Chương 1201: Giảng giải của Thánh cảnh
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Diệp Phong gật đầu: “Quả thật Thiên Thánh rất mạnh.”
Khi đối địch với Kim Bào Thiên Thánh của Phệ Thiên ma tông, Diệp Phong cảm nhận được sự đáng sợ của đối phương, căn bản không đánh lại.
Đối mặt với Thiên Thánh chỉ có thể tránh!
“Ngươi có thể quen Thiên Thánh mạnh rất tốt, biết được khoảng cách, ngươi sẽ có được động lực tiến bộ.”
“Bây giờ ngươi mới hai mươi lăm tuổi.”
“Nếu ngươi có thể trở thành Thiên Thánh trong mười mấy năm, mấy trăm năm sau, vậy thì tương lai ngươi sẽ vô địch hai vạn năm. Bởi vì, tu hành giả của Thánh cảnh, thọ nguyên thấp nhất cũng chỉ hai vạn năm.”
“Đương nhiên, đây là điều kiện tiên quyết là Chí Thánh không xuất hiện.”
“Tiếp theo là bước cuối cùng của Thánh cảnh, Chí Thánh!”
“Chí Thánh là như thế nào?”
“Chí Thánh đã bắt đầu lĩnh ngộ được chí lý thiên địa, tiếp xúc được sức mạnh quy luật, có thể lợi dụng một loại chí lý thiên địa gia tăng bản thân, chiến lực mạnh hơn Thiên Thánh càng nhiều.”
“Chí Thánh vừa xuất hiện, Thiên Thánh lập tức thất bại.”
“Cho dù là ta của năm đó, vẫn còn ở cấp bậc Thiên Thánh cũng không bản không phải đối thủ của Chí Thánh.”
“Căn cơ của ngươi rất mạnh, còn song tu pháp thể, nhưng cho dù ngươi trở thành Thiên Thánh cũng chưa chắc có thể cản được Chí Thánh.”
“Trừ phi ngươi có thể nắm chắc được thực lực quy luật sớm.”
Nghe đến đây, Diệp Phong ý thức được sức mạnh của Chí Thân, cũng rất tò mò sức mạnh quy luật là gì.
“Tiền bối, sức mạnh quy luật là?”
“Quy luật ngũ hành, quy luật khổ băng sương, quy luật lôi đình, quy luật không gian, quy luật thời gian, quy luật kiếm đạo,..... vân vân!”
Linh Tôn chậm rãi giải thích.
“Thời gian, không gian!”
Nhịp tim Diệp Phong đột nhiên dừng lại một giây, sau đó mới tiếp tục đập, trong mắt toàn là sự kinh ngạc.
Thì ra, sức mạnh không gian và sức mạnh thời gian được xem là sức mạnh quy luật, chẳng trách không thể xem là nguyên lực để dung hợp ở cấp độ Chuẩn Thánh.
Diệp Phong bừng tỉnh.
Ví dụ như hắn, bởi vì có sức mạnh thời gian, có thể lùi về 0,5 giây vô hạn.
Kiểu tình huống này tương đương với thân thể bất tử hoàn mỹ, bất kể là ai đều không giết được hắn.
Cho nên, Chí Thánh rất mạnh.
Bởi vì, bọn họ nắm giữ quy luật thiên địa, ai nấy cũng đều là sự tồn tại như lưu manh, hoặc là giết không chết, hoặc là đạt đến đỉnh phong ở lĩnh vực nào đó, không ai có thể địch lại.
“Thuận tiện nhắc một chút.”
Linh Tôn nói: “Thọ nguyên của Chí Thánh là hai vạn năm ngàn năm, đây là kỷ lục thấp nhất, với tình huống thông thường, không có Chí Thánh nào không sống được tới chừng này...... đương nhiên, tiền đề là ngươi có thể trở thành Chí Thánh.”
“Tiền bối, ngài cũng là Chí Thánh sao?” Diệp Phong rất tò mò, không nhịn được hỏi.
“Ngươi hỏi quá nhiều rồi.” Linh Tôn lạnh nhạt nói.
“Vãn bối nghe nói, trước hạng mười lăm trên thần bia sức mạnh đều là nửa bước Thiên Đạo cảnh, chỉ đứng sau cửu đại Thiên Tôn thượng cổ.” Diệp Phong lại nói.
Lần này, Linh Tôn không để ý hắn.
“Tiền bối, bây giờ thời gian cũng sắp hết rồi, vãn bối cũng nên chuẩn bị rời đi.”
Diệp Phong nhìn sắc trời.
Từ khi vào đến nay, trước sau cũng đã qua thời gian hơn hai ngày, cũng sắp rời đi rồi.
“Không vội, còn chưa nói xong.”
Giọng nói của Linh Tôn chậm rãi vang lên: Ban nãy chỉ nói đến tình hình đại khái của Thánh cảnh, tiếp theo ta nói tỉ mỉ cho ngươi.”
Đối với Thánh cảnh, hiểu biết của Linh Tôn rất sâu, vượt qua bất cứ tu hành giả nào ngoài cửu đại Thiên Tôn.
Thời gian tiếp theo, Diệp Phong tỉ mỉ lắng nghe, ngày càng có hiểu biết sâu với Thánh cảnh.
.........
“Thì ra còn có nhiều môn đạo như vậy!”
Nửa ngày sau.
Diệp Phong thu hoạch được khổng lồ.
Thông qua học tập ở đây với Linh Tôn, Diệp Phong cảm thấy, mình đã có thể giải nghi hoặc cho rất nhiều Thánh cảnh.
Trong chớp mắt.
Cách thời hạn ba ngày còn lại nửa canh giờ cuối cùng.
“Ngươi là người đầu tiên có thể ở đây ba ngày, những người thắng lợi trước đó, căn bản chỉ có thể ở được mấy canh giờ.”
Giọng nói của Linh Tôn vang lên.
Cho đến hiện tại, Diệp Phong vẫn chưa biết tướng mạo của Linh Tôn.
Người này quá thần bí.
Vẫn luôn trốn trong điện đá đen kịt, không gặp người khác, chỉ nghe tiếng nói, quan trọng là giọng nói không phân biệt được nam nữ.
Mặc dù người bên ngoài đều nói Linh Tôn là nam, nhưng trước khi thấy được chân dung, ai cũng không dám chắc.
“Còn một chút thời gian cuối cùng.”
“Tiếp theo, ta muốn nói với ngươi chuyện của Bá Hoàng.”
Linh Tôn nói.
Lần này, giọng ông ta hơi khác.
Diệp Phong rất buồn bực.
Đang yên đang lành, nhắc tới Bá Hoàng làm gì?
Chẳng lẽ, Linh Tôn thật sự cho rằng ta quen biết Bá Hoàng? Quen biết ở đây là chỉ hai bên đều quen biết.
Diệp Phong càng ngày càng cảm thấy bất an.
“Ta và Bá Hoàng là bằng hữu.”
“Hắn là một nam nhân cường tráng.”
...........
Linh Tôn chậm rãi nói.
Trong giảng giải của ông ta, Bá Hoàng là vương tử tộc Cự Thần thời xưa ở Thiên Châu, sau này trải qua nỗ lực không ngờ, rèn luyện kiên trì bền bỉ, cuối cùng trở thành cường giả cái thế.
Bá Hoàng lúc đó đã mạnh hơn tộc trưởng tộc Cự Thần thời xưa một chút, là cường giả trình độ đứng đầu chân chính.
Linh Tôn và Bá Hoàng từng luận bàn.
Người thắng dĩ nhiên là Bá Hoàng.
Tại sao hai người trở thành bằng hữu thì Linh Tôn không nói, mà đề cập đến năm kẻ tử thù của Bá Hoàng.
Một người trong đó là Phệ Thiên ma đế.
Sau đó lại nói đến một trận đại chiến.
Nhưng Linh Tô không nói tại sao bạo phát trận tranh đấu này.
Ông ta chỉ nói kết quả.
Bá Hoàng bị phanh thây, trấn áp ở các nơi.
Nói đến đây, Linh Tôn chuyển đề tài:
“Nghe nói ngươi có được quan tài đá thánh phẩm phong ấn thi cốt của Bá Hoàng, dựa vào thần văn trên tay trái và cột sống của ngươi, phong ấn trong đó chắc là tay trái và cột sống của hắn nhỉ?”
Ánh mắt Diệp Phong lóe lên, nói: “Đúng vậy.”
“Có thể để lại thi cốt của Bá Hoàng cho bổn tọa không?” Linh Tôn dò hỏi.
Diệp Phong không biết tại sao Linh Tôn không cướp đoạt.
Nhưng bất kể vì sao, thứ này không thể để lại cho ông ta.
Diệp Phong lắc đầu, trả lời: “Không được! Ta nhớ, Thánh Tử Lâm Khôn và Thánh Nữ Ninh Vũ đã hỏi ta câu này rồi, đáp án của ta cũng giống vậy.”
“Thôi!”
Linh Tôn trầm mặc một hồi: “Thời gian đã đến, ngươi đi đi!”
Diệp Phong chắp tay: “Đa tạ tiền bối chỉ điểm!”
.............