Chương 1233: Thời kỳ trưởng thành của cây trà
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Đương nhiên.
Thiên Đạo có thể sử dụng càng nhiều sức mạnh thiên địa, nếu thật sự muốn liều mạng cả hai cùng thua thiệt cũng không phải không thể cưỡng ép một đổi một.
Ví dụ như hơn vạn năm trước.
Thánh Tôn Thiên tộc trọng thương đại chiến với Thần Châu Thiên Đạo, mặc dù đánh nổ Thần Châu Thiên Đạo, nhưng bản thân cũng sa vào ngủ sâu.
Cho đến hôm nay vạn năm sau, vẫn chưa thể tỉnh lại.
Từ đó có thể thấy, Thiên Đạo của thế giới đại thiên đáng sợ.
Ào ào!
Bên linh tuyền đột nhiên vang lên tiếng nước.
Diệp Phong theo tiếng nhìn sang, chỉ thấy linh tuyền mở rộng đến đường kính ba thước, sâu khoảng một thước, từ con suối lúc trước biến thành một linh trì cấp Thánh.
Tiểu viện cũng được sức mạnh thiên đạo sửa chữa, biến lớn hơn không ít.
Cho dù linh tuyền thăng cấp thành linh trì, thể tích lớn hơn, nhưng không gian trong viện vẫn đủ.
Sự thay đổi lớn nhất vẫn là Tịnh Hóa Thanh Liên.
Nó sinh ra một đám, có hơn trăm lá sen, to nhỏ khác nhau, bảy đóa Thanh Liên trong đó đã tàn lụi, chuyển đổi kết ra đài sen.
Phẩm chất hạt sen trong đó tuyệt đỉnh.
Tùy ý ăn một hạt cũng có thể làm người chết sống lại, làm cho xương có thịt.
Về phần bản thể Tịnh Hóa Thanh Liên cũng từ thần dược trước đó tiến cấp thành tổ dược hiện tại.
“Đột phá Phá Hư cảnh rồi.”
Diệp Phong lẩm bẩm.
Mặc dù kinh ngạc, nhưng cũng có thể lý giải.
Cho dù là một gốc thảo dược thông thường, cũng có thể theo sự thay đổi của linh trì trở thành bảo dược cấp cao, huống hồ là linh dược trời sinh phẩm chất tuyệt mỹ như Tịnh Hóa Thanh Liên.
Leng keng!
Đột nhiên, Diệp Phong nghe thấy một hồi tiếng vang chạm thanh thúy.
Theo tiếng nhìn xem.
Chỉ thấy một gốc cây trà cao khoảng ba thước lặng lẽ cắm rễ vào bên linh trì, phiến lá trên cây nhìn có vẻ giống ngọc bích, tỏa ra ánh sáng bảy màu, lộng lẫy.
Gió nhẹ thổi qua.
Lá trà va chạm lẫn nhau, phát ra không phải tiếng xào xạc, mà là tiếng giống như tiếng chuông, thanh thúy êm tai.
“Con ngoan!”
“Từ thời kỳ ấu thơ tiến vào thời kỳ trưởng thành rồi, so sánh với bình thường thì ngắn hơn một ngàn năm.”
Diệp Phong nhìn Ngộ Đạo Trà Thụ cao khoảng ba thước, ánh mắt lườm một cái, trong lòng không ngờ thán phục.
Với tình huống bình thường.
Một cây Ngộ Đạo Trà Thụ cần mười năm mới tiến vào thời kỳ ấu thơ, sinh trưởng ngàn năm mới có thể tiến vào thời kỳ trưởng thành, sinh trưởng vạn năm mới có thể tiến vào thời kỳ hoàn thiện.
Nhưng bây giờ......
Chỉ bảy ngày ngắn ngủi, cây Ngộ Đạo Trà Thụ này đã sinh trưởng đến thời kỳ trưởng thành, hơn nữa còn tỏa ra ánh sáng bảy màu.
“Cũng nhanh quá rồi nhỉ!”
Diệp Phong không nhịn được mở miệng ra nói.
Leng keng!
Thân thể Ngộ Đạo Trà Thụ hơi lung lay, vô số lá trà va chạm lẫn nhau, phát ra tiếng chuông gió vui tai, giống như đang đắc ý.
Cây trà thụ này có một chút linh trí nha!
Diệp Phong càng ngày càng kinh ngạc.
“Sản phẩm của hệ thống nhất định là thuộc tinh phẩm!”
Cuối cùng, Diệp Phong nói ra một câu cảm thán như vậy.
Nếu như linh chủng của cây Ngộ Đạo Trà Thụ này không đến từ phần thưởng của hệ thống, đổi thành linh chủng đến từ Thánh Linh tông, cho dù Phiêu Miểu tông có linh mạch cấp Thánh cũng không thể sinh trưởng nhanh như vậy.
Ngộ Đạo Trà Thụ chỉ dựa vào linh mạch siêu đại hình đã có thể sinh trưởng.
Mà nếu sinh trưởng ở linh mạch cấp Thánh, quả thật có thể tăng nhanh tốc độ gấp mười, tương đương với sinh trưởng ngàn năm là có thể tiến vào thời kỳ hoàn thiện, dược hiệu cực mạnh, ngay cả ngộ tính Chí Thánh cũng có thể tăng.
Nhưng mà, đều không khoa trương như cây Ngộ Đạo Trà Thụ trước mặt này, vẻn vẹn bảy ngày đã đạt đến thời kỳ trưởng thành.
Tốc độ này khó bề tưởng tượng.
“Chưởng môn!”
“Bọn ta thành Thánh rồi!”
Lưu Phong và Tửu Cuồng đồng thời đến phía sau Diệp Phong, khom lưng với Diệp Phong, chắp tay hành lễ.
“Chúc mừng hai vị phong thánh.”
Diệp Phong từ từ xoay người lại, gật đầu ra hiệu với hai người.
Tửu Cuồng lúc này vẫn có dáng vẻ say ngà ngà, cả người lôi thôi, không hề có phong thái cao nhân.
Lưu Phong thì lưng đeo kiếm sắt.
Từ vẻ mặt thì thấy Lưu Phong có thay đổi một chút, chủ yếu thể hiện ở đôi mắt sắc bén hơn lúc trước mấy lần.
Còn cả, tóc của ông ta dường như mỗi sợi đều là một thanh kiếm tuyệt thế, có ý chém giết cường địch tùy ý.
Cả người nhìn có vẻ giống như một thanh thánh kiếm tuyệt thế.
Diệp Phong nhìn kiếm sắt của Lưu Phong.
Sau khi trải qua đại kiếp phong Thánh, thanh kiếm này cũng thuận lợi lột xác thành thánh binh, tùy ý chém xuống một kiếm là có thể khiến thiên địa u ám.
Uy lực này cực kỳ mạnh.
“Không tệ!”
“Thực lực của hai người các ngươi đều đạt đến một trình độ cực mạnh, thủ đoạn phá phong và bày trận của Tửu Cuồng rất mạnh, kiếm đạo của Lưu Phong càng nổi bật.”
“Cho dù ta không ở Phiêu Miểu tông, có hai người các ngươi ở đây cũng đủ để đối phó cường địch rồi.”
Diệp Phong khen ngợi.
Lưu Phong thụ sủng nhược kinh, chắp tay nói:
“Bọn ta có thể có được hôm nay toàn bộ đều nhờ vào nỗ lực của chưởng môn.”
Nếu không có Diệp Phong đánh vào Huyền Không sơn, đem Lôi Trì đại điện về, còn hy sinh Lôi Đình điện, cải tạo thành Lôi Đình thánh điện càng mạnh hơn, những người khác căn bản không có cơ hội độ kiếp được.
“Chưởng môn, đó là vật gì?”
Tửu Cuồng nhìn Ngộ Đạo Trà Thụ, liếm môi: “Nhìn có vẻ rất rực rỡ, không biết có thể ủ rượu uống không.”
Leng keng!
Ngộ Đạo Trà Thụ lập tức run rẩy loạn xạ, giống như đang phẫn nộ.
Ta đường đường là Ngộ Đạo Trà Thụ, hạng đầu trong giới ủ trà, ngươi không lấy ta đi ủ trà, ngược lại lấy đi ủ rượu?
Há có lý đó!
Ngộ Đạo Trà Thụ càng nghĩ càng tức giận, thân thụ không ngừng chấn động, chỉ nghe thấy một tiếng “xoạt xoạt” vang lên, có một phiến lá rụng xuống, giống như phi kiếm, chém về hướng Tửu Cuồng.
Bịch!
Tửu Cuồng bị lá trà đánh trúng mi tâm, cả người không chút sứt mẻ, nhanh chóng sờ mi tâm, phát hiện không có vết thương gì.
Ông ta vẫn là Nhập Thánh cảnh, có Thánh thể.
Lá trà của Ngộ Đạo Trà Thụ có lực sát thương nhất định, nhưng không thể lay động nhục thân của một Thánh cảnh.
“Lá trà của Ngộ Đạo Trà Thụ đương nhiên là dùng để ủ trà là thích hợp nhất, nếu các ngươi không tin có thể thử xem.”
Diệp Phong nhặt lá trà kia lên, phát hiện nó dài mười công phân, lá rất dày, sờ lên có cảm giác như ngọc bích.
Trải qua thanh tẩy, Diệp Phong bỏ lá trà vào bình trà, rót thánh thủy linh tuyền vào, dùng thánh hỏa đun sôi.