Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1295 - Chương 1295 - Chư Thần Chi Chiến Chưa Từng Có

Chương 1295 - Chư Thần Chi Chiến chưa từng có
Chương 1295 - Chư Thần Chi Chiến chưa từng có

Chương 1295: Chư Thần Chi Chiến chưa từng có

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Chiến!"

Khi đại quân ác thần hiện thân, anh linh viễn cổ hưng phấn hẳn lên, một đám ma quyền sát chưởng (hăm he), chuẩn bị xuất kích.

Ầm ầm...

Hư không chấn động, đội ngũ chư thần cua các đại thế giới lần lượt xuất hiện, tổng cộng có mấy ngàn đội ngũ, mỗi đội đều có khoảng mười vạn người, cộng lại cũng có mấy ức.

Trên người bọn họ, đồng dạng có khí tức cấp Thiên Đế.

"Trận chiến này, Thôn Thiên Ma tông chúng ta tất thắng!" Lãnh đạo của một đội phát ra âm thanh kiêu ngạo tự tin.

"Chỉ là Thôn Thiên Ma tông, có lợi hại bằng Thập Phương Thánh tông chúng ta không? Cuộc chiến tranh khí vận này, chúng ta mới là người chiến thắng cuối cùng." Thánh tử Thập Phương Thánh tông cười to nói.

"Trước mặt Cái Thế Thánh tông chúng ta, các vị ở đây, đều là đệ đệ." Một thanh niên rất lãnh ngạo.

Người này chính là Thánh tử của Cái Thế Thánh tông Trung Châu, Lâm Uy.

"Đánh một trận đồng giai, ai thắng ai thua, vẫn là hai chuyện khác." Phía trước đội ngũ Thánh Linh tông Thiên Châu, Thánh tử Lâm Khôn ôm cánh tay, truyền ra thanh âm tràn đầy tự tin.

"Hừ!"

Người của các thế lực lớn không ai phục ai.

Trong lúc nhất thời, không khí hiện trường giương cung bạt kiếm.

Đại chiến, hết sức căng thẳng!

Trong hư không.

Diệp Phong đứng cuối đội ngũ.

Thấy Lâm Khôn, Ninh Vũ đi tới, hắn không nhịn được nói thầm:

“Nếu đánh nhau với bọn họ thì phải làm sao bây giờ? Thôi vậy, dù sao sau khi vẫn lạc tại chiến trường Hoàng Hôn, bản thể đã trở nên bất tử, đánh bại hết thảy là được.”

Cuối cùng Diệp Phong vẫn lựa chọn vận may.

Dù sao những người khác tại chiến trường Hoàng Hôn đều không phải là bản thể, chỉ là hóa thân của các vị thần, cho dù vẫn lạc thì tổn thương đối với bản thể cũng chẳng đáng là gì.

Cho nên Diệp Phong có thể ra tay không chút kiêng kỵ.

Cho dù hắn tự tay đánh chết hóa thân của Ninh Vũ thì bản thể của đối phương cũng đâu có việc gì.

“Thật kích động!”

Thiên Đạo Linh Hầu siết chặt nắm đấm, hận không thể lập tức ra tay tấn công nhóm thế lực Thôn Thiên Ma Tông, Thập Phương Thánh Tôn, Minh Vương Thánh Tông.

“Đừng nóng vội, còn chưa bắt đầu đâu!”

“Diệp Phong nhìn xung quanh, đánh giá đội ngũ các vị thần từ các đại thế giới, mặc dù tu vi của tất cả mọi người đều đã bị áp chế xuống cấp bậc Thiên Đế, hoặc là tạm thời tăng lên tới cấp bậc Thiên Đế, nhưng sức chiến đấu vẫn khác biệt.

Thiên Đế cũng phân chia Thiên Đế bình thường và Thiên Đế đỉnh cấp.

Như Ninh Vũ, Lâm Khôn, Lâm Uy, Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu, Sở Thiên Hà, khẳng định là đỉnh cấp trong đỉnh cấp Thiên Đế.

Đương nhiên, hiện trường còn có người vượt qua cả Thiên Đế đỉnh cấp.

Loại này được Diệp Phong đặt cho cái tên là “Thiên Đế biến thái”.

“Chắc hẳn mình là Thiên Đế biến thái duy nhất tại đây.”

Diệp Phong như nói thầm, nụ cười dần trở nên biến thái.

Không nói cái khác, chỉ dựa vào việc khi mới chỉ đạt tới lĩnh vực kiếm đạo cấp bậc Tam Chuyển Viên Mãn đã có thể uy hiếp được Hiển Thánh, Diệp Phong đủ để đánh bại toàn bộ mọi người ở đây.

“Lát nữa chúng ta sẽ ra tay với Minh Vương Thánh Tông trước.”

Diệp Phong nói với Sở Thiên Hà.

“Được.” Sở Thiên Hà nhẹ gật đầu.

“Vừa đúng ý ta.”

Văn Tuyết, Văn Nguyệt, Hồ Phi Phi và Thiên Đạo Linh Hầu cũng gật đầu lia lịa.

Bọn họ đều là cường giả từ Thiên Đế đỉnh cấp trở lên.

Mặc dù chỉ có sáu người nhưng cũng đủ để gây nên đả kích mang tích hủy diệt cho đại quân con rối Minh tộc của Minh Vương Thánh Tông.

“Anh linh viễn cổ!”

Lúc này, một ác thần khổng lồ từ trong cánh cổng đi ra, tay cầm một cây gậy bằng xương đầy gai nhọn, vẻ mặt hung hăng bạo ngược, nhe răng cười không ngừng.

Mũi gã xỏ một cái khuyên khổng lồ.

Lúc đi lại, xiềng xích trên người không ngừng lắc lư, phát ra âm thanh lách lách, khiến người ta nghe mà khiếp hồn khiếp vía.

“Là Ác Thần Chi Thủ!”

“Trận chiến giữa các vị thần sắp bắt đầu rồi!”

Người của các thế lực lớn đồng loạt nắm chặt thần binh lợi khí trong tay, hít sâu một hơi, chuẩn bị đại chiến.

"Chiến!"

Một vị anh linh viễn cổ phóng lên trời.

Thân hắn khoác áo giáp vàng, cầm trong tay một cây trường mâu, toàn lực đâm về phía Ác Thần Chi Thủ.

“Grào!”

Trường mâu rời tay, hóa thành hư ảnh một con rồng vàng, phát ra tiếng gào thét đinh tai nhức óc, kéo theo khí thế kinh khủng lao thẳng tới giữa trán Ác Thần Chi Thủ.

"Giết!"

Ác Thần Chi Thủ vung cốt bổng lên, đập vỡ trường mâu, ánh mắt đầy vẻ kiêu ngạo, quát lớn một tiếng rồi dẫn theo đại quân Ác Thần mấy trăm triệu người xông lên, đồng thời ra tay với anh linh viễn cổ và chư thần các giới.

“Ác Thần điên thật chứ, có mấy trăm triệu người mà dám đối đầu với hơn một trăm triệu viễn cổ anh linh và chưa thần các giới.”

Sở Thiên Hà thán phục một tiếng.

“Chúng ta có cần lập tức tấn công Minh Vương Thánh Tông hay không?” Văn Tuyết thấp giọng nói.

Diệp Phong vừa định bảo “chờ chút” thì biến số lại xảy ra.

“Chiến!”

Thủ lĩnh chư thân của thế giới đại thên nào đó hét lớn một tiếng, mang theo hơn mười vạn người dưới trướng tấn công anh linh viễn cổ, nháy mắt đánh nổ hơn mười người, thu được một ít khí vận.

Thế giới đại thiên khác cũng như vậy.

Bọn họ vừa ngăn chặn sự tấn công của các Ác Thần, vừa hao tốn lượng lớn tinh lực tấn công anh linh viễn cổ. Hành động như vậy rất kỳ lạ, Diệp Phong suýt nữa phản ứng không kịp.

“Ta hiểu rồi, đây là một trận hỗn chiến!”

“Chỉ cần chém giết chư thần, ác thần, anh linh viễn cổ của thế giới khác thì đều có thể thu được khí vận.”

“Cho nên, trên chiến trường Hoàng Hôn, chỉ cần không phải người cùng thế giới với mình thì đều là kẻ địch.”

“Vậy thì chúng ta lên thôi!”

Diệp Phong trầm giọng nói, ánh mắt đột nhiên hướng về phía đại quân con rối Minh tộc của Minh Vương Thánh Tông cách đó không xa, lao tới.

“Xông lên!”

Thiên Đạo Linh Hầu và Hồ Phi Phi rất phấn khích, theo sát hai bên Diệp Phong, tỏa ra khí tức mạnh mẽ áp đảo, chớp mắt đã đánh nổ mười mấy con rối Minh tộc của Minh Vương Thánh Tông.

“Chúng ta xông qua đó!”

Sở Thiên Hà dẫn theo Văn Tuyết và Văn Nguyệt, ba người đều thi triển lĩnh vực kiếm đạo cấp viên mãn, tại cấp bậc Thiên Đế đương nhiên không ai sánh bằng.

Một kiếm chém ra lập tức có vài chục vị chư thần cấp Thiên Đế vỡ nát.

"Vạn Kiếm Tề Phát!"

Lại nghe Diệp Phong hô to một tiếng, chỉ tay thành kiếm, hướng lên bầu trời, lĩnh vực kiếm đạo Tam Chuyển Viên Mãn tức khắc bộc phát, hàng vạn kiếm khí xuất hiện, trút xuống như mưa.

Mỗi một thanh kiếm đều lấy mạng một chư thần cấp Thiên Đế.

Chỉ một đợt tấn công, đại quân con rối Minh tộc của Minh Vương Thánh Tông đã tổn thất hàng vạn, khiến mấy tân trưởng lão bảo vệ Minh Vương Thánh Tông cũng phải biến sắc.

“Không đúng!”

“Vì sao anh linh viễn cổ lại sử dụng kiếm vực?”

“không phải nói anh linh viễn cổ chỉ biết cận chiến thôi sao?”

Nhóm Minh Vương Thánh Tông nghiến răng nghiến lợi.

Bình Luận (0)
Comment