Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1138 - Chương 1138 - Sinh Linh Chân Chính, Thánh Phi

Chương 1138 - Sinh linh chân chính, Thánh Phi
Chương 1138 - Sinh linh chân chính, Thánh Phi

Chương 1138: Sinh linh chân chính, Thánh Phi

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nàng chỉ đứng giữa hư không như vậy đã khiến người ta có cảm giác sợ hãi không dám nhìn thẳng, thậm chí nhiều người tu hành còn quỳ xuống, vái lạy nàng.

“Nàng... Nàng sao lại không chết?”

“Đây là lò Cửu Thiên Hoả Lôi đó, hơn nữa uy lực còn tăng lên gấp mười lần, ngay cả Hiển Thánh rơi vào trong đó cũng có thể bỏ mạng, nhưng Hồ Phi Phi lại chẳng hề hấn gì!”

“Đã thế dường như nàng còn thu hoạch được một lần lột xác.”

Núi Huyền Không.

Thiên Mệnh Nữ Hoàng nhìn hình ảnh truyền tới từ Thần Châu, hai tay siết chặt, trong mắt tràn ngập vẻ khó tin.

Ngay sau đó, trên mặt nàng ta đầy vẻ tức giận.

“Rốt cuộc là đi sai bước nào?”

“Rõ ràng Thánh Tôn đã động tay động chân vào lôi đình chi tâm, sao lại không giết được Hồ Phi Phi?”

“Chẳng lẽ nàng ta có thân thể bất tử?”

“Cho dù thế nào, xung quanh đại điện Lôi Trì nhất định phải bố trí phòng vệ, kẻ nào dám to gan tới gần đều phải giết chết!”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng rút ra bài học sau thất bại, vội vàng bày ra kế hoạch hoàn toàn mới.

...

Đại lục Thần Châu, đại trận Tu Di trong Bạch Phù thành.

Phùng Xuyên đứng trên đỉnh dãy núi Thái Nhạc, bị doạ đến mức toàn thân lẩy bẩy, hai chân không ngừng run lên, không bước đi nổi.

Có thế nào hắn ta cũng không ngờ được Hồ Phi Phi chẳng những có thể vượt qua đại kiếp Phong Thánh mà còn lột xác thành công, khí chất trở nên vô cùng cao quý.

Chỉ nhìn một cái đã khiến người ta run rẩy.

“Ồ, đây không phải Thánh tử Phùng Xuyên sao, sao lại tới đây?” Người tu hành nào đó phát hiện hắn đang đứng trên đỉnh núi.

“Thánh tử Phùng Xuyên?”

“Là Đỉnh Cấp Thiên Đế mới lên của Vạn Tông Thánh Địa – Phùng Xuyên? Nghe nói hắn được phong làm tân Thánh tử, địa vị cao quý.”

“Không ngờ hắn lại ở gần đây quan sát độ kiếp.”

Rất nhiều người tu hành nhao nhao nhìn lên đỉnh dãy Thái Nhạc, thấy được vẻ mặt cứng ngắc của Phùng Xuyên.

“Chết tiệt, lại bị nhận ra!”

Khoé miệng Phùng Xuyên co giật một cái, vội vàng lấy lễ vật ra, cười hì hì:

“Các vị đạo hữu, trùng hợp qua, biết Phi Thiên Đế đang độ kiếp, ta đoán trước nàng nhất định sẽ thành công thăng làm Thánh Nhân, cho nên đã chuẩn bị lễ vật đến đây chúc mừng.”

Những lễ vật này vốn là để phúng viếng Hồ Phi Phi, tiện thể đi xem vẻ mặt của Diệp Phong khi đó, tranh thủ cười thầm trên nỗi đau của người khác.

Nhưng ai ngờ Hồ Phi Phi lại không chết!

Mẹ nó đúng là cay!

Phùng Xuyên càng nghĩ càng cay cú.

“Thì ra là tới chúc mừng.”

“Sơ sót, chúng ta quá sơ sót rồi!”

“Đúng vậy, ban nãy ta chỉ lo quan sát đại kiếp Phong Thánh, còn chưa kịp chuẩn bị quà cáp gì cả!”

“Ây da, Thánh tử Phùng Xuyên, ngươi quá có lòng.”

Cường giả các nơi nhao nhao khen ngợi.

Nghe vậy, trong lòng Phùng Xuyên cay cú như ăn phải phân.

“Ha ha, các vị tiền bối quá khen.”

Mặc dù đau lòng chết lặng, nhưng trên mặt chỉ có thể trưng ra nụ cười tươi rói, cay cú không sao tả nổ.

“À, thì ra là tặng lễ, vậy thì cảm ơn!”

Sao Diệp Phong có thể đoán không ra trò vặt của Phùng Xuyên, nhất định là thằng này tưởng Hồ Phi Phi sắp chết, cố ý đến chọc tức, nhưng ngoài mặt Diệp Phong vẫn vờ như chẳng hề hay biết gì.

Vẫy tay một cái, nhận lấy quà của Phùng Xuyên.

“Diệp Chưởng môn, Phi Thiên Đế... Phi Thánh, lễ vật của bản Thánh tử đã đưa tới, giờ phải đi, cáo từ!”

Phùng Xuyên không muốn tiếp tục ở lại đây.

Hắn ta ôm quyền xong, lập tức xoay người biến mất không thấy bóng dáng.

Diệp Phong cũng lười để ý tới hắn ta.

Giai đoạn này, tác cụng cái công cụ hình người tàng hình Phùng Xuyên này còn chưa được phát huy hoàn toàn, chưa tới lúc thu lưới, cứ giữ vững quan hệ không gần không xa là phù hợp nhất.

Hành động của Phùng Xuyên đã thức tỉnh vô số người.

Đông đảo người tu hành đua nhau bay tới, vây quanh Diệp Phong và Hồ Phi Phi, chắp tay nói:

“Chúc mừng Diệp Chưởng môn, chúc mừng Phi Thánh!”

Nghe thấy hai chữ Phi Thánh, trong mắt Hồ Phi Phi ánh lên vẻ không vui.

Thân hình nàng nhoáng lên, đứng sóng vai với Diệp Phong, đôi môi hồng hào hé mở.

“Ta không thích cái tên Phi Thán này, gọi là Thánh Phi!”

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau.

Nhưng rất nhanh, bọn họ lập tức đồng thanh: “Chúc mừng Thánh Phi vượt qua đại kiếp Phong Thánh, bước chân vào Thánh cảnh.”

“Miễn lễ.” Hồ Phi Phi khoát tay áo.

Nàng nhìn sang Diệp Phong bên cạnh, ánh mắt đầy thân mật.

Diệp Phong nhìn ra được, Hồ Phi Phi hoàn thành hoá linh một cách thuận lợi, trở thành sinh linh đích thực, linh trí cũng tăng vọt, không còn là con rối như trước, mà thực sự là người.

Có điều nàng vẫn kế thừa ký ức lúc trước.

Hơn nữa Hồ Phi Phi chỉ tỏ ra lạnh lùng ngoài mặt.

Trên thực tế, Diệp Phong có thể nhận ra chút nghịch ngợm ánh lên trong mắt nàng.

“Về tông môn!”

Diệp Phong phất tay áo một cái, mang theo Hồ Phi Phi về Phiêu Miểu tông, tiến vào đại điện Chưởng môn, đóng cửa lại.

Hồ Phi Phi độ kiếp thành công.

Nhưng diễn biến của sự việc này chỉ mới vừa bắt đầu.

Trong vòng một ngày.

Tin tức này đã truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ Thần Châu.

Có người thành Thánh!

Nàng là Hộ pháp của Phiêu Miểu tông, tự xưng Thánh Phi!

Vô số người tham gia thảo luận, khí thế ngất trời.

“Các ngươi nói, vì sao Thánh Phi lại không chết?”

“Cái này không cần bàn nữa, Thánh Phi có thân thể bất tử, đây là thể chất đặc thù của nàng.”

“Thật sao?”

“Cái này còn có thể nói xàm được à? Nếu không có thân thể bất tử thì làm sao Thánh Phi có thể chịu được đại kiếp Phong Thánh uy lực gấp mười?”

“Được rồi, đừng cãi nhau vấn đề này nữa, tiếp theo, vấn đề mà chúng ta nên quan tâm là, trong trường hợp đại điện Lôi Trì đã bị phong ấn, Thánh Phi làm sao dẫn phát được đại kiếp Phong Thánh?”

"Đúng thế, đây mới là mấu chốt."

“Có phải Diệp Chưởng môn ra tay trợ giúp hay không?”

“Ta cảm thấy rất có thể là liên quan tới Lôi Đình điện.”

Vô số người thảo luận sôi nổi.

Nhất là những Tứ Chuyển Chuẩn Thánh như Dư La Chuẩn Thánh và Tuyết Nhạn, đều muốn biết nguyên nhân.

Dù sao bọn họ cũng đã sắp tới bước độ kiếp.

“Ta quyết định rồi, phải lập tức đi bái phỏng Diệp Chưởng môn và Thánh Phi để tìm kiếm câu trả lời.”

“Ta cũng đi!”

“Nhớ mang theo quà.”

Chuẩn Thánh thuộc các thế lực đồng loạt khởi hành.

Bình Luận (0)
Comment