Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1182 - Chương 1182 - Giết Hiển Thánh, Nơi Xa Lạ

Chương 1182 - Giết Hiển Thánh, nơi xa lạ
Chương 1182 - Giết Hiển Thánh, nơi xa lạ

Chương 1182: Giết Hiển Thánh, nơi xa lạ

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Dám giết người của liên minh Đạo Liệp ta, to gan!"

Đột nhiên có tiếng gầm giận dữ truyền tới.

Diệp Phong nhìn theo tiếng, chỉ thấy hai cường giả Thánh cảnh che mặt tới, trong mắt tràn ngập giận dữ và sát ý.

"Đến nhanh vậy sao?" Diệp Phong hơi kinh ngạc.

"Dám giết trưởng lão của liên minh Đạo Liệp Tinh Không bọn ta, các ngươi chết hết cho ta!” Một Thánh cảnh trong đó ra tay trước, khí thế Nhập Thánh đỉnh phong bạo phát, trong phút chốc bao phủ cả tinh không.

Ầm!

Hồ Phi Phi đạp một gậy xuống, người này lập tức bay ngược ra trăm vạn dặm, toàn thân nứt nẻ, suýt nữa vỡ nát.

“Ôi! Vậy mà lại là thánh hồ mười đuôi chân chính!” Vị Thánh cảnh còn lại ánh mắt khựng lại, khí tức cấp Hiển Thánh tràn ra, xung quanh xuất hiện phần lớn dị tượng thiên địa.

Có người khổng lồ cổ xưa.

Có thế giới xán lạn kéo dài vô tận.

Có đại dương mênh mông cuồn cuộn vô tận.

Những dị tượng thiên địa này đều tụ lại hóa thành một hình chiếu của thế giới đại thiên mênh mông, bao vây mấy người Diệp Phong.

Đây là thủ đoạn của Hiển Thánh: Hiển Hóa Thiên Địa!

Ầm!

Hư ảnh dị tượng thế giới đại thiên này tuôn lên như thủy triều, đánh về hướng Diệp Phong và Hồ Phi Phi, về phần Thiên Đạo Linh Hầu có thực lực yếu nhất, không phải là mục tiêu công kích.

“Lại xem thường ta à!” Thiên Đạo Linh Hầu có cảm giác bị khinh thường, nhe răng trợn mắt.

“Chỉ có chút tài mọn!”

Diệp Phong vươn tay, lĩnh vực sức mạnh và lĩnh vực thiên đại chồng lên nhau, bao phủ phạm vi mấy trăm vạn dặm.

Thời không bị vặn vẹo.

Tốc độ chảy của thời gian xung quanh cũng bị thay đổi.

Vị Hiển Thánh này đột nhiên phát hiện, công kích của mình trở nên rất chậm rất yếu, thân thể cũng suýt nữa không cử động được.

“Lĩnh vực mạnh quá!”

Sắc mặt ông ta đột nhiên thay đổi, muốn trốn chạy.

“Chung Cực Sát Quyền!”

Diệp Phong nhân cơ hội ra tay, một chưởng đạp xuyên qua ngực Hiển Thánh, khiến đồng tử Hiển Thánh đột ngột co rút.

“Ngươi..... ngươi là thể tu cấp Hiển Thánh!”

“Không sai!”

Sắc mặt Diệp Phong bình thản lại nện mấy quyền xuống, đánh vỡ cường giả cấp Hiển Thánh, ống tay ao dài vung nhẹ, xua tan đi dị tượng thế giới của người này.

Tát cả xung quanh lập tức khôi phục lại diện mạo ban đầu.

“Ngươi dám giết ta, minh chủ bọn ta sẽ không tha cho ngươi đâu!”

Cường giả cấp Hiển Thánh bị đánh chỉ còn lại nguyên thần giọng nói hùng hồn, lôi chỗ dựa của mình ra, ý đồ trấn áp Diệp Phong.

“Ồn ào!”

Diệp Phong hừ lạnh, nện xuống mấy quyền, đánh vỡ Hiển Thánh rồi dùng Thiên Mệnh bảo châu luyện người này thành một viên kết tinh căn nguyên cấp Hiển Thánh, vứt vào không gian hệ thống.

“Tiên nữ, đừng giết ta, đừng giết ta...... a!”

Bên kia.

Cường giả Nhập Thánh đỉnh phong cũng bị hai lĩnh vực của Diệp Phong trấn áp, trở thành bia ngắm sống, bị loạn côn của Hồ Phi Phi đánh chết.

Diệp Phong làm theo cách cũ, cũng luyện người thành kết tinh căn nguyên.

“Đi thôi!”

Diệp Phong kéo Hồ Phi Phi và Thiên Đạo Linh Hầu, xé rách hư không, chớp mắt đã cách xa mảnh đất thị phi này.

Mặc dù giết chết cường địch có thể có được kết tinh căn nguyên, nhưng minh chủ của liên minh Đạo Liệp Tinh Không quá mạnh rồi.

Kéo dài tiếp nữa, một khi đối phương giáng lâm, thì phiền phức lớn rồi.

Sau nửa nén nhang.

Một bóng dáng toàn thân bao phủ trong sương mù giáng lâm nơi này, mười mấy bóng dáng đi theo phía sau, đều tỏ vẻ cung kính.

“Minh chủ, ba vị trưởng lão đều chết rồi.”

“Thủ đoạn của đối phương rất khủng bố, có thể trong thời gian ngắn như vậy giết chết ba Thánh cảnh của liên minh chúng ta, còn bao gồm trưởng lão Hiển Thánh, xem ra đối phương ít nhất cũng là Hiển Thánh đỉnh phong.”

“Ta cảm thấy, người này có thể là Thiên Thánh.”

“Bất kể là ai, đều phải chết!”

Đám Thánh cảnh này cũng suy đoán.

Có Thánh cảnh lời nói lạnh lùng, hận không thể lập tức đuổi theo, báo thù rửa hận cho chiến hữu của mình.

Minh chủ kia hai tay bấm quyết, thi triển một môn thần thông cổ lão, muốn quay lại tình hình hiện trường.

Xoẹt xoẹt!

Có gió lốc nổi lên.

Bốn phía như xuất hiện thời gian đảo ngược, trận đại chiến xảy ra ở đây ban nãy cuối cùng vẫn bị trở lại như cũ.

Nhưng dáng vẻ của Diệp Phong, Hồ phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu đều rất mơ hồ.

“Một thể tu Hiển Thánh, am hiểu chưởng pháp.”

“Một thể tu Nhập Thánh cảnh, thánh binh là trường côn.”

“Còn có một con khỉ.”

“Truyền lệnh xuống, tìm kiếm theo đặc trưng này cho ta, một khi tìm được đối phương, án binh bất động trước, đợi bổn minh chủ đích thân đến chém giết bọn họ.”

Nói xong, minh chủ của liên minh Đạo Liệp Tinh Không xoay người rời khỏi.

“Chúng thuộc hạ cẩn tuân theo lệnh minh chủ!”

Đám Thánh cảnh này nhao nhao chắp tay.

Sau đó, phát các loại mật lệnh, ngay cả thám tử sắp xếp ở các đại thế giới cũng nhận được tin tức.

...........

Tinh không, óng ánh và mênh mông.

Diệp Phong đạp sao mà đi, bên cạnh là Thiên Đạo Linh Hầu và Hồ Phi Phi.

“Tinh không đẹp quá!” Hồ Phi Phi cười.

“Chẳng trách trong câu chuyện con khỉ vớt trăng, con khỉ vĩnh viễn cũng không vớt được trăng sáng, thì ra trăng sáng chân chính được treo trong tinh không.” Thiên Đạo Linh Hầu chỉ vầng trăng không xa.

“Ngươi nghe qua câu chuyện này rồi à!” Diệp Phong kinh ngạc.

“Con khỉ vớt trăng là câu chuyện kinh điển nhất trong Hầu tộc bọn ta, không có con khỉ nào không biết.” Thiên Đạo Linh Hầu nói như vậy, mặt kiêu ngạo.

“Ha ha ha!” Hồ Phi Phi nghe xong ôm bụng cười to lên.

“Có cái gì buồn cười sao? Con hồ ly tinh ngươi!” Thiên Đạo Linh Hầu than thở.

“Nói nữa ta đánh ngươi!” Hồ Phi Phi vung lên Hỗn Nguyên côn.

Thiên Đạo Linh Hầu ôm bụng cười: “Ta cũng là thân thể bất tử, không thèm sợ ngươi!”

Nghe thấy lời này, Hồ Phi Phi bắt đầu nghiến răng.

“Đừng nói nữa!”

Diệp Phong bất đắc dĩ.

Nhìn xuống tinh không mênh mông dưới chân, hắn nhớ đến lúc còn ở tông môn, đã hứa hẹn với các đệ tử.

Lúc đó, Diệp Phong nói, sau này bọn họ nhất định có thể có cơ hội giẫm lên ngôi sao.

Bây giờ, hắn quả thật đang giẫm sao mà đi, nhưng các đệ tử vẫn còn ở lại tông môn, cũng không biết sao rồi.

“Đợi thực lực các ngươi đủ mạnh, dĩ nhiên có thể giẫm sao mà đi, lĩnh hội tinh túy trong vũ trụ mênh mông này.”

Diệp Phong nghĩ thầm, như đang cách không cỗ vũ cho đệ tử.

“Đại ca, tiếp theo chúng ta phải đi làm gì?” Thiên Đạo Linh Hầu nghiêng đầu hỏi.

Bình Luận (0)
Comment