Chương 1197: Cục diện nghiền ép chân chính
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Mọi người nhìn thấy một màn này, tất cả đều trợn to hai mắt.
"Như này cũng quá mạnh đi?"
"Một chiêu chặt tay, liền đánh ngã thiên ma hợp thể?"
"Phiêu Miểu công tử, thật là hung nhân tuyệt thế!"
Người của các thế lực lớn đầu tiên là kinh ngạc, tiếp theo là tràn đầy rung động cùng kính nể.
"Phụt!"
Thiên ma hợp thể đột nhiên phun ra từng ngụm máu tươi, thiếu chút nữa không cách nào tiếp tục bảo trì trạng thái hợp thể, trong nháy mắt bay lên trời.
Trên bầu trời.
Trên ba gương mặt thiên ma hợp thể xuất hiện vẻ khiếp sợ giống như phục chế, ánh mắt không ngừng lóe lên.
"Tu vi của chúng ta còn cao hơn một cảnh giới so với ngươi, dựa vào cái gì vẫn là không tiếp nổi một chiêu chặt tay của ngươi?"
"Chuyện này không có khả năng!"
"Ngươi gian lận!"
Ba cái đầu thiên ma hợp thể trước sau mở miệng.
"Gian lận?"
Diệp Phong nhún nhún vai: "Tài nghệ của các ngươi không bằng người ta mà lại nói bổn công tử gian lận, cũng tốt, vậy ta liền đánh đến khi các ngươi phục!"
Mặc dù đều là trạng thái phân thân, nhưng một khi bị hành hạ, loại cảm giác này cũng là thân lâm kỳ cảnh, sẽ lưu lại bóng ma tâm lý.
Hành động này của Diệp Phong, tên là giết người giết tâm!
Ầm ầm!
Phân thân Diệp Phong dung nhập hư không, lúc xuất hiện lại, liền đứng ở phía sau thiên ma hợp thể.
Trong nháy mắt này, ba người có loại cảm giác da đầu tê dại.
Phanh!
Lại là một chiêu chặt tay.
Điểm khác biệt chính là, đây là một kích toàn lực!
Xoẹt!
Thiên ma hợp thể bị bổ đến lưng nứt ra, thiếu chút nữa bị chém làm hai nửa ngay tại chỗ, tiếng kêu thảm thiết không ngừng.
"Phiêu Miểu công tử, chịu chết!"
Thiên ma hợp thể chợt xoay người, mi tâm ma đầu thuộc về Mã Hạo Nhiên, con mắt thứ ba bộc phát ra chùm sáng hủy diệt khủng bố, đánh về phía phân thân Diệp Phong.
Ba!
Diệp Phong phất tay, lòng bàn tay có quang huy đặc thù bao bọc, làm chùm sáng hủy diệt này xoay chuyển phương hướng, đánh vào trên mặt đất.
Ầm ầm!
Mặt đất giống như bị một cái máy cày sắt khổng lồ xẹt qua, xuất hiện một khe rãnh kéo dài hơn trăm dặm.
Phanh!
Diệp Phong nhân cơ hội lại chặt tay một cái, chặt đứt ma đầu này của Mã Hạo Nhiên, cũng đánh ra một quyền, đánh nổ.
Sau một khắc.
Diệp Phong bắt chước làm theo, trên nước (chỉ thế chủ động trong đánh cờ) chặt đứt ma đầu Ân Kiếm, Thịnh Phi Trần, đánh nổ ở giữa không trung.
"Không chơi nữa!"
Diệp Phong há mồm phun ra một ngụm khí tức nóng rực, ẩn chứa đạo hỏa, đốt thiên ma hợp thể còn sót lại thành tro bụi.
Kể từ đó, thắng bại đã được phân.
Mọi người sững sờ nhìn một màn này.
Cho đến bây giờ, bọn họ còn chưa rõ ràng, cuối cùng Phiêu Miểu công tử giành thắng lợi như thế nào.
Toàn bộ quá trình, chỉ hiện ra một cục diện ngược lại.
Căn bản không mang đến chút áp lực nào cho Phiêu Miểu công tử —— cho dù ba thiên kiêu đỉnh cấp là Thịnh Phi Trần, Ân Kiếm, Mã Hạo Nhiên hợp thể thành thiên ma cường đại hơn, nhưng vẫn bị đánh như cũ.
Điều này có nghĩa là:
Đơn đả độc đấu, Phiêu Miểu công tử có thể giết bất kỳ người nào trong Thịnh Phi Trần, Ân Kiếm, Mã Hạo Nhiên chỉ trong giây lát.
Đây thật sự là thực lực đồng giai nên có sao?
Mọi người càng nghĩ càng rung động.
Trên bầu trời.
Lâm Khôn và Ninh Vũ nhìn xuống khu đấu pháp khổng lồ, hiện giờ, nơi đó chỉ còn lại một mình phân thân của Phiêu Miểu công tử.
"Thắng!"
"Giống như nằm mơ vậy!"
Hai người nhìn nhau, đầu tiên là chấn động, tiếp theo là đại hỉ, đồng thanh tuyên bố:
"Chúc mừng Phiêu Miểu công tử chiến thắng!"
"Bởi vì phân thân của ba vị đạo hữu Thịnh Phi Trần, Ân Kiếm, Mã Hạo Nhiên của Thôn Thiên Ma tông đều đã bị xóa sổ, cho nên, bọn họ cùng xếp thứ hai, hạng ba bỏ trống."
"Chúc mừng bốn vị đạo hữu này đạt được phần thưởng hậu hĩnh của đại hội anh tài đỉnh cấp lần này."
"Đương nhiên, cũng chúc mừng Phiêu Miểu công tử có được cơ hội Linh Tôn chỉ điểm, có thể chờ đợi Linh Tôn tiếp kiến bất cứ lúc nào."
"Được rồi!"
"Đại hội anh tài đỉnh cấp lần này chính thức kết thúc, chư vị đạo hữu, trăm năm sau gặp lại!"
Lâm Khôn phất tay, tản đi hộ thuẫn.
Cổ Đồng Kính trên trời bị Ninh Vũ thu đi, phân thân Diệp Phong mất đi lực lượng chống đỡ, nhanh chóng sụp đổ.
Trên bầu trời.
Ý thức của Diệp Phong trở về bản thể.
"Thắng rồi." Hắn thì thầm, không có chút kinh ngạc nào, chỉ là bình tĩnh như chuyện đương nhiên.
"Đại ca, ngươi thật lợi hại!
"Công tử đương nhiên lợi hại rồi."
Thiên Đạo Linh Hầu và Hồ Phi Phi trước sau chúc mừng, trên mặt tràn đầy sắc thái vui mừng, Diệp Phong đoạt được vị trí thứ nhất, có nghĩa là cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội tiến vào phạm vi tọa độ không gian.
Sau đó, họ có thể về nhà.
"Phụt!"
Trên không trung, Thịnh Phi Trần, Ân Kiếm, Mã Hạo Nhiên đồng thời phun máu, sắc mặt tái nhợt.
Đây là tức đến phun máu!
"Ngươi nhất định là gian lận!"
"Đánh một trận đồng giai, thắng chúng ta còn chưa tính, chúng ta đều trở thành thiên ma hợp thể, tu vi cao hơn một cảnh giới, nhưng vẫn bị treo lên đánh, cái này nhất định có vấn đề!"
"Chúng ta muốn một câu trả lời!"
Ba người Thịnh Phi Trần không tin mình sẽ thua thảm như vậy.
Trận chiến đồng giai, bọn họ vốn là hàng ngũ đứng đầu, ngay cả trưởng lão Thôn Thiên Ma tông cũng có thể đánh bại, hôm nay, lại thua Phiêu Miểu công tử, làm cho mặt mũi bọn họ xấu hổ.
"Các ngươi quá yếu."
Diệp Phong chắp hai tay, nhẹ nhàng thổi một hơi.
Soạt!
Thịnh Phi Trần, Ân Kiếm, Mã Hạo Nhiên đều bị hất bay ra ngoài, thân thể lại nổ tung trên cao, đổi thành người khác, sớm đã ngã xuống.
"Ngươi!"
Ba người không đến một hơi thở liền trọng tụ Thánh thể, sắc mặt càng thêm tái nhợt, trong lòng hoảng sợ.
"Phiêu Miểu công tử, ngươi thật lớn mật!"
Một Hiển Thánh đỉnh phong đứng lên.
Người này là Thánh chủ của ma tông nào đó dưới trướng Thôn Thiên Ma tông, thực lực mạnh mẽ, thấy Diệp Phong dám ra tay với mấy người Thịnh Phi Trần, cuối cùng hắn cũng tìm được cơ hội biểu hiện.
Một bàn tay khổng lồ trong nháy mắt đè xuống.
"Muốn chết!"
Thiên Đạo Linh Hầu và Hồ Phi Phi ôm cánh tay, đứng tại chỗ, trên mặt đều là cười lạnh.
Hiển Thánh cũng dám ra tay với Diệp Phong, thuần túy là muốn chết!