Chương 1330: Khí Vận Hoàng Triều, cường giả đáng sợ
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Ù!”
Đại trận mở ra.
Một tấm lá chắn đường kính trăm dặm bao vây khu vực của bọn họ lại, khiến Âm Dương Châu không cách nào đào thoát.
“Vù vù vù!”
Vô số dây thừng bay ra từ cờ trận, cuốn lấy hắc bạch thiên tướng do Âm Dương Chi Lực của Âm Dương Châu hóa thành, cho dù bọn họ giãy dụa như thế nào cũng không thể nào tránh thoát.
"Trấn áp nó!"
Thấy đại trận đã thành hình, đội ngũ lập tức ra tay, nguyên khí thi triển ra giống như tấm lụa đâm xuyên qua thân thể Hắc Bạch Thiên Tướng, khiến bọn họ vỡ ra thành mây mù trắng đen, chảy ngược vào Âm Dương Châu.
“Keng!”
Âm Dương Châu khôi phục đến kích cỡ khoảng chừng ngón cái, nhoáng một cái đã đâm vào bề mặt lá chắn, khe nứt xuất hiện.
“Cẩn thận nó chạy thoát!”
“Yên tâm, nó không thoát nổi đâu.”
"Định Thiên Phù, trấn!"
Thiên tài trẻ tuổi cầm đầu lấy ra một lá bùa màu vàng, dùng sức dán vào bề mặt Âm Dương Châu, khiến nó đứng im tại chỗ, ù ù run rẩy, cuối cùng cũng không thoát được.
“Thu!”
Thanh niên kia lấy ra một cái hộp báu, cất chứa Âm Dương Châu vào trong, dán thêm mười mấy tấm phù văn bên ngoài, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
“Xong rồi!”
“May mà chúng ta có Thần Tử cung cấp trận pháp và lá bùa, nếu không, muốn trấn áp Âm Dương Châu sẽ không dễ dàng thế này đâu.”
“Tiếp theo, chúng ta tản ra đi!”
“Ừm.”
Trăm vị thiên tài Hạo Nhiên Thánh Tông ở đây gật đầu ra hiệu cho nhau, sau đó ai đi đường nấy, tìm kiếm cơ duyên của mình.
Thanh niên thiên tài cầm đầu thì cất hộp báu chứa Âm Dương Châu, nhìn về phía xa:
“Chúng ta đã lấy được Âm Dương Châu, cũng không biết đám Nguyên Vũ Thần Quốc đã tìm được Khí Vận Hoàng Triều chưa.”
Dứt lời, hắn ta bay đi.
Sau nửa canh giờ.
Các thiên tài Hạo Nhiên Thánh Tông đã tới một bãi chiến trường, thấy mây vàng kéo dài vạn dặm, con ngươi co chặt lại, nói: “Khí Vận Hoàng Triều!”
“Khuất Văn Bách, sao ngươi lại tới đây?”
Thấy vị thiên tài trẻ tuổi của Hạo Nhiên Thánh Tông tới, thanh niên cầm đầu Nguyên Vũ Thần Quốc tò mò hỏi.
Khuất Văn Bách của Hạo Nhiên Thánh Tông cười nói:
“Ta đã tìm được Âm Dương Châu, hoàn thành nhiệm vụ mà Kiếm Trần Thần Tử giao phó, đang muốn đi tìm cơ duyên của mình, xem ra các ngươi đã trấn áp Chân Long Khí Vận Hoàng Triều một cách dễ dàng, sau đó thu hoạch được khí vận.”
Nghe lời này, sắc mặt mọi người Nguyên Vũ Thần Quốc đều rất lạ.
Khuất Văn Bách nhíu mày: “Sao thế?”
Thiếu niên cầm đầu Nguyên Vũ Thần Quốc cười khổ, nói: “Khuất Văn Bách, ngươi không biết trước đó chúng ta đã trải qua chuyện gì đâu.”
“Xin lắng tai nghe.” Khuất Văn Bách rất hiếu kỳ.
“Ầy, việc này kể ra rất dài dòng.”
Các thiên tài Nguyên Vũ Thần Quốc nhìn nhau, vẻ mặt tràn đầy bất đắc dĩ, bắt đầu kể lại những chuyện xảy ra lúc trước.
Nghe vậy, Khuất Văn Bách rất kinh ngạc:
“Ngươi nói cái gì?”
“Chân Long Khí Vận Hoàng Triều lại bị một cường giả bí ẩn tự bạo đến chết? Đã thế, sau khi đối phương tự bạo hết lần này đến lần khác mà vẫn còn khỏe mạnh hoạt bát?”
Vẻ mặt Khuất Văn Bạch như muốn nói ta không tin.
Thấy Khuất Văn Bách không tin, người của Nguyên Vũ Thần Quốc cũng rất bất đắc dĩ.
“Khuất Văn Bách, sự thật là vậy đấy, tóm lại, nghe ta khuyên một câu, nước ở đây rất sâu, ngươi không khống chế được, tuyệt đối đừng trêu chọc cái tên lập dị đó.
Nói xong, thiên tài Nguyên Vũ Thần Quốc tiếp tục dùng hồ lô màu vàng hấp thu Khí Vận Hoàng Triều.
Đương nhiên Khuất Văn Bách không tin.
Hắn ta chắp hai tay sau lưng, phi hành trong Táng Địa.
Mấy canh giờ sau.
Thiên tài Khuất Văn Bách của Hạo Nhiên Thánh Tông bay đến một vùng đất hoang, phát hiện Thụ Yêu ở đây đã hấp thu thi hài cường gải trong một vài ngôi mộ, còn nó thì đạt lên tới cấp bậc Tứ Chuyển Chuẩn Thánh, uy lực mạnh mẽ.
“Khặc khặc khặc!”
Thụ Yêu cao tới trăm trượng, toàn thân phủ đầy dây leo, đi trên cánh đồng hoang này, chuẩn bị đào mộ những cường giả khác để hấp thu sức mạnh trong đó.
“Thụ Yêu này có vẻ mạnh!”
Khuất Văn Bách nhíu mày, trường kiếm màu tím đằng sau tự động ra khỏi vỏ, chuẩn bị đâm về phía Thụ Yêu.
Nhưng, đúng lúc này.
Một bóng người được bao phủ bởi sương mù bảy màu bay qua không trung, tốc độ cũng không nhanh lắm.
“Ôi, khí tức mê người!”
Thụ Yêu ngẩng đầu, ngửi được khí tức có thể giúp gã nâng cao tu vi trên người Thiên Đạo Linh Hầu, vươn tay ra bắt.
"Dám ra tay với ta, nổ chết ngươi!"
Thiên Đạo Linh Hầu chỉ đi ngang qua, lúc đầu không muốn để ý tới Thụ Yêu, nhưng đối phương đã chủ động ra tay, hắn ta cũng không có gì phải e ngại.
“Vù” một tiếng.
Thiên Đạo Linh Hầu tránh né Thụ Yêu, thân thể dần dần phình to, chủ động bay vào miệng Thụ Yêu.
“Đồ ăn tự dâng lên tới tận họng?”
Thụ Yêu vui mừng quá đỗi, há miệng chờ.
Nhưng, một khắc sau.
“Ầm ầm!”
Thiên Đạo Linh Hầu tự bạo trong miệng Thụ Yêu, thủy triều dữ dội quét sạch bốn phía, ẩn chứa sức mạnh kinh khủng có thể sánh ngang với một kích toàn lực của Nhập Thánh cảnh, nháy mắt đã xé nát Thụ Yêu.
Mấy trăm dặm bên ngoài.
“Hzzz!”
Khuất Văn Bách thấy cảnh này, hít sâu vào một hơi.
"Thì ra, lời đám người Nguyên Vũ Thần quốc kia nsoi đều là sự thật, quả thật có một thiên kiêu biết tự nổ trà trộn vào."
Khóe miệng Khuất Văn Bách không ngừng run rẩy.
Theo hắn thấy, vị cường giả thần bí thân cao chưa tới một thước này quá mức khủng bố.
Hắn lại có thể tự nổ để giết địch!
Vậy không phải là có bất tử chi thân sao?
Trong lòng Khuất Văn Bách tò mò.
Tiếp theo.
Trong hư không, có hào quang bảy màu hội tụ, một lần nữa hóa thành thân thể Thiên Đạo Linh Hầu, bên ngoài thân tràn ngập ngọn lửa bảy màu, thoạt nhìn, hắn giống như một tên nhỏ con thân cao một thước.
Nhưng trên thực tế, hắn mới cao một thước.
"Tiểu Thụ Yêu, trên người hình như không có bảo tàng gì, quên đi, chân muỗi cũng là thịt, thu đi!"
Thiên Đạo Linh Hầu vung tay nhỏ lên, liền dùng một viên không gian linh châu thu thi hài Thụ Yêu lại, tiếp theo, tiếp tục chân đạp Thiên Đạo Kiếm, bay về phía xa xa.
Hắn cũng không biết, gần đó có người đang quan sát hắn.
"Gã này thật khủng bố!"
Khuất Văn Bách nuốt mạnh một ngụm nước miếng.
Hắn cảm thấy, người như vậy quả thật không thể trêu chọc, vội vàng lấy ra một tấm lệnh bài truyền tấn, nói:
"Chư vị sư huynh đệ chú ý."
"Trong táng địa, có một ngoan nhân có thể thông qua tự nổ để giết địch trà trộn vào, tu vi là Chuẩn Thánh tứ chuyển, thân cao hẳn là ba thước có thừa, cũng có thể là một người lùn."
"Gặp được hắn, lập tức đi!"
"Nghe thấy không?"
Khuất Văn Bách không ngừng dặn dò, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, sợ đồng môn không biết trời cao đất dày, chôn vùi tính mạng vô ích.
...