sắp xếp chỗ ở cho nàng, khi được hỏi là Diệp Phong ở đâu thì Cung Thanh Thu bèn chỉ vào đỉnh Phiêu Miểu Phong, đáp:
“Chưởng môn và đệ tử đời đầu đều sống trong tiểu viện nằm giữa đỉnh núi, trung tâm linh mạch cũng ở trong tiểu viện đó.”
“Tiểu viện đó mới là nơi thiên địa linh khí dày đặc nhất trong Phiêu Miểu tông chúng ta.”
"Đáng tiếc..."
“Tiểu viện trung tâm hết chỗ trống rồi, chúng ta đều không được sống ở đó, chỉ có thể ở xung quanh.”
Nghe nói không thể ở gần Diệp Phong, Lý Uyển Tình thấy tiếc hùi hụi, nhưng cũng không nói gì.
Lôi Đình điện.
Diệp Phong khoanh chân ngồi trước cửa.
“Vù!”
Độ kiếp nửa ngày, Thiên Mệnh Bảo Châu cuối cùng cũng vượt qua, rơi vào lôi trì trong Lôi Đình điện, hấp thu Lôi Đình bản nguyên, củng cố bản thân.
Lại mấy canh giờ trôi qua.
Thiên Mệnh Bảo Châu lột xác triệt để, chính thức trở thành Tứ Tinh Siêu Việt Linh Bảo cường đại.
Tiến xa hơn một bước, nó sẽ là Thánh Binh.
“Cuối cùng cũng dùng được rồi.”
Diệp Phong vướt Thiên Mệnh Bảo Châu ra khỏi Lôi Trì, phát hiện sau khi lột xác thành Tứ Linh Siêu Việt Linh Bảo, Thiên Mệnh Chi Lực đã tăng lên gấp trăm lần.
Ở một góc độ nào đó, có thể nói là vô cùng vô tận.
“Có thể cải tạo trận pháp được rồi.”
Tay trái Diệp Phong nắm chặt Thiên Mệnh Bảo Châu, ngón cái và ngón giữa tay phải chụm lại giống như ngòi bút, bắt đầu khắc hoạ lên những vị trí khác nhau trong Lôi Đình điện.
Mỗi một nét vẽ sẽ tiêu hao một luồng thiên mệnh chi lực.
Sau khi trở thành Tứ Tinh Siêu Việt Linh Bảo, tốc độ khôi phục thiên mệnh chi lực của Thiên Mệnh Bảo Châu cũng trở nên rất nhanh.
Ban đầu.
Tốc độ vẽ của Diệp Phong cực nhanh, tiêu hao rất nhiều thiên mệnh chi lực, vượt xa tốc độ khôi phục của thiên mệnh chi lực.
Nhưng tầm nửa ngày sau.
Tốc độ khôi phục của thiên mệnh chi lực đã gần như ngang bằng tốc độ tiêu hao, không có chuyện thiên mệnh chi lực không đủ dùng.
“Phù!”
“May mà Thiên Mệnh Bảo Châu đã thăng lên cấp độ Tứ Tinh Siêu Việt Linh Bảo, nếu không thiên mệnh chi lực căn bản không đủ mà dùng.”
Diệp Phong thấy may mắn.
Ba ngày sau.
Hắn vẽ xong, mệt mỏi dựa vào bên cạnh Lôi Trì, nhìn khắp bốn phía, có thể thấy được phù văn thượng cổ màu vàng nhạt được khắc dày đặc trên bốn bức tường trong Lôi Đình điện, ẩn chứa sức mạnh cực kỳ thần bí.
Đây là trận văn cấp Thánh mới được thăng cấp dựa trên cơ sở là trận pháp trên con đường Phong Thánh.
Mỗi một trận văn đều là tâm huyết của Diệp Phong.
Bây giờ, trận pháp đã được khắc thành công.
Nhưng còn thiếu một bước cuối cùng.
“Cực Hạn Thánh Trận, mở!”
Diệp Phong cắn rách ngón trỏ, nhỏ mười giọt máu tươi xuống Lôi Trì, ba nghìn luồng Thiên Mệnh Chi Lực, kích hoạt trận pháp.
“Vù!”
Tất cả phù văn màu vàng như chợt sống lại.
Chúng bay nhảy khắp Lôi Đình điện.
Như những con linh ngư màu vàng.
Đằng sau phù văn kéo theo một sợi tơ màu vàng, đan xen vào nhau, tạo thành một trận pháp phức tạp tới cực điểm.
Cuối cùng, ánh sáng dần tắt.
Lôi Đình điện khôi phục trạng thái tĩnh lặng như đáy giếng không một gợn sóng.
Nhưng chỉ có Diệp Phong biết được, giới hạn chịu đựng của nó đã tăng lên hơn gấp mười lần, phẩm cấp cũng áp đảo Tứ Tinh Siêu Việt Linh Bảo, gần tới Thánh Binh.
Mặc dù phẩm cấp không cao, nhưng ở một trình độ nào đó, Lôi Đình điện còn mạnh hơn Thánh Binh rất nhiều.
“Để ta xem xem cực hạn của ngươi tới đâu.”
Diệp Phong vươn tay, đặt lên bảng công đức, cảm ứng kỹ càng, vẻ mặt càng lúc càng kinh ngạc.
“Khá lắm!”
“Cứ cách ba năm thì sẽ tích tụ đủ năng lượng cho một lần đại kiếp Phong Thánh, nói như vậy, chỉ cần người tu hành của đại lục Thần Châu chịu cố gắng thì cứ ba năm sẽ có một vị nhập Thánh cảnh.”