Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1158 - Chương 1158 - Bầu Không Khí Dần Trở Nên Khó Xử

Chương 1158 - Bầu không khí dần trở nên khó xử
Chương 1158 - Bầu không khí dần trở nên khó xử

Chương 1158: Bầu không khí dần trở nên khó xử

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Tiếng cuốn sách rơi xuống đất không nhỏ

Diệp Phong và Tửu Cuồng đều nghe thấy, vội vàng nhìn lại theo tiếng, chỉ thấy Cung Thanh Thu đắng tại chỗ, đang kinh ngạc dùng bàn tay trắng như tuyết che miệng lại, đôi mắt trừng thật to.

Vào giờ phút này, Diệp Phong còn đang duy trì động tác cởi quần áo của Tửu Cuồng.

Bầu không khí ở hiện trường đột nhiên trở nên kỳ quái.

"Khụ khụ, ta tới không đúng lúc!"

Cung Thanh Thu vội vàng nhặt sách trên đất lên, xoay người chạy.

"Cung trưởng lão, quay lại!"

Diệp Phong ý thức được nhất định Cung Thanh Thu đã hiểu lầm gì đó, chuyện này phải giải thích rõ ngay mặt, nếu không sau này có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được.

Tửu Cuồng lại xấu hổ tới nỗi gương mặt già nua đỏ bừng lên.

Vèo!

Ý niệm của Diệp Phong khẽ động.

Cung Thanh Thu lập tức phát hiện bốn phía thay đổi, lúc lấy lại tinh thần đã đứng bên cạnh Diệp Phong.

"Ngươi đừng hiểu lầm, ta là vì nhìn cái này."

Diệp Phong ra sức phủ nhận, lôi cổ áo Tửu Cuồng xuống, vứt sang một bên, chỉ giải mật chi nhãn xăm sau lưng đối phương.

"Đây là cái gì?"

Cung Thanh Thu kinh ngạc thất sắc.

Sau đó trong lòng nàng thả lỏng hơn một chút.

Hóa ra chưởng môn kéo quần áo Tửu Cuồng không phải là vì thích đàn ông mà là muốn xem hình xăm này.

"Đây là giải mật chi nhãn, một trong những bí pháp của cửu đại thiên tôn, nếu có thể học được thì sẽ có thể phá giải tất cả phong ấn trên thế gian."

Diệp Phong giải thích.

"Chưởng môn, ngươi cởi quần áo của ta, còn bảo Cung trưởng lão tới nhìn, ngươi bảo ta phải giấu cái mặt già này đi đâu!"

Tửu Cuồng không ngừng ồn ào.

"Đừng làm ồn! Nằm trên đất, để ta và Cung trưởng lão nghiên cứu một lát, sau khi chuyện này kết thúc, ta cho ngươi mười nghìn cân dược tửu của tộc Long Nhân." Diệp Phong lôi ra đòn sát thủ.

"Được!"

Vừa nghe nói có rượu uống, Tửu Cuồng lập tức nằm xuống đất, để mặc Diệp Phong và Cung Thanh Thu nhìn hình xăm giải mật chi nhãn trên lưng hắn ta.

"Bí pháp thật phức tạp!"

Cung Thanh Thu nghiêm túc quan sát.

Ba giây sau.

Nàng đột nhiên phát hiện thụ nhãn này từ hai chiều biến thành ba chiều, sau đó lại kéo ý thức của nàng vào trong một trận pháp thế giới mênh mông, suýt chút nữa vĩnh viễn rơi vào trong đó.

"Tỉnh lại!"

Diệp Phong vỗ lên vai Cung Thanh Thu, gọi ý thức của nàng trở về.

Lúc này Cung Thanh Thu mới ý thức được sau lưng mình đã sớm bị mồ hôi lạnh thấm ướt, nhịp tim tăng lên, hiển nhiên là vừa rồi tiêu hao quá nhiều tinh khí thần.

"Cảm giác như thế nào?" Diệp Phong hỏi.

"Quá phức tạp, ta không học được." Cung Thanh Thu liên tục lắc đầu: "Chưởng môn, ngài học được không?"

Diệp Phong nói: "Để ta thử xem."

Nói rồi hắn vận dụng trí tuệ chi tâm.

Diệp Phong nhìn chằm chằm hình xăm giải mật chi nhãn trên lưng Tửu Cuồng, phát hiện nó nhanh chóng có biến hóa, kéo ý thức của hắn vào một trận pháp thế giới mênh mông.

Ở nơi đó thiên hình vạn trạng.

Có sát trận có thể uy hiếp đến tính mạng, có pháp trận trị liệu có thể cứu chữa người bị thương, có chướng trận có thể che giấu tất cả.

Ngoài ra còn có vô số trận pháp.

Tất cả trận pháp bên ngoài, bên trong đều có thể tìm thấy trận văn cùng loại hình.

Diệp Phong còn phát hiện ra nguyên lý phá trận giải mật chi nhãn.

Trận văn của nó có thể thiên biến vạn hóa, giống như một mật mã có thể hoạt động tự do, sau khi tiến vào trận pháp có thể làm tan rã hạch tâm, do đó đạt được mục đích phá giải.

"Hóa ra là có chuyện như vậy."

"Mặc ngươi thiên biến vạn hóa, ta cũng thiên biến vạn hóa, lấy biến hóa để đối ứng với biến hóa, đây chính là giải mật chi nhãn!"

Diệp Phong đã hiểu ra rồi.

Một khắc sau, ý thức của hắn tự động thoát ra khỏi hình xăm giải mật chi nhãn, trở về hiện thực, tỉnh lại.

"Chưởng môn, sao rồi?" Cung Thanh Thu vội vàng hỏi.

"Tạm ổn." Diệp Phong cười, nói với Tửu Cuồng đang nằm dưới đất: "Đứng lên, mặc quần áo vào đi!"

"Chưởng môn, mười nghìn cân dược tửu của tộc Long Nhân của ngươi..."

"Cho ngươi!"

Diệp Phong không chút hàm hồ, vung tay lên đã có một hũ rượu lớn rơi trên mặt đất, bên trong đựng đầy mười nghìn cân dược tửu.

"Ha ha, là rượu!"

Tửu Cuồng cười lớn, mặc quần áo nhảy vào trong hũ rượu lớn, vừa bơi vừa uống.

"Đúng là coi rượu như mạng!" Cung Thanh Thu bất đắc dĩ lắc đầu một cái, nhìn về phía Diệp Phong: "Chưởng môn, ngài học được bí pháp cấp thiên tôn của giải mật chi nhãn này rồi sao?"

"Cơ bản đã lĩnh ngộ được." Diệp Phong gật đầu.

"Thật sao?" Cung Thanh Thu rất kinh ngạc.

Trong mắt nàng, bí pháp cấp thiên tôn này quá khó rồi.

Nàng chỉ mới thử lĩnh ngộ, ý thức đã bị kéo vào thế giới không có bờ bến kia, nếu không phải Diệp Phong ra tay, nàng sẽ vĩnh viễn lạc trong đó, hậu quả thiết nghĩ không chịu nổi.

"Thật."

Diệp Phong đưa tay ra, trên lòng bàn tay có vô số phù văn màu đỏ hiện lên, dần dần hình thành một con mắt nhỏ.

Nó trôi lơ lửng giữa không trung, tỏ ra vô cùng cao quý.

Cung Thanh Thu chỉ nhìn một cái đã có một loại cảm giác như một con kiến hôi nhìn trời, cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.

"Bí pháp thật thần kỳ!"

Cung Thanh Thu vội vàng dời mắt, không dám đối diện với giải mật chi nhãn nữa, lại cảm thấy nhịp tim mình tăng lên, giống như mới vừa trải qua một trận đại chiến đáng sợ.

"Căn cơ của ngươi còn chưa đủ."

Diệp Phong nói: "Chờ ngươi trở thành Chuẩn Thánh, ta sẽ truyền giải mật chi nhãn lại cho ngươi, khi đó ngươi cũng có thể tiếp nhận được."

Giải mật chi nhãn là bí pháp cấp thiên tôn.

Mặc dù căn cốt của Cung Thanh Thu được tăng lên nhưng nàng căn bản không chịu nổi giải mật chi nhãn.

Không có căn cơ Thiên Đế đỉnh cấp hoặc tầng Chuẩn Thánh thì khó mà tiếp xúc được với lĩnh vực thần bí này.

"Được." Cung Thanh Thu gật đầu.

"Dung hợp!"

Lúc này, Diệp Phong đưa tay ra, vỗ giải mật chi nhãn màu đỏ trên lòng bàn tay vào mi tâm, làm nó thấm vào trong đó.

Dưới tình huống bình thường, Diệp Phong nhìn vẫn như thường ngày.

Nhưng khi hắn thi triển giải mật chi nhãn, mi tâm sẽ xuất hiện một thụ nhãn màu đỏ, phá giải tất cả phong ấn trên thế gian này.

"Cung trưởng lão, ngươi tới là có chuyện gì?"

Đến lúc này, Diệp Phong mới ý thức được một vấn đề, đó chính là tại sao Cung Thanh Thu lại xuất hiện ở nơi này.

Bình Luận (0)
Comment