Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1179 - Chương 1179 - Rời Chiến Trường Hoàng Hôn

Chương 1179 - Rời chiến trường Hoàng Hôn
Chương 1179 - Rời chiến trường Hoàng Hôn

Chương 1179: Rời chiến trường Hoàng Hôn

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Hóa ra là như vậy!" Hồ Phi Phi giật mình.

"Tiếp theo đây, ta sẽ dựa theo chỉ dẫn của bảo châu Thiên Mệnh, tạo một trận pháp ngay tại đây, là chúng ta có thể truyền tống đến Thiên Tộc đại thế giới, vừa lúc, ta cũng muốn xem xem bây giờ nơi đó ra làm sao."

Diệp Phong nói xong, khoanh chân ngồi xuống đất.

Hắn lấy rất nhiều tài liệu ra, dùng lửa đốt chúng, luyện thành một đồng tiền ngoài tròn trong vuông.

Sau đó, bắt đầu khắc hoạ trận văn.

Quá trình này kéo dài khá lâu.

"Thành công rồi!"

Diệp Phong vui rạo rực lấy đồng tiền này ra, rót linh lực vào, làm nó bốc cháy.

Phốc!

Một tiếng nổ nhỏ vang lên, ba người Diệp Phong bị ánh sáng sinh ra khi đồng tiền thiêu đốt bao phủ, chỉ trong chớp mắt đã biến mất không thấy đâu nữa.

Lúc ánh sáng tan đi, đồng tiền này cũng đã bị đốt thành tro.

Nó hóa thành một vệt tro bụi, rơi trên mặt đất.

...

Thiên Tộc đại thế giới.

Diệp Phong từ từ mở hai mắt ra, ngắm nhìn bốn phía.

Thứ đầu tiên đập vào mắt hắn là một vùng đất đổ nát.

Bầu trời màu xám trắng, những mảng sao băng thi thoảng xẹt qua, đập thẳng vào mặt đất vốn đã thành phế tích, khiến cho nơi đây càng thêm hoang tàn.

Đất đai tan hoang.

Nhưng vết nứt sâu hoắm trên mặt đất, những ngọn núi đã chia năm xẻ bảy, những mặt biển đã khô cạn.

Nhìn từ gần ra xa, không có một nơi nào hoàn chỉnh.

Nguyền rủa chi lực lan tràn khắp bốn phía, khiến cho thế giới khổng lồ này khó lòng dựng dục được sinh mệnh mới.

Mặc dù có, cũng là dị chủng.

Không có linh trí, hung hăng, tàn bạo.

"Đây là Thiên Tộc đại thế giới sao? Hơi thở này quen quá đi, người đánh thắng Thiên Đình Chi Chủ năm đó cũng có hơi thở như này, nhưng mà mạnh hơn rất nhiều."

Thiên Đạo Linh Hầu ngồi xổm trên vai Diệp Phong, mặt đầy vẻ kinh ngạc.

"Đúng vậy, đây là Thiên Tộc đại thế giới."

Diệp Phong gật gật đầu.

"Nguyền rủa chi lực dày thật đấy, có thể cho bảo châu Thiên Mệnh hấp thu một phần, để tăng tu vi của ta lên."

Diệp Phong lấy bảo châu Thiên Mệnh ra.

Tách!

Sương đen dày đặc bay tới từ khắp nơi của Thiên Tộc đại thế giới đã tan hoang này, giống như một cơn lốc khổng lồ, hình thành một hình phễu ngược lao vào trong bảo châu Thiên Mệnh, bị luyện hóa thành Sát Lục Chi Lực thuần túy.

Diệp Phong đã là tứ chuyển Chuẩn Thánh.

Sau khi thành Thánh, hắn có thể đề thăng tu vi thông qua việc hấp thu năm loại lực lượng là thần niệm lực, Thái Dương Chi Lực, Sát Lục Chi Lực, Viễn Cổ Anh Linh Chi Lực, Tín Ngưỡng Chi Lực.

Cho nên, hiện tại tích góp sẵn năm loại nguyên lực này, là để chuẩn bị cho việc nâng cao tu vi sau này.

"Chưởng môn, khi nào thì về Thần Châu?"

Hồ Phi Phi múa may Hỗn Nguyên côn, đánh nát một khối đại lục dài hàng tỉ dặm, rồi sau đó quay đầu lại hỏi.

"Ta cảm ứng thử xem."

Diệp Phong cầm bảo châu Thiên Mệnh, cảm ứng bốn phía.

Một lát sau.

Hắn khẽ nhíu mày, nói: "Khí tức của Thần Châu mơ hồ bất định, nhưng ta biết, đại khái ở hướng đó."

Diệp Phong chỉ về phía trước.

Hai thế giới cách nhau một khoảng xa xôi vô cùng.

Cho dù hắn luyện thành cuốn thứ ba của “không gian pháp điển”, năng lực xuyên qua của Không Gian Chi Lực mạnh hơn trước rất nhiều, nhưng cũng không thể xuyên qua khoảng cách này nữa.

Từ đó có thể thấy, hai thế giới này cách xa đến mức nào.

"Vậy còn chờ gì nữa, đi về nhanh đi!" Hồ Phi Phi đã sốt ruột lắm rồi.

Nàng cảm thấy, bên ngoài nhàm chán quá đi mất.

Phiếu Miểu Tông vẫn vui hơn.

"Không cần phải gấp, tới cũng tới rồi, chúng ta hãy thăm dò Thiên Tộc đại thế giới một phen, xem thử có thể học tập pháp thuật, thần thông, bí pháp của nơi này hay không, biết người biết ta, mới trăm trận trăm thắng được."

Diệp Phong phóng thích thần thức, quét khắp bốn phía.

Thiên Tộc đại thế giới đã bị đánh nát hơn vạn năm rồi.

Nơi đây vô cùng hoang vu, gần như không có sinh linh.

Thậm chí ngay cả linh quặng và tài liệu quý hiếm cũng không có, hình như từng bị người ta cướp bóc vậy.

Rầm!

Gió to thổi tới, bên rìa sa mạc hết sức hoang vu.

"Ai, rốt cục cũng cảm ứng được rồi!"

Lòng Diệp Phong có cảm ứng, dắt Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu trốn xuống dưới đất, đi thẳng tới trung tâm của Thiên Tộc đại thế giới.

Nơi đây là một mảnh nội thiên địa đổ nát.

Có một lượng nhỏ ý chí thiên đạo còn sót lại.

"Hóa ra là ý thức không gian của thiên đạo Thiên Tộc đại thế giới, tương tự tàn niệm của thiên đạo Thần Châu ta từng thấy lần trước."

Diệp Phong mừng rỡ.

Nơi này là nơi thiên đạo cư trú.

Khó trách thần thức tìm kiếm khắp cả Thiên Tộc đại thế giới, mà chỉ cảm ứng được một lượng tàn niệm thiên đạo rất nhỏ.

Có điều, so với tàn niệm thiên đạo của Thần Châu thì tàn niệm của thiên đạo Thiên Tộc đại thế giới yếu hơn không biết bao nhiêu lần.

Hắn thậm chí không thể dẫn đốt đạo hỏa.

"Để cho ta siêu độ ngươi đi!"

Diệp Phong giơ bảo châu Thiên Mệnh lên cao, cắn nuốt tàn niệm thiên đạo cuối cùng của Thiên Tộc đại thế giới sau.

Rầm!

Cơn cuồng phong lạnh lẽo cuốn lên khắp bốn phía.

Chúng nó có vô số ý niệm tạp nham, nếu để cho một người hấp thu, chắc chắn sẽ rơi vào trạng thái điên cuồng.

Nhưng, bảo châu Thiên Mệnh là vật thiên mệnh Thánh phẩm.

Nó có thể xóa sạch tất cả nguyền rủa và ý niệm tạp nham khác, hóa thành nguyên lực thuần túy.

Có vật này, Diệp Phong không sợ bị quấy nhiễu.

Nhưng, hắn vẫn nhìn thấy rất nhiều hình ảnh, sắc mặt không khỏi đại biến, vội vàng chuyển những hình ảnh này cho Hồ Phi Phi và Thiên Đạo Linh Hầu, cho bọn họ cùng cảm nhận với mình.

Trong tầm mắt.

Đó là một đại thiên thế giới vô cùng đẹp đẽ.

Vạn tộc chung sống, thiên kiêu như mây.

Đây là thời kì đỉnh phong của Thiên Tộc đại thế giới.

Một nam tử trung niên thấy không rõ mặt đứng ngạo nghễ trên trời xanh, bên người ông ta có vài chục vị Thánh cảnh đứng hộ vệ.

Thiên Tộc Thánh Tôn!

Khí thế của ông ta cường đại tới cực điểm, cho dù mạnh mẽ như Diệp Phong và Hồ Phi Phi lúc này, cũng không khỏi cảm thấy tim đập chân run.

Đối mặt Thánh Tôn, bọn họ không hề có lực hoàn thủ!

Diệp Phong thấy được Thiên Mệnh Nữ Hoàng, Vụ Thánh, Linh Uy Thánh Hoàng trong những người này.

Lúc này, bọn họ trẻ trung hơn bây giờ rất nhiều.

Ầm ầm!

Một ánh sáng sắc như dao giáng từ trên trời xuống, chém vỡ một mảng lục địa lớn, khiến cho sinh linh của Thiên Tộc đại thế giới sắc mặt đại biến.

Bình Luận (0)
Comment