Chương 1237: Xung kích xếp hạng Thần Bảng
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
"Hống!"
Lửng Mật ngửa mặt lên trời gào thét, phun ra một luồng sáng hủy diệt màu vàng kim, cả bầu trời đều bị xuyên thấu.
Tu vi của nó cũng đang tăng vọt.
Trong thời gian ngắn ngủi, lập tức từ Yêu Đế hạ đẳng, tăng lên làm Yêu Đế trung đẳng.
"Khí tức thật mạnh!"
"Ta có thể cảm giác được lực phòng ngự của Lửng Mật Yêu Đế cực mạnh, cho dù lão phu cũng là Phá Hư Cảnh tầng bốn, thế nhưng không thể phá nổi lớp da bên ngoài của nó được, thật sự làm cho người ta chấn động."
"Lửng Mật yêu đế vô địch!"
Người của thế lực khắp nơi đều nhìn với vẻ hâm mộ.
Vù!
Ngay sau đó, Lửng Mật bay ra ngoài, rơi xuống trước Thần Bi Lực Lượng khổng lồ, nâng lên bàn tay kim loại khổng lồ của mình, đập mạnh xuống.
Ầm!
Sóng ánh sáng bao phủ Thần Bi Lực Lượng, bị nó hút vào, rồi sau lại phản hồi xếp hạng của Lửng Mật.
[Xếp hạng 40086172: Lửng Mật - Phiêu Miểu tông - Thần Châu.]
Khi thấy xếp hạng của mình là một đống chữ số, Lửng Mật sửng sốt vài giây, sau đó chắp hai tay sau lưng, gật đầu với vẻ thỏa mãn.
Theo nó, chữ số càng nhiều càng tốt...
"Xếp hạng bốn ngàn vạn, không hổ là Lửng Mật yêu đế."
"Lửng Mật yêu đế, ta muốn học quyền với ngài."
Mọi người cùng vỗ tay, chúc mừng Lửng Mật bước vào top 5000 Thần bảng Lực Lượng.
Không lâu sau.
Ấm trà thứ hai cũng đã ngâm mười lần.
Từ đó, ánh sáng bảy màu bên trong ấm trà cũng biến mất hoàn toàn, tất cả lá trà trong ấm trà đều biến thành màu phỉ thúy.
Người của các thế lực lớn đều chưa thỏa mãn lắm.
Thế nhưng Diệp Phong lại biết, lần hội trà này nên kết thúc.
Lần này hắn ngâm hai ấm trà, mỗi một ấm trà đều dùng mấy trăm phiến lá trà ngộ đạo, tổng cộng nấu hai mươi lần, mỗi người đều được uống hai mươi chén, cũng đã rất đầy đủ.
"Tiếp đó, là trận đấu giá lá trà ngộ đạo."
Diệp Phong chỉ vào gần ngàn phiến lá trà ngộ đạo trên bàn, nhường sân khấu lại cho trưởng lão Lý Uyển Tinh.
"Kính chào mọi người!"
Lý Uyển Tinh đứng tại trước bàn, chỉ vào lá trà ngộ đạo phỉ thúy trên bàn, nói: "Nơi đây có 987 lá trà ngộ đạo, bởi vì đã được ngâm mười lần, dược hiệu đã không tới một phần mười ban đầu, cho nên giá khởi điểm mỗi một phiến lá là mười viên linh thạch cực phẩm!"
Nghe được giá cả này, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
"Cái gì, mới mười viên linh thạch cực phẩm thôi sao?"
"Coi thường ai vậy, ta ra một trăm viên!"
"Dám nâng cao giá như vậy, lớn mật!"
"Tiếu Thương Thiên, ngươi là cò sao?"
Người của các thế lực lớn đều ồn ào, thế nhưng cũng chỉ nói ngoài miệng mà thôi, ra giá lại không chậm chút nào.
Một lúc sau, phiến lá trà ngộ đạo đầu tiên có giá là mười lăm viên linh thạch cực phẩm.
Mấy canh giờ sau.
Lần đấu giá này cũng kết thúc.
Tất cả lá trà ngộ đạo đều được bán đi, giá thấp nhất là mười ba viên linh thạch cực phẩm, giá cao nhất là hai mươi mốt viên.
Trên bàn tiệc.
Diệp Phong tự mình phong ấn lá trà ngộ đạo vào trong hộp ngọc, rồi đưa tới tận tay người mua, kiếm lời hơn một vạn sáu ngàn viên linh thạch cực phẩm.
"Ban đầu chỉ muốn lấy nó làm phân bón, kết quả, lại kiếm lời một hai vạn viên linh thạch cực phẩm."
"Aiz!"
Diệp Phong nhìn về phía những người khách đang rời đi, lẩm bẩm.
Lúc này, vẫn còn không ít người ở lại.
Tiếu Thương Thiên và Bạch Cơ cùng đi tới, bên người là Ngô Hiên, Dư La Chuẩn Thánh, Tuyết Nhạn,...
"Diệp chưởng môn, chúng ta muốn mua lá trà ngộ đạo bảy màu."
Tiếu Thương Thiên nói ra nguyên do.
"Đó là hàng không bán." Diệp Phong lắc đầu, nói ra một câu làm cho mọi người đều thất vọng.
Thế nhưng ngay sau đó.
Lại nghe Diệp Phong nói tiếp: "Hàng không bán, giá trị không thể đo đếm được, thế nhưng, bản chưởng môn có thể tặng cho các ngươi một chút."
Trước đây, khi Âm Như Dung cướp đoạt Thiên Bi, đám người Tiếu Thương Thiên, Ngô Hiên, Tuyết Nhạn, Dư La Chuẩn Thánh đứng ra, ra mặt thay Phiêu Miểu tông, đều bị đánh thương.
Phần ân tình này, Diệp Phong sẽ không coi nhẹ.
Hắn phất ống tay áo, trên mặt bàn có mười lăm hộp ngọc xuất hiện, mỗi hộp ngọc đều có mười phiến lá trà ngộ đạo bảy màu.
"Mỗi người một hộp, tặng cho các ngươi."
Diệp Phong rất hào phóng.
Khi hắn bị trục xuất, đám người Tiếu Thương Thiên, Dư La chuẩn thánh, Tuyết Nhạn bốc lên nguy hiểm tính mạng ra mặt thay Phiêu Miểu tông, phần ân tình này, làm sao mà mười phiến lá trà ngộ đạo bảy màu có thể so với?
Ân tình, vô giá!
"Cám ơn Diệp chưởng môn."
Mọi người tiếp nhận hộp ngọc, cũng không mở ra ngay, nếu như vậy thì thật không lễ phép.
"Cáo từ!"
Mọi người dần dần rời đi.
Hội trà ngộ đạo lần đầu tiên tại Thần Châu kéo dài cà một ngày, cũng hoàn toàn kết thúc.
"Mọi người, cũng đều làm việc của mình đi!"
Diệp Phong liếc nhìn bốn phía, nói với các đệ tử, rồi đi trở về ngôi nhà nhỏ trung tâm đỉnh Phiêu Miểu phong.
Leng keng!
Khi thấy được Diệp Phong đi tới, cây trà ngộ đạo bảy màu run lên, hơn vạn phiến lá trà đều va chạm với nhau, phát ra những âm thanh thanh thúy dễ nghe.
"Tháng này, nên dùng ít hơn chút."
Nhìn những lá trà trên cây, Diệp Phong nói nhỏ.
Cây trà Thất Thải Ngộ Đạo này vẫn còn đang trong giai đoạn trưởng thành, không đủ cao lớn, chỉ có hơn một vạn phiến lá, khôi phục rất chậm.
Không thể hái quá nhiều lá trà trong thời gian ngắn.
Nếu không, sẽ làm cây trà này bị thương.
Dựa theo phản hồi của cây trà Thất Thải Ngộ Đạo này, một tháng nhiều nhất có thể hái hai ngàn lá trà.
Lần này, để tổ chức trà hội Ngộ Đạo lần thứ nhất, tính luôn cả lễ vật, Diệp Phong tổng cộng tiêu hao hơn một ngàn lá trà.
Chuyện này mang một ý nghĩa khác.
Tức là trong một tháng sắp tới, chỉ có thể hái hơn tám trăm lá trà Thất Thải Ngộ Đạo nữa, nếu không, sẽ làm cây trà Thất Thải Ngộ Đạo này bị thương.
Diệp Phong xoay người, nhìn về phía Thanh Liên Tịnh Hóa trong hồ.
"Cũng không biết lấy Thanh Liên Tịnh Hóa và Thất Thải Ngộ Đạo cùng hãm trà, sẽ có vị như thế nào."
Hắn nhịn không được nói thầm.
Rầm!
Ting ting ting!
Thân cây Thanh Liên Tịnh Hóa và cây trà Thất Thải Ngộ Đạo cùng nhau rung lắc, chúng phát ra những tiếng bén nhọn, như đang phản đối mãnh liệt.
"Rồi rồi, xem ra không được!"
Diệp Phong nhún vai, rời khỏi tiểu viện trung tâm.
Nơi này đã bị hắn thiết cấm chế.
Cho dù là Thánh cảnh tầm thường, cũng chưa chắc có thể đến gần.