Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1117 - Chương 1117 - Danh Tiếng Vang Dội, Phùng Xuyên Tức Đến Nghiến Răng Nghiến Lợi

Chương 1117 - Danh tiếng vang dội, Phùng Xuyên tức đến nghiến răng nghiến lợi
Chương 1117 - Danh tiếng vang dội, Phùng Xuyên tức đến nghiến răng nghiến lợi

Chương 1117: Danh tiếng vang dội, Phùng Xuyên tức đến nghiến răng nghiến lợi

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Phiêu Miểu tông.

Diệp Phong chuyển Lực Lượng Thần Bi tới gần quảng trường tông môn dưới chân núi, bên cạnh con đường lên núi.

Nó giống như biển hiệu của Phiêu Miểu tông.

Người của các thế lực lớn đi tới gần đều sẽ chủ động dừng lại, đánh vào Lực Lượng Thần Bi, thử thực lực của mình.

“Ầm!”

Lại có người đánh vào Lực Lượng Thần Bi, nhận được xếp hạng.

Ba ngày ngắn ngủi trôi qua, gần như tất cả các Thánh Địa, chín dãy núi, ngũ đại cấm khu, hàng trăm lão tổ Phá Hư cảnh thế lực năm sao, hàng nghìn lão tổ Phá Hư cảnh thuộc thế lực bốn sao trên khắp đại lục Thần Châu đều tới thử sức.

Ngay cả Thiên Diệu Thánh Địa, Thiên Diệu Thánh Thành cũng có người lén chạy tới đánh vào Lực Lượng Thần Bi.

Bây giờ, người của Thần Châu đã chiếm đến một vạn năm ngàn vị trí trong bảng.

Số lượng này không thua kém các thế giới đại thiên khác là bao, lại một lần nữa gây nên chấn động.

“Thần Châu ghê gớm thật!”

“Không phải thế giới đại thiên mà hơn hẳn thế giới đại thiên.”

Cường giả các giới lại chấn động lần nữa.

Bọn họ không biết đại lục Thần Châu cũng không phải một thế giới bình thường mà là một thế giới đại thiên hàng thật giá thật!

Chỉ có điều, trong khắp vũ trụ, ngoại trừ Thần Châu và Thiên tộc thì không ai biết được bí mật này.

Thần Châu.

Bởi vì Diệp Phong công bố Lực Lượng Thần Bi, ban bố quyển trục Lực Lượng Thần Bảng, cho nên các nơi khắp đại lục Thần Châu đều đang thảo luận việc này.

Thiên Cơ Các và bảng xếp hạng mỹ nhân tuyệt thế nổi đình nổi đám mấy ngày trước đã bị sự xuất hiện của Lực Lượng Thần Bảng cho vào quên lãng.

Gần như tất cả mọi người trên khắp Thần Châu đều đang bàn tán về Lực Lượng Thần Bảng, độ chú ý của Thiên Cơ Các thấp đến đáng thương.

Thiên Nguyên Vực, Vạn Tông Thánh Địa.

“Choeng!”

Phùng Xuyên giận dữ ném chén trà xuống đất, chửi ầm lên:

“Cái tên Diệp Phong chết tiệt!”

“Nhất định là hắn cô ý!”

“Cứ nhất định phải công bố Lực Lượng Thần Bảng ngay sau khi ta công bố Thiên Cơ Các và bảng xếp hạng mỹ nhân, đoạt lấy danh tiếng của ta, đáng hận, thật ghê tớm!”

Phùng Xuyên càng nói càng tức.

“Không được, ta phải tiếp tục công bố một bảng xếp hạng hoàn toàn mới!”

Phùng Xuyên không phục.

Hắn ta lập tức bế quan, cái giá là tóc trên đầu đều rụng hết mới thôi diễn ra một bảng xếp hạng tương đối chính xác.

Hôm đó, vô số quyển trục bay đi khắp các nơi trong Thần Châu.

Bạch Phù thành.

“Ô, đây là bảng xếp hạng gì?”

“Bảng xếp hạng thiếu niên anh tài Thần Châu?”

“Mọi người nhìn xem, Mặc Oanh của Phiêu Miểu tông xếp thứ chín kìa!”

“Hoắc Vân Kiệt của Phiêu Miểu tông xếp thứ mười sáu, cũng rất mạnh.”

Sự xuất hiện của bảng xếp hạng thiếu niên anh tài đã gây nên chấn động khắp các nơi, khiến danh vọng của Thiên Cơ Các tăng vọt theo.

Nghe thấy tin này, Phùng Xuyên rất vui vẻ.

"Ha ha ha!"

“Chỉ cần ta không ngừng cho ra các bảng xếp hạng chất lượng cao thì nhất định có thể vượt qua danh tiếng của Lực Lượng Thần Bảng, đưa Thiên Cơ Các trở thành thế lực ẩn thế nổi tiếng nhất Thần Châu.”

Phùng Xuyên cực kỳ phấn khích.

Nhưng sự việc nhanh chóng thay đổi.

“Bảng xếp hạng thiếu niên anh tài rác rưởi gì đó, có thể so với Lực Lượng Thần Bảng sao?”

“Mặc kệ thời trẻ ngươi mạnh bao nhiêu, về sau không lọt vào được Lực Lượng Thần Bảng thì hết thảy đều là đồ bỏ!”

Các thế lực lớn dần dần lên tiếng.

Sau đó, tuyệt đối đa số người lại bắt đầu chú ý vào Lực Lượng Thần Bảng, bởi vì có rất nhiều cường giả Hải tộc tới Phiêu Miểu tông, đánh vào Lực Lượng Thần Bi, nhận được xếp hạng và thu hút sự chú ý của tất cả mọi người.

Nhiệt độ của bảng xếp hạng thiếu niên anh tại lại hạ xuống.

“Ta tức chết mất.”

Phùng Xuyên lại giận dữ quăng chén trà.

"Không được!"

“Ta phải tiếp tục thôi diễn bảng xếp hạng mới, ta không tin mười mấy bảng xếp hạng được đưa ra còn không nhấn chìm được cái gọi là Lực Lượng Thần Bảng!”

Phùng Xuyên tức nổ phổi, lại thôi diễn ra một bảng xếp hạng mới.

Hai ngày trôi qua đã muốn nổ gan mà chết.

Ba bảng xếp hạng liên tục được phân phát ra ngoài.

Bảng xếp hạng chiến lực trời sinh, bảng xếp hạng thiếu niên tuyệt sắc, bảng xếp hạng tông môn tiềm lực!

Mấy bảng xếp hạng này vừa ra mắt đã thổi bùng lên cơn sóng thảo luận, khiến danh tiếng của Thiên Cơ Các lại tăng vọt lần nữa.

Nhưng, tiệc vui thì chóng tàn.

Không đến nửa ngày, đầu đường cuối ngõ Thần Châu lại thảo luận một đại sự khác.

Tiếu Thương Thiên muốn thành hôn với Bạch cơ!

Tin tức này vừa được truyền ra, các thế lực lớn đều oanh động.

“Tiếu Thương Thiên ta lấy được Bạch Cơ, đời này không có gì để hối tiếc, bảy ngày sau, ngày lành tháng tốt, mời các vị đạo hữu tới tham dự lễ thành hôn của bản công tử.”

Giọng nói của Tiếu Thương Thiên truyền khắp Thần Châu.

Việc này đã dẫn tới một cuộc thảo luận sôi nổi.

Nhiệt độ thảo luận của bảng xếp hạng chiến lực trời sinh, bảng xếp gạng thiếu niên tuyệt sắc, bảng xếp hạng tông môn tiềm lực lại bị nhấn chìm.

Vạn Tông Thánh Địa.

“Ta tức chết mất!”

Ngay cả Tiếu Thương Thiên cũng chạy tới đối đầu với ta, nhiệt độ bảng xếp hạng của Thiên Cơ Các chúng ta khó tăng lên như vậy sao?

Phùng Xuyên càng nói càng giận, tức muốn nổ phổi.

“Phụt” một tiếng.

Hắn ta phun máu ba lần, sắc mặt tái nhợt nhưu tuyết.

Diệp Phong và Tiếu Thương Thiên đều không biết Phùng Xuyên tức đến mức thổ huyết, cũng không biết Phùng Xuyên rất cần nhiệt độ thảo luận.

Cho dù biết thì bọn họ cũng không thèm để ý.

Phiêu Miểu tông.

“Diệp Chưởng môn, đây là thiệp mời của chúng ta.”

Tiếu Thương Thiên và Bạch Cơ cùng tới, đem theo một phong thiệp mời đặt lên bàn, nở nụ cười với Diệp Phong.

“Sao mà đột ngột vậy?”

Diệp Phong trợn tròn mắt.

Hắn nhớ Bạch Cơ là thị nữ của Thiếu Thương Thiên, ai mà ngờ được hai người này lại yêu nhau!

“Củi khô bốc lửa, tự nhiên thế thôi.” Tiếu Thương Thiên nhoẻn miệng cười, ôm eo Bạch Cơ: “Người sống một đời, đương nhiên là lấy khoái hoạt làm đầu, Diệp Chưởng môn, chúng ta chờ ngài!”

Nói xong, hai người quay đầu rời đi.

Nhìn tấm thiệp mời trên bàng, Diệp Phong vuốt cằm, cảm thấy lời của Tiếu Thương Thiên không có gì sai.

Người sống một đời, khoái hoạt làm đầu!

Đương nhiên đây chỉ là ý nghĩ của Tiếu Thương Thiên.

Diệp Phong không theo trường phải hưởng lạc.

Từ sau khi nói chuyện với Viễn Cổ Thánh Thần dưới lòng đất, áp lực to lớn lúc nào cũng bao phủ lấy hắn, khiến hắn khó mà hưởng thụ cái gì, cùng lắm là thỉnh thoảng uống chút trà, suy ngẫm nhân sinh mà thôi.

Bình Luận (0)
Comment