Chương 1274: Hồ Phi Phi thăng cấp, cố gắng báo đáp
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Thế giới quyển trục.
Thanh niên áo đen Trương Thiên Nguyên kích hoạt huyết mạch Kim Giáp Cự Nhân, thân khoác chiến giáp vảy rồng, tay cầm búa lớn, tố chất thân thể tăng lên gấp ba một cách toàn diện!
“Ồ, phản tổ rồi.”
Diệp Phong hơi kinh ngạc, cảm thấy Trương Thiên Nguyên không tệ chút nào, cũng thầm nghĩ mình không hề nhìn lầm.
Sau hơn một tháng khổ tu, Trương Thiên Nguyên đã đột phá đến tầng thứ bảy của Tụ Nguyên cảnh, còn dung nhập huyết mạch của Kim Giáp Cự Nhân một cách triệt để vào từng tấc thịt từng giọt máu trong cơ thể, đạt đến trạng thái phản tổ.
Tiềm lực của cậu ta đã được phát triển.
Không lâu sau.
Trương Thiên Nguyên nhảy vọt lên vị trí thứ bảy mươi, gần với những yêu nghiệt có tu vi đạt tới Linh Hải cảnh.
“Huyết mạch của Kim Giáp Cự Nhân!”
“Đạo hữu, thực lực của ngươi không tệ đâu!”
Gần đó xuất hiện rất nhiều thiên tài trẻ tuổi đến từ chủng tộc Viễn Cổ, phát hiện khí tức trên người Trường Thiên Nguyên thì đều đổ dồn ánh mắt kinh ngạc về phía cậu.
Có người chủ động tới bắt chuyện.
“Nhận được cơ duyên Diệp Chưởng môn ban thưởng, nếu không thì Trương Thiên Nguyên ta làm sao có ngày hôm nay?”
Dứt lời, Trương Thiên Nguyên bắt đầu phát lực.
Hắn tiến bộ vượt bậc, cuối cùng đã vượt qua rất nhiều thiên tài trẻ tuổi các các chủng tộc viễn cổ khác, xông qua cửa ải cuối cùng với vị trí thứ năm mươi chín.
Khảo hạch vẫn còn tiếp tục.
Càng ngày càng nhiều thiên tài thông qua khảo khạch, thuận lợi trở thành đệ tử ghi danh vào Phiêu Miểu tông, chỉ cần đi vào đại điện Chưởng Môn, được Diệp Phong công nhận là sẽ trở thành đệ tử chính thức.
Trên quảng trường tông môn.
Trương Thiên Nguyên hít sâu một hơi.
Cho tới bây giờ, cậu vẫn rất kích động.
“Ta muốn trở thành đệ tử thời thứ tư của Phiêu Miểu tông!”
“Thì ra đây chính là cảm giác được trở thành đệ tử của tông môn đỉnh cấp, làm rạng danh tổ tông, cố gắng đi lên đỉnh cao tu vi, ta cũng có thể mạnh như đại năng trong tộc.”
“Không, ta có thể mạnh hơn bọn họ!”
Trương Thiên Nguyên siết chặt nắm đấm.
Chỉ cần gia nhập Phiêu Miểu tông thì hết thảy đều có khả năng.
Một khắc sau.
Đã có một nghìn người về đích trước.
“Lần khảo hạch này, đến đây là kết thúc.” Cung Thanh Thu cao giọng tuyên bố, mở thế giới quyển trục ra, thả những thiên tài còn chưa tới đích ra ngoài.
"Ta lại thất bại?"
"Trời ạ!"
“Đừng hoảng, mỗi tháng có một lần khảo hạch, ta quyết định hiện tại trở về cố gắng tu hành, tháng sau nhất định sẽ thành công, nếu không được thì tháng sau nữa!”
“Đúng!”
“Không ngừng nỗ lực, cuối cùng sẽ có ngày chúng ta gia nhập Phiêu Miểu tông, hiện tại không được thì chờ đến khi chúng ta thăng lên Thần Nguyên cảnh, khi đó cũng có thể bái nhập Phiêu Miểu tông, trở thành một Chấp sự.”
Các thiên tại ở đây cũng không nhụt chí, ngược lại là rất có ý chí chiến đấu.
Trên đỉnh Phiêu Miểu Phong.
Nhìn cảnh tượng này, Diệp Phong rất vui mừng.
“Phiêu Miểu tông phải tuyện mười vạn đệ tử trở lên mới có thể thăng lên thành thánh địa, chỉ cần những thiên tài này không nhụt chí, không từ bỏ, tương lai đều có thể trở thành đệ tử tông môn.”
“Cố gắng của bọn họ ở hiện tại, tương lai nhất định sẽ có thu hoạch.”
Diệp Phong nở nụ cười.
Sau ba canh giờ.
Cung Thanh Thu dẫn theo nhóm đệ tử đời thứ tư bao gồm Trương Thiên Nguyên đi tới đỉnh Phiêu Miểu Phong, tập trung trước đại điện Chưởng Môn.
“Đến cả rồi? Vậy thì đi đăng ký theo trình tự đi!”
Diệp Phong chờ đã lâu.
Diệp Phong quan sát những đệ tử mới này.
Bọn họ ai ai cũng tinh thần hăng hái, ánh mắt sáng rực, tinh thần phấn chấn mạnh mẽ, yếu nhất cũng là Tụ Nguyên cảnh Lục Trọng đỉnh phong, chất lượng tương đối cao.
Nhưng, Diệp Phong cũng ý thức được một vấn đề.
“Không có Luyện Khí cảnh, có phải không hài hòa lắm không?”
Diệp Phong rơi vào trầm tư.
Một thánh môn cho dù là thánh địa cũng có không ít đệ tử Luyện Khí cảnh, Phiêu Miểu tông cũng cần như vậy.
Bởi vì, Luyện Khí cảnh là giai đoạn tạo căn cơ.
Nếu như bắt đầu bồi dưỡng từ giai đoạn này, bọn họ nhất định mạnh hơn đệ tử gia nhập vào Phiêu Miểu tông với tu vi Tụ Nguyên cảnh.
Đây là vì công pháp phụ trợ của Phiêu Miểu tông rất mạnh, bắt đầu tu luyện từ Luyện Khí cảnh, hiệu quả quả nhiên tốt hơn một chút.
“Có rồi!”
“Từ lần chiêu nạp đệ tử mới sau, đặc biệt thiết lập hai tuyến đường khảo hạch, một tuyến là thế giới quyển trục hiện tại, một đường khác đặc biệt cho Luyện Khí cảnh.”
“Mỗi một lượng đệ tử mới ít nhất chiêu nạp một trăm đệ tử Luyện Khí cảnh.”
“Người có thể bộc lộ tài năng từ vô số Luyện Khí cảnh nhất định là yêu nghiệt, làm như vậy có thể sàng lọc ra thiên kiêu càng mạnh.”
Diệp Phong có chủ ý lập tức truyền âm cho Cung Thanh Thu.
“Vâng, thuộc hạ hiểu rồi.”
Cung Thanh Thu đứng bên cạnh nghe thấy truyền âm đến từ Diệp Phong, cũng ý thức được lợi ích khi làm vậy, lập tức gật đầu.
Cho đến lúc này.
Diệp Phong mới tiếp tục quan sát đệ tử ở đây.
Trong một ngàn người, tám phần là thiên kiêu của Nhân tộc, hai trăm người còn lại có lẽ đều đến từ chủng tộc thời xưa, là những thiên kiêu chân chính trong các chủng tộc.
“Phát triển đa nguyên hóa, không tệ!”
Diệp Phong mỉm cười.
Chỉ có Nhân tộc thì sự phát triển của Phiêu Miểu tông sẽ rất chính thống, nhưng thiếu đi một chút điều hòa, có sự gia nhập của chủng tộc thời xưa, có thể khiến tông môn bước sang đa nguyên, bổ sung một chút chỗ trống.
“Căn cứ vào thứ tự, lên đây đăng ký.”
Diệp Phong tuyên bố.
“Vâng.” Bạch y nữ tử đứng đầu bước lên, chắp tay nói: “Chào chưởng môn, ta tên là Lý Y Y, căn cốt cực phẩm, Linh Hải cảnh Nhất Trọng.”
“Ừm, không tệ!” Diệp Phong bắt đầu đăng ký.
Không lâu sau, liền đến lượt Trương Thiên Nguyên.
“Đột phá đến Tụ Nguyên cảnh Thất Trọng rồi, không tệ!”
Diệp Phong gật đầu với Trương Thiên Nguyên.
“Nhờ chưởng môn nâng đỡ.” Trương Thiên Nguyên không dám đắc ý hí hửng, vẫn giữ khiêm tốn.
Đăng ký vẫn đang tiếp tục.
Đến ba canh giờ sau mới kết thúc đăng ký, Diệp Phong bắt đầu giảng đạo cho đệ tử mới ở đây, nói ra thì trên người bọn họ đều tồn tại khuyết điểm, khiến người được lợi không ít.
Hai ngày sau.
Kết thúc giảng đạo.
Diệp Phong cúi đầu, vỗ Hạ Văn Văn nằm nhoài dưới gầm bàn ngủ, nói: “Đưa bọn họ đến chỗ ở.”
“A!”
Hạ Văn Văn giật mình một cái, nhảy lên, đầu đập vào bàn, không nhịn được la lên.
Ngay sau đó.
Nàng đột nhiên ý thức được mình lại xấu hổ rồi, sắc mặt đỏ ửng, thầm nghĩ lần này mình thật sự chết xã giao rồi.
Thấy dáng vẻ nàng như vậy, Diệp Phong mỉm cười.
“Không nhớ lâu, sau này mỗi lần đều như vậy.”
Nói xong, Diệp Phong vung tay, ra hiệu cho mọi người rời đi.