Chương 1298: Thiên Môn Viễn Cổ, thế giới Ác Thần
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Khí vận chư thiên, tăng cường cho thân ta!”
Diệp Phong vươn tay, tất cả khí vận trong quyển trục đều bị hắn lấy ra, dung nhập vào Thế Giới Chi Tâm dưới mi tâm.
“Đại ca, huynh quá lợi hại!”
Thiên Đạo Linh Hầu nhảy vọt tới bên cạnh Diệp Phong, giơ ngón tay cái với hắn, vẻ mặt đầy kính nể.
“Diệp huynh, huynh mạnh quá!”
Sở Thiên Hà dẫn theo Văn Tuyết và Văn Nguyệt đi tới bên cạnh, vẻ mặt còn chưa hết kinh ngạc, nhịn một hồi lâu mới rặn ra được một câu như vậy.
Lúc này.
Đại Điện Chư Thần Tam Thiên Giới.
Vô số cường giả khoanh chân ngồi trên mặt đất, thông qua Chư Thần Chi Nhãn theo dõi diễn biến trên chiến trường Hoàng Hôn, biết được đại quân anh linh viễn cổ càn quét các giới, ánh mắt đầy không cam lòng.
“Ta tức chết mất!”
“Nếu không phải tại cái tên thống soái anh linh đáng chết này quá mạnh, đại quân chư thần Tam Thiên Giới chúng ta sao mà bại trận được?”
Các vị trưởng lão cực kỳ không cam tâm.
Các giới không thiếu Thiên Đế đỉnh cấp có thể lấy một địch nhiều, nếu hàng chục hàng trăm vị chư thần phối hợp ra tay thì đủ để đánh tan cục diện bế tắc, càn quét cả chiến trường.
Trong những trận đại chiến trước kia, thường là đại quân anh linh viễn cổ bị chư thần Tam Thiên Giới và đại quân Ác Thần liên thủ tiêu diệt.
Chính vì vậy nên cho dù biết anh linh viễn cổ có hàng chục tỷ quân, nhưng các giới đều sẽ chủ động liên thủ tiêu diệt anh linh viễn cổ, phân chia phần lớn khí vận.
Sau đó, các thế lực lớn mới bắt đầu phân cao thấp.
Nhưng lần này, Tam Thiên Giới và ác thần đều bị diệt cả toàn quân!
Nói ra bọn họ sẽ vô cùng mất mặt.
Trận chiến này có thể nói là anh linh viễn cổ lần đầu đại thắng, mà người của Tam Thiên Giới đều không muốn tiếp nhận kết quả này.
“Ai có thể nói cho ta, vì sao lại xuất hiện thống soái anh linh viễn cổ cường đại như vậy?”
Một trưởng lão nào đó quát lên.
Những người khác đều im lặng.
Không ai trử lời.
Bởi vì không ai biết thống soái anh linh từ đâu mà tới.
Chiến trường Hoàng Hôn.
Diệp Phong đứng trước tám tỷ anh linh viễn cổ còn sót lại, tự hỏi tiếp theo nên làm cái gì.
“Ù!”
Lại nghe những cánh cổng nơi ác thần đi ra chấn động liên tục, muốn đóng lại, nhưng lại bị khí vận áp chế, không tài nào đóng lại được, nên mới chấn động không dứt như vậy.
Diệp Phong nhanh chóng mở Động Sát Chi Nhãn ra.
[Tên: Viễn Cổ Thiên Môn]
[Phẩm cấp: Ngụy Thiên Đạo]
[Giới thiệu: Lối đi duy nhất thông tới Ác Thần Giới]
[Trạng thái: Đang bị khí vận áp chế, thời gian mở ra có thể duy trì một khắc]
Ánh mắt Diệp Phong tập trung vào thanh trạng thái ở cuối cùng.
“Khí vận áp chế… Đây là đang cố ý tạo cơ hội cho chúng ta tới Ác Thần Giới sao? Ác Thần Giới, hẳn là nơi sinh ra ác thần, trước mắt chúng ta đều là trạng thái anh linh, sau khi chết sẽ bất tử phục sinh.”
“Cho nên, không cần hoảng!”
Diệp Phong hít sâu một hơi, vung tay lên một cái, hô lớn:
“Xông vào đó!”
Vừa dứt lời, Diệp Phong dẫn đầu xông qua Viễn Cổ Thiên Môn, tiến vào Ác Thần giới, đại quân anh linh viễn cổ không chút chần chừ, theo sát đằng sau, ùa vào.
Hồ Phi Phi và Thiên Đạo Linh Hầu không chút chần chừ.
Trước nay bọn họ vẫn luôn nghe theo Diệp Phong, Diệp Phong nói sao bọn họ nghe vậy.
Sở Thiên Hà, Văn Tuyết, Văn Nguyệt chần chừ một lúc, cũng đi theo đại quân anh linh viễn cổ trùng trùng điệp điệp xuyên qua Viễn Cổ Thiên Môn.
Tam Thiên giới.
Mọi người thông qua Chư Thần Chi Nhãn chứng kiến cảnh này, tất cả đều trố mặt, sắc mặt biến đổi kịch liệt.
“Bọn họ xông vào thế giới Ác Thần!”
“Muốn phản công sao?”
Người của các đại thế giới nghị luận ầm ĩ.
Chuyện như vậy chưa từng xảy ra, dù sao đại quân anh linh trước kia đều bị chư thần các giới tách ra, chưa từng chiến thắng trong lịch sử, càng không có cơ hội xông vào thế giới Ác Thần.
“Vù vù vù!”
Một khắc sau.
Đại quân hơn tám tỷ anh linh viễn cổ đều xông vào Viễn Cổ Thiên Môn, hoàn toàn biến mất.
“Ầm ầm!”
Khí vận chi lực cũng không có cách nào áp chế Viễn Cổ Thiên Môn, chúng ầm ầm vỡ vụn, nhạt dần rồi hoàn toàn biến mất.
Từ đó, trận chiến tại chiến trường Hoàng Hôn lần này đã kết thúc.
Tất cả mọi người đều muốn biết diễn biến tiếp theo, nhưng bởi vì Chư Thần Chi Nhãn không quan sát tới thế giới Ác Thần, bọn họ đành phải thu hồi thần thông.
Chiến trường Hoàng Hôn hoàn toàn chìm vào tĩnh lặng.
…
Ác Thần giới.
Diệp Phong nhìn ngó xung quanh, cảm thấy rất mới lạ.
Thế giới này rộng lớn vô biên, có một mảnh tinh không vỡ vụn, trên đó có vô số đại lục kỳ dị, nhưng phần lớn đều không có sinh linh tồn tại.
Tinh không sáng chói, ẩn chứa rất nhiều khí tức đại đạo kỳ dị.
Phóng tầm mắt ra xa.
Ở một nơi cách đại quân anh linh viễn cổ mười vạn dặm xuất hiện một đại lục siêu cấp kéo dài mấy tỷ dặm
Trên đó là một cung điện nguy nga tráng lệ.
Diệp Phong phóng tầm mắt ra xa, nhìn tấm biển trên cửa.
“Ác Thần Điện!”
Hắn đọc lên ba chữ này, trong đầu tự động hiện ra thông tin liên quan, cả kinh nói:
“Trong Ác Thần Điện có Thần Trì, có thể hấp thu tàn hồn lưu lạc của cường giả vạn tộc, sau khi trộn lẫn vào một chút Pháp Tắc Chi Lực thì có thể sản sinh đại quân ác thần.”
“Còn có rất nhiều nơi tương tự Ác Thần Điện!”
“Cho nên, muốn diệt trừ ác thần, chỉ giết bọn chúng trên chiến trường Hoàng Hôn thì chưa đủ, nhất định phải phá hủy Ác Thần Điện.”
“Ta hiểu rồi!”
“Thì ra đây chính là mục đích chúng ta tới đây.”
Diệp Phong cười ha hả.
“Vù!”
Hắn bay đi trước, đáp xuống đại lục siêu cấp kia, băng qua mặt đất, tiến thẳng tới Ác Thần Điện.
“Giết!”
Trên đường đi, thỉnh thoảng có ác thần hiện thân, có kẻ tu vi còn chưa tới Thiên Đế, còn có kẻ tu vi đã vượt lên Thiên Đế.
“Hạn chế tu vi được giải trừ rồi!”
Diệp Phong cúi đầu xuống, phát hiện sức mạnh thân thể của mình đã khôi phục về trạng thái đỉnh phong, khí tức và tu vi trên người cũng trở lại Nhập Thánh cảnh.
“Diệp huynh, tu vi của chúng ta khôi phục rồi!”
Sở Thiên Hà phát hiện tu vi của mình không còn là Thiên Đế mà đã khôi phục về lại Thiên Thánh.
Còn Văn Tuyết và Văn Nguyệt, tu vi cũng đã khôi phục.
“Vậy thì đánh đi!”
Diệp Phong hô to.
Hắn phun ra một ánh kiếm sắc bén, nháy mắt chém giết mấy trăm vị ác thần cấp bậc khoảng chừng Thiên Đế, hai tay xé rách hư không, nhoáng một cái đã đi tới gần Ác Thần Điện.