Chương 1354: Bộ hài cốt hoàn chỉnh màu vàng
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Đối với những chuyện xảy ra ở ngoại giới, Diệp Phong hoàn toàn không hay biết.
Hiện giờ, cả thể xác lẫn tinh thần của hắn đều đang đắm chìm trong việc khắc họa thần văn. Suốt quãng thời gian này, khả năng khắc họa thần văn của hắn cũng tiến bộ không kém.
“Nhất niệm thành trận, nhất niệm hóa giải!”
Diệp Phong mặc niệm, ngón trỏ phải của Thánh Thần viễn cổ bay ra ngoài, bắt đầu khắc họa một cách chuẩn xác dưới sự điều khiển của hắn.
Cùng lúc đó, hắn niết quyết, thi triển môn bí pháp cấp Thiên Tôn, Sinh Mệnh Chi Lực. Bởi vì dạo này thi triển nhiều lần, nên hắn cũng thuần thục hơn không ít.
“Đạo thần văn cuối cùng!” Diệp Phong lẩm bẩm.
Khi ngón trỏ phải của Thánh Thần viễn cổ khắc họa xong đạo thần văn phức tạp cuối cùng, tổng thể cũng hoàn thành.
“Quy vị!”
Diệp Phong chuyển động ý nghĩ, đưa ngón trỏ phải của Thánh Thần viễn cổ lên không trung, trở về kích cỡ ban đầu rồi ghép lại vào nguyên thân.
Ong!
Ngay lúc ấy, khoảng không chấn động kịch liệt.
Thần văn bên ngoài bộ hài cốt của Thánh Thần viễn cổ bắt đầu sáng lên, hoàn toàn dung nhập vào bên trong, khiến bộ hài cốt vốn dĩ đã mục rữa và không hoàn chỉnh trở nên mới tinh.
Bên ngoài còn tản ra ánh sáng vàng rực rỡ!
Những chỗ còn thiếu cũng tự động sinh ra xương cốt bù vào, giúp bộ hài cốt của Thánh Thần viễn cổ trở nên hoàn chỉnh.
“Thành công rồi!” Giọng nói của Thánh Thần viễn cổ vang lên.
Thân thể của hắn dần nhỏ lại, bước về phía Diệp Phong và Ngọc Thần. Cứ mỗi một bước lại nhỏ hơn mười lần, cuối cùng hóa thành một người khổng lồ cao chừng ba thước.
“Đây là kích cỡ lúc ta hóa thành hình người lúc bình thường.” Thánh Thần viễn cổ khẽ nói.
Trên người hắn hoàn toàn không có máu thịt, chỉ tồn tại mỗi một bộ xương cốt vàng rực, hình thể tráng kiện, hữu lực hệt như một Cốt Đế Vương.
Hắn chỉ đứng yên ở đó mà cỗ khí chất bá đạo đã tự nhiên tản ra.
Ngay cả những người mạnh như Diệp Phong và Ngọc Thần cũng cảm thấy áp bách khủng khiếp, hiểu rõ bản thân không địch nổi Thánh Thần viễn cổ.
“Chúc mừng tiền bối sống lại!” Diệp Phong và Ngọc Thần chắp tay chúc mừng.
“Mặc dù hài cốt của ta đã được sửa lại, thậm chí còn cao cấp hơn lúc trước, nhưng vì không có huyết nhục nên chưa thể quay về trạng thái đỉnh phong. Nhưng mà, xử lý Chí Thánh chỉ là chuyện nhỏ.”
Thánh Thần viễn cổ cất lời. Mặc dù không có huyết nhục, nhưng phầm cằm hắn vẫn lên xuống liên tục, hệt như lúc đang nói chuyện.
"Có thể chém giết Chí Thánh là được!"
Diệp Phong vô cùng vui vẻ.
Không uổng công hắn ở nơi này vất vả một ngàn ngày, thời gian gần như ba năm, trong lúc đó đã vận dụng không biết bao nhiêu lần bí pháp cấp Thiên Tôn là "Sinh Mệnh Chi Lực" này, mới có thể chữa trị hài cốt của Thánh Thần Viễn Cổ.
"Ta biết ngươi đang lo lắng cái gì, nếu như Thánh Tôn của Thiên tộc ra tay, ta sẽ ngăn chặn giúp ngươi."
Thánh Thần Viễn Cổ cười nói: "Thế nhưng, hiện tại ta cũng không phải ở tại trạng thái đỉnh cao, chỉ có thể đánh ngang tay với Thánh Tôn Thiên tộc mà thôi."
"Vậy là đủ rồi." Diệp Phong cười nói.
Có những lời nói này của Thánh Thần viễn cổ, hắn cũng yên tâm, không tiếp tục lo lắng Thánh Tôn Thiên tộc đột ngột ra tay.
Về sau, có thể phát triển tông môn một cách bình ổn.
Đồng thời, Diệp Phong cũng cảm thấy rất kinh ngạc.
Chỉ mới khôi phục hài cốt Thánh Thần viễn cổ, vậy mà đã có thể đánh ngang tay với Thánh Tôn Thiên tộc tại thời kỳ đỉnh cao, như vậy, nếu như hắn ta ở vào trạng thái đỉnh cao, tới cùng là khủng bố tới mức nào?
Mà người này, cũng chỉ là hạng ba trên Thần Bảng Lực Lượng mà thôi.
Lôi Đế xếp hạng thứ nhất, Kiếm Thần xếp hạng thứ hai lại kinh khủng tới mức nào cơ chứ?
Mà vị cường giả bí ẩn cách không chém Thánh Thần viễn cổ kia, lại đã đạt tới trình độ nào?
Nghĩ càng nhiều, Diệp Phong lại càng lo lắng hơn.
"Không cần nghĩ quá nhiều."
Giọng nói của Thánh Thần viễn cổ vang lên: "Trời sập xuống cũng có người cao gánh lên, hãy cứ tập trung tu hành đi, với tư chất của ngươi, có lẽ không lâu sau, là có thể đạt tới cấp độ Chí Thánh."
"Ừ." Diệp Phong gật đầu.
Thánh Thần viễn cổ nhìn về phương xa, nói:
"Ta phải bế quan tiếp, dùng tủy sống để tạo ra đầy đủ năng lượng đặc thù, chỉ khi năng lượng đầy đủ, ta mới có thể làm cho cơ thịt toàn thân đều khôi phục như ban đầu."
"Khi đó, ta có thể trở về trạng thái đỉnh cao nhất!"
Nói tới đây, trong giọng nói của hắn ta mang theo sự phóng khoáng.
Nghe vậy, Diệp Phong và Ngọc Thần cũng có cảm giác dâng trào, mong đợi một ngày Thánh Thần viễn cổ trở về thời kỳ đỉnh cao nhất.
"À đúng rồi, đây là hòm thư mà Kiếm Thần đưa cho ngài."
Diệp Phong nhớ tới một chuyện, lấy một bảo rương ra ngoài, đặt trước mặt Thánh Thần viễn cổ, cũng dần dần mở ra.
"Đây là bức thư trước kia ngài ấy viết cho ngươi, đại khái là đã qua vạn năm, ta vẫn chưa mở nó ra, thế nhưng ta cảm giác được đối với ngài mà nói, vật này có ý nghĩa khá lớn."
Diệp Phong nói thêm một câu.
"Hả?" Thánh Thần viễn cổ ngẩn người, nói: "Từ trước tới nay Kiếm Thần chưa bao giờ viết thư cho ta mà!"
Vừa nói xong, Thánh Thần nhìn về phía bức thư bên trong bảo rương.
"Cần dùng lực lượng bản nguyên đủ mạnh mới có thể mở ra, nếu như là trước kia, ta không thể mở ra, thế nhưng bây giờ xương cốt đã đầy đủ, mở ra nó cũng không có bất cứ vấn đề gì."
Thánh Thần viễn cổ lẩm bẩm.
Ngay sau đó.
Hai tay của Thánh Thần chắp trước ngực, kẹp phong thư vào giữa, dùng sức ép lại, làm cho mặt ngoài phong thư vang lên những tiếng "ken két", tựa như đang mở một ổ khóa vậy.
"Được rồi."
Thánh Thần viễn cổ mở phong thư ra, lấy một trang giấy từ bên trong, trên đó chỉ viết hai hàng chữ.
[Yên tâm dưỡng thương, chờ ngươi trở về.]
Đây là hàng chữ thứ nhất.
[Người viết / Kiếm Thần.]
Đây là hàng chữ thứ hai.
Nội dung bức thư có thể nói là vô cùng ngắn.
Khi Diệp Phong và Ngọc Thần nhìn thấy hai hàng chữ này, con ngươi bỗng co rụt lại.
"Kiếm Thần biết tiền bối còn sống?" Diệp Phong lập tức hiểu được ý nghĩa của những dòng chữ trên bức thư này, vẻ mặt biến đổi lớn, hai mắt trợn thật to.