Chương 1122: Đoàn sủng của cả Phiêu Miểu tông
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Các ngươi cười cái gì?" Đại trưởng lão liếc nhìn đám người này, Thánh uy khủng bố quét qua, làm cho các đệ tử xung qunah đều vội vã quỳ xuống đất.
"Đại trưởng lão, cứ tiếp tục như vậy nữa, ngài không lo bản thân bị Diệp Phong - Thần Châu vượt qua sao?"
Một đệ tử có lá gan rất lớn hỏi.
"Vượt qua? Buồn cười!"
Đại trưởng lão Cái Thế Thánh Tông ngửa mặt lên trời cười dài, chín thanh kiếm phía sau run rẩy liên tục, tựa như đang cười với vẻ coi thường vậy.
Đại trưởng lão ngẩng đầu, nhìn về phía Thần Bi Lực Lượng.
Thân là đại trưởng lão của Cái Thế Thánh Tông, xếp hạng top 100, tại sao lại có thể lo lắng một ngụy Thiên Đạo có thể vượt qua mình?
Đệ tử khác cũng thảo luận rất kịch liệt.
"Có phải là ngươi bị điên rồi không?"
"Đại trưởng lão xếp thứ 75 trên Thần Bảng Lực Lượng, là cường giả Chí Thánh, làm sao có thể lo lắng bị Diệp Phong vượt qua chứ?"
"Đúng vậy, ngươi nói mà không biết nghĩ gì cả."
Các đệ tử xung quanh cùng chỉ trích.
Cái người đệ tử kia thì gãi đầu với vẻ mặt xấu hổ, cảm thấy bản thân thật sự là quá không biết suy nghĩ.
"Nhìn kìa, Thánh Tử tới rồi!"
Bỗng nhiên, đám người rối loạn lên.
Một thanh niên cao lớn được sương mù bao phủ bước đi tới nơi này, vung tay đấm tới, đấm mạnh về phía Thần Bi Lực Lượng.
[Xếp hạng 5608: Lâm Uy - Trung Châu - Cái Thế Thánh Tông.]
Sau khi đánh xong quyền này, Thánh tử Lâm Uy thấy được xếp hạng của mình rồi rời đi ngay lập tức, coi như không nhìn thấy bất cứ kẻ nào tại nơi này, từ đầu tới cuối đều duy trì dáng vẻ cô độc.
"Không hổ là Thánh tử!"
"Vừa mới thành Thánh, đã phát huy ra chiến lực gần bằng Hiển Thánh, thật sự rất mạnh!"
"Chắc hẳn là Thánh tử đã vô địch trong cùng một cảnh giới rồi chứ?"
"Thánh tử dùng thân xác thành Thánh, thực lực đương nhiên là mạnh rồi, trong cùng một cấp bậc hầu như không có địch thủ."
"Trong thế hệ trẻ tuổi, cũng chỉ có mấy Thánh tử, thánh nữ triển lộ phong thái vô địch của mấy châu khác mới có thể đánh với Thánh tử một trận."
Các đệ tử của Cái Thế Thánh Tông bàn luận ầm ĩ.
...
Huyền Không Sơn.
Thiên Mệnh Nữ Hoàng trở lại trước Thần Bi Lực Lượng, khi thấy xếp hạng của Diệp Phong lên tới 4888, nàng tức giận tới mức nắm chặt nắm đấm.
"Diệp Phong, tốt, đây là đang tuyên chiến với ta sao?"
"A!"
"Vô tri!"
"Chờ ta đột phá tới Thiên Thánh, đi vào top 300, tới lúc đó, xem ngươi làm sao đấu với ta."
Thiên Mệnh Nữ Hoàng khoanh chân ngồi tại bên hồ sen, tiếp tục bế quan.
...
Phiêu Miểu tông, quảng trường tông môn.
Diệp Phong ngồi trên chủ vị.
Tông môn đang tổ chức giải Trù thần lần thứ nhất.
Mấy trăm linh trù như Lý Kiều Kiều, Bạch Hàn Lâm tập trung tại đây, ngay trước bếp lò tại quảng trường tông môn nấu ăn.
Thịt viên kho tàu, đậu hũ ma bà, cá chim hấp,...
Ban đầu, thức ăn của các đệ tử đều rất đứng đắn, thế nhưng về sau, lại xuất hiện những món ăn có tên rất kiêu như Cánh Phi Long, Canh Cá Mập Cuồng Nộ, thịt viên Phượng Hoàng,...
"Oa, thơm quá đi!"
Các đệ tử xung quanh ngửi được mùi thơm, đều rất thèm thuồng.
Trên ghế giám khảo, có hai mươi người đang ngồi.
Người đứng đầu mười tám cổ tộc như Giáo chủ Huyết Liên Giáo, Thanh Sam Kiếm Tổ cùng với Hạ Văn Văn và Lưu Phong tạo thành ban giám khảo.
Trong đó, người được chú ý nhất chính là Hạ Văn Văn.
Từ khi gia nhập Phiêu Miểu tông tới nay, nàng không phải đang ăn, chính là đang trong quá trình tìm ăn, mỗi ngày đều ăn no nê, cái bụng đều tròn vo, cộng thêm tuổi của nàng còn nhỏ, rất đáng yêu, cho nên Hạ Văn Văn đã trở thành người được cưng chiều nhất Phiêu Miểu tông.
Dù là ai thấy được nàng, đều sẽ tươi cười đón lấy.
Dù cho là Lửng Mật thấy được Hạ Văn Văn, cũng không đầu sắt tới mức gây hấn, ngược lại là theo nàng cùng ăn cùng uống.
Hạ Văn Văn xuất hiện, làm cho các đệ tử của Phiêu Miểu tông có một loại cảm giác mình là sư huynh sư tỷ, nên có đảm đương.
"Thời gian kết thúc, ra nồi!"
Lúc này, Diệp Phong hô lớn.
"Cuối cùng cũng ra nồi!"
"Ta thật muốn lao xuống ăn hết mọi thứ quá!"
"Thôi đi, hãy để cho tiểu sư muội và hai mươi vị giám khảo đánh giá đã, còn lại mới là đồ ăn của chúng ta."
Các đệ tử Phiêu Miểu tông đều nhỏ giọng trao đổi.
Trước bếp ăn.
Động tác của Lý Kiều Kiều rất nhanh nhẹn, đổ hết thức ăn trong nồi vào trong đĩa, làm ra ánh sáng tản ra rất chói mắt.
Động tác của các đệ tử như Bạch Hàn Lâm cũng không chậm.
Mỗi người bọn họ đều đang hoàn thành bước cuối cùng.
Trong vòng một canh giờ này, mỗi người đều phải làm ra ba món ăn.
Mfa bây giờ, mấy trăm người dự thi đã hoàn thành cả rồi.
"Hiện tại, bắt đầu nhận xét."
Diệp Phong tuyên bố.
Các đệ tử và Lý Kiều Kiều đều dựa theo trình tự khi rút thăm, đưa món ăn đầu tiên của mình lên.
Tại ghế giám khảo.
Thanh Sam Kiếm Tổ dùng đũa kẹp một miếng thịt của món Linh quy trăm năm hấp của một nữ đệ tử lên, bình luận: "Chất thịt không tồi, không quá nạc cũng không quá mỡ, thật vừa vặn, ta cho tám điểm."
"Ta cho bảy điểm." Lưu Phong nói.
"Bảy điểm." Hạ Văn Văn cũng đưa ra điểm của mình.
Những giám khảo khác cũng lần lượt chấm điểm, cuối cùng món ăn này có được 145 điểm.
"Kế tiếp!"
Diệp Phong phất tay, món ăn của đệ tử thứ hai được đưa lên, được hai mươi vị giám khảo nếm thử và chấm điểm.
Quá trình chấm điểm này trôi qua rất nhanh.
Một canh giờ sau.
Món ăn đầu tiên của mấy trăm đệ tử đều đã được nếm thử, trong đó, top 50 đệ tử trong số đó mới có thể tấn thăng lên vòng thứ hai.
Bọn họ đưa ra món ăn thứ hai, để cho giám khảo nếm thử.
Trong vòng thứ hai, chỉ có mười người có tư cách tấn thăng tới vòng cuối cùng.
Hiện tại, trên trận chỉ còn lại mười Linh trù cấp bậc tinh anh là Lý Kiều Kiều, Bạch Hàn Lâm,...
Bọn họ không phải Trù Thần thì chính là Trù Vương, hoặc là Trù Hoàng, thức ăn mà bọn họ làm ra thì sắc hương vị đều là tuyệt đỉnh.
Bọn họ đưa ra món ăn thứ ba vẫn nóng hôi hổi, cho hai mươi vị giám khảo tiến hành nếm thử và chấm điểm.
Người đưa thức ăn đầu tiên chính là Bạch Hàn Lâm.
"8 điểm!"
"10 điểm."
...
"9 điểm!"
Tổng điểm do hai mươi vị giám khảo đưa ra là 184 điểm.