Chương 1277: Hồ lô Thôn Thiên
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Không nói nhiều lời thừa thãi, xuất phát thôi.”
Diệp Phong hai tay bấm quyết, khai thông Đại Thế Giới Chi Tâm ở mi tâm thức hải, rồi căn cứ theo hoạt động lúc trước ở Tam Ngàn giới, định vị được tọa độ của thế giới mênh mông kia.
“Tìm được rồi, ở bên này!”
Diệp Phong vươn tay, chỉ phía trước: “Tam Ngàn giới ở hướng này.”
Nói xong hắn trừng mắt.
Nhìn về phương hướng chỉ tay, Diệp Phong phát hiện, phương hướng đó nằm ở nơi cực Đông của thế giới tinh không.
“Vậy mà lại là nơi này!”
Diệp Phong quay đầu, ánh mắt xuyên qua Thần Châu đại lục, nhìn hướng cấm địa hắc đạo ở cực Đông, trong lòng đã có một kết luận.
“Tiên giới ở phía Tây.”
“Tam Ngàn giới ở phía Đông.”
“Còn vị trí của Thần Châu trong thế giới tinh không đích thật là trạm trung chuyển câu thông hai thế giới đỉnh cấp này.”
Diệp Phong tim đập kịch liệt.
Hắn có thể đoán được, thân là trạm trung chuyển của thế giới tinh không, tương lai nhất định trở thành nơi ắt xảy ra chiến tranh, mà Thần Châu đại lục ắt sẽ rơi vào thế nước sôi lửa bỏng.
Hắn nhất định phải mau chóng mạnh hơn.
Nếu không, khó có thể đối phó được nguy hiểm trong tương lai.
“Xuyên việt!”
Diệp Phong lẩm nhẩm khẩu quyết, hắn, Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu nhanh chóng hóa thành chùm sáng màu vàng bạc, xuyên qua một mảnh không gian hỗn độn, hoàn toàn biến mất không thấy.
Nửa ngày sau.
Trong một tinh không cuồn cuộn.
Có chùm sáng màu vàng bạc thần kỳ xuất hiện, giống như một đóa hoa tươi tuyệt diễm nở rộ, hóa thành ba người, chính là Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu.
“Đến Tam Ngàn giới rồi.”
Diệp Phong nhìn quanh, căn cứ vào bản đồ sao xác định tọa độ của mình bây giờ, sau đó, xác định phương hướng của liên minh Đạo Liệp.
“Ở ngay bên đó!”
Diệp Phong chỉ tinh vực rực rỡ, sử dụng sức mạnh vượt giới dẫn Hồ Phi Phi và Thiên Đạo Linh Hầu xuyên qua, tốc độ vượt qua bất kỳ vị Thánh cảnh nào trên thế gian.
Sau nửa canh giờ.
Trung tâm tiên vực Tham Lang.
Ba người Diệp Phong xuất hiện, nhìn kiến trúc khí thế to lên phía dưới, trong mắt tràn ngập sự lạnh lẽo.
Đến tổng bộ liên minh Đạo Liệp rồi!
Nơi này là tinh vực Tham Lang, một vùng hẻo lánh trong ba ngàn thế giới, chỉ có duy nhất một thế giới Đại Thiên – cũng chính là đại lục Tham Lang!
Mà cũng chẳng mấy ai hay rằng, cứ điểm chính của đám liên minh Đạo Liệp vũ trụ khét tiếng lại nằm tại trung tâm thế giới Đại Thiên này.
“Minh chủ của liên minh Đạo Liệp vũ trụ, nạp mạng đi!”
Diệp Phong hướng về phía đại lục Tham Lang mà hô lên, tiếng vọng tràn ra như lũ quét, nom chẳng khác gì trận cuồng phong đang càn quét mảnh đất trước mặt, chỉ trong phút chốc đã bao trùm cả đại lục, khiến người ta khiếp đảm.
“Kẻ nào mà láo xược thế hả?”
Trong Thánh Điện, minh chủ Đạo Liệp còn đang mải mê chuyện hoan ái với ái phi, bị tiếng vọng dọa cho không cứng nổi, nên nổi trận lôi đình, vội vàng xông ra.
Trong vũ trụ, nhóm ba người của Diệp Phong bị một đám cường giả bao vây.
“Là ngươi, Diệp Phong!”
“Cái thứ súc sinh nhà ngươi còn dám quay về, chán sống rồi à?”
Minh chủ Đạo Liệp bận một thân chiến giáp, tay cầm cây thương màu vàng sậm, gạt đám người ra, bước lên phía trước, vừa nhìn thấy Diệp Phong đã nổi giận.
“Ta quay lại để giết ngươi.” Diệp Phong cũng không vòng vo.
Hắn vừa dứt lời, bầu không khí liền rơi vào trạng thái yên tĩnh.
Người nào người nấy đều trợn trừng mắt, cứ như thể nghe phải chuyện nực cười lắm, tức khắc cười ầm lên.
“Giết ta? Ha ha ha......” Minh chủ Đạo Liệp ngửa mặt lên trời mà cười to.
Một Diệp Phong, trước đó còn bị bọn họ đuổi giết đến mức phải núp đầu trong Thánh Linh Tông tại Thiên Châu không dám ló mặt ra ngoài, giờ mới qua một tháng mà đã cả gan mạnh miệng như vậy, đúng là mất não.
“Mặc dù chiến lực của ngươi mạnh mẽ, nhưng không giết nổi bản tọa đâu.” Minh chủ Đạo Liệp cười nhạo.
Tuy trận chiến trước đó, Diệp Phong có thể đẩy lùi bọn hắn – cường giả Thánh Cảnh, song với chút thực lực ấy thì còn lâu mới giết được minh chủ của liên minh Đạo Liệp vũ trụ, một Thiên Thánh chính hiệu. Đúng là kẻ si nói mộng.
“Minh chủ, để ta chém thằng ranh con này.” Một gã Hiển Thánh đỉnh phong tiến lại gần minh chủ Đạo Liệp rồi nói nhỏ.
Bốp!
Minh chủ Đạo Liệp nện một tát vào mặt gã Hiển Thánh đỉnh phong, khiến mọi người ngạc nhiên.
“Ngu xuẩn!”
“Các ngươi không biết thằng ôn con Diệp Phong này sở hữu thân thể bất tử, đánh thế nào cũng không chết à?”
“Với lại, hắn tiện tay cũng giết được Hiển Thánh đỉnh phong, chỉ dựa vào ngươi? Đi nạp mạng chắc?”
Minh chủ Đạo Liệp tức giận, chửi ầm lên.
Hắn ta lạnh mặt, nhìn về phía Diệp Phong, tay cầm hồ lô Tử Kim, cười gằn nói: “Diệp Phong, ta biết rõ ngươi có thân thể bất tử, muốn giết cũng không giết được. Nhưng dạo này, bổn minh chủ tốn một lượng tiền lớn để mua chiếc hồ lô Thôn Thiên này. Giờ ta gọi ngươi một tiếng, ngươi dám không đáp lại sao?”
“Thứ đồ gì cơ?” Linh hầu của Thiên Đạo kinh ngạc.
“Không biết nữa, để ta đập nát nó!” Hồ Phi Phi vung Hỗn Nguyên Côn, hít một hơi thật sâu, lập tức tiến vào hình thái chiến đấu cấp ba, chiến lực tăng tám lần.
Trên đường tiến vào ba ngàn thế giới, hình thái chiến đấu cấp bốn của nàng đã hết hiệu lực, cho nên nàng mới khôi phục nguyên trạng.
Ngặt một nỗi năng lượng tích lũy đã tiêu hao hết cho việc tiến vào hình thái chiến đấu cấp bốn, nên giờ nàng phải bị đánh để tích lũy thêm năng lượng.
Mà hiện giờ là thời điểm tốt nhất để đánh nhau, tiện thể tích lũy năng lượng.
“Hồ Phi Phi!”
Minh chủ Đạo Liệp mở nắp hồ lô Thôn Thiên, nhắm ngay Hồ Phi Phi mà hô lên.
“Gọi ta làm gì?” Hồ Phi Phi vô thức đáp lại, đồng thời nện thẳng một côn.
Chỉ trong nháy mắt, một luồng lực lượng quỷ dị tản ra, bao phủ lấy Hồ Phi Phi, khiến lực lượng của nàng biến mất sạch như thể bị thế giới Đại Thiên cắn nuốt hết, không cách nào phản kháng, chỉ đành trơ mắt để thân thể ngày càng thu nhỏ, đến lúc bị thu vào hồ lô Thôn Thiên.
“Hắc hắc, xong!” Minh chủ Đạo Liệp cười lớn.
“Sao ngươi biết tên của nàng là Hồ Phi Phi?” Diệp Phong nhìn minh chủ Đạo Liệp, vẻ nghi ngờ hiện rõ trên nét mặt.
Minh chủ Đạo Liệp cười gằn: “Diệp Phong, ngươi cho rằng bản tọa không có não?”
“Từ khi biết ngươi là Diệp Phong đến từ Phiêu Miểu Tông của đại lục Thần Châu, ta liền đối chiếu bảng xếp hạng lực lượng trên bia thần, phát hiện Phiêu Miểu Tông các ngươi chỉ có hai vị Thánh Cảnh, tên của người còn lại là Hồ Phi Phi.”
“Cho nên, người này ngoại trừ nàng còn có thể là ai?”