Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1374 - Chương 1374 - Trảm Thiên Thánh, Lấy Một Địch Ba

Chương 1374 - Trảm Thiên Thánh, lấy một địch ba
Chương 1374 - Trảm Thiên Thánh, lấy một địch ba

Chương 1374: Trảm Thiên Thánh, lấy một địch ba

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

“Người Thiên tộc, đáng chết!”

Lại nghe một tiếng quát vang lên, chấn động trời đất.

Chỉ thấy Dư La Cổ Thánh vừa được phong thánh xé gió bay tới, đứng trước núi Huyền Không, lấy một địch nhiều, đối diện Thiên Mệnh Nữ Hoàng và Như Tu Thiên Thánh đến từ Thiên tộc.

“Đồ sâu bọ, chết đi!”

Như Tu Thiên Thánh cười gằn tiến lên một bước, tay phải chỉ kiếm, dẫn động thiên địa dị tượng loại Kiếm đạo.

Sau một khắc.

Vạn vạn ánh kiếm hiện lên sau lưng gã, hóa thành một thanh Thiên kiếm đáng sợ đến cực điểm, đâm về phía Dư La Cổ Thánh.

“Ngươi không giết được ta!”

Dư La Cổ Thánh hét lớn một tiếng, hai tay bấm niệm pháp quyết, thôi động một môn thần thông cấp Thánh tên Trường Hà Lạc Nhật, diễn hóa ra một dòng sông rộng lớn trên bầu trời, có một vầng xích nguyệt đang chầm chậm chìm xuống.

Áp lực vô hình nhanh chóng ập xuống Như Tu Thiên Thánh.

Nhưng, chênh lệch giữa Nhập Thánh và Thiên Thánh quá lớn.

Di Thiên Cự Kiếm của Như Tu Thiên Thánh còn chưa chém xuống, chỉ mới tỏa ra khí thế mà đã nghiền nát Trường Hà Lạc Nhật của Dư La Chuẩn Thánh.

“Phụt!”

Dưới phản lực mạnh mẽ, Dư La Chuẩn Thánh bay ra ngoài.

Nếu không phải Hoa Sinh Mệnh trong tim vẫn còn thì y đã thân tiêu đạo vẫn chỉ với một đòn này.

“Tiếp nhận một phần trăm sức mạnh của bổn tọa mà không chết, không tệ, bây giờ thì chết đi!”

Như Tu Thiên Thánh chỉ tay về phía xa.

Thiên kiếm chĩa thẳng vào Dư La Chuẩn Thánh, muốn đâm tới.

“Lớn mật!”

Đúng lúc này, tiếng quát của Diệp Phong từ xa vọng lại.

Sau một khắc.

Diệp Phong đã xuất hiện ngay trước Thiên kiếm khổng lồ, chớp mắt đánh ra hơn vạn quyền ảnh, đánh nổ Thiên kiếm.

“Diệp Phong!”

Toàn bộ đám người Thiên tộc đều nhìn chằm chằm vào hắn, hận không thể ăn thịt uống máu hắn!

“Vù vù vù!”

Sau Diệp Phong, các vị Thánh cảnh như Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu, Lưu Phong, Tửu Cuồng, Phục Khắc Cổ Thánh, Tinh Hà Thánh Nhân, Chân Long Cổ Thánh cũng đồng loạt đi tới.

Chỉ có Ngọc Thần không ở đây!

“Chỉ là mấy tên Thánh cảnh cỏn con mà cũng dám tới đây tìm đường chết?”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng cười ha hả, trong mắt đầy đùa cợt.

“Đừng nhiều lời! Thánh Tôn còn có việc khác muốn làm, ông ấy bảo chúng ta ra tay nhanh chóng giải quyết những người này.” Đại trưởng lão Thiên tộc đi tới, trầm giọng nói.

“Rõ!”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng, Như Tu Thiên Thánh gật đầu, khí tức trên thân dần dần tăng vọt, chuẩn bị vây giết đội ngũ của Diệp Phong.

Nhưng, đúng lúc này.

Như Tu Thiên Thánh đột nhiên có cảm giác cột sống lạnh toát, con ngươi bỗng nhiên co chặt lại, hoảng sợ nói: “Có đánh lén!”

Cùng lúc đó.

Trong hư không, một ánh kiếm chín màu xuất hiện, chớp mắt đã chém Như Tu Thiên Thánh, một vị Hiển Thánh và mấy vị Nhập Thánh gần đó thành hai nửa, ngay cả nguyên thần cũng hóa thành bột mịn.

“Ai đang đánh lén?”

“Là Thiên Đạo Thần Châu?”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng và Đại trưởng lão Thiên tộc biến sắc.

Bọn họ lập tức phóng ra Sinh Mệnh Chi Lực mênh mông cuồn cuộn, ý đồ dẫn dắt nguyên thần của Như Tu Thiên Thánh trở về để cứu chữa.

“Muốn cứu hắn, hết cơ hội rồi!”

Diệp Phong đột nhiên xuất hiện trước mặt hai người, mỗi người một quyền, đánh Thiên Mệnh Nữ Hoàng và Đại trưởng lão Thiên tộc bay xa vạn dặm.

Sau đó, Diệp Phong lấy đạo hỏa ra.

“A a!”

Trong hư không vang lên tiếng kêu gào thảm thiết, chính là nguyên thần của Như Tu Thiên Thánh đang bị đốt cháy, chỉ một nhịp thở ngắn ngủi đã hóa thành một làn khỏi đen phiêu tán giữa không trung.

Như Tu Thiên Thánh, chết rồi!

“Diệp Phong, ngươi thật to gan!”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng và Đại trưởng lão Thiên tộc nổi giận, hai người liên thủ xông thẳng về phía Diệp Phong.

"Chiến!"

Diệp Phong thôi động thần thông Thiên Tôn, chiến lực tăng gấp năm lần, dùng sức mạnh to lớn của thân thể, không gian không một kẽ hở và sức mạnh thời gian, một quyền đánh bay Thiên Mệnh Nữ Hoàng.

“Diệp Phong, đi chết cho ta!”

Lúc này, Đại trưởng lão Thiên tộc chợt lao tới.

Một tay lão kết ấn, lòng bàn tay bốc lên hơi sóng ngùn ngụt, diễn hóa thành một viên bảo ấn tỏa ra ánh sáng vàng ra khắp bốn phía, kéo theo khí tức vô cùng nặng nề lao về phía giữa trán Diệp Phong.

“Ầm!”

Sau khi tiếp nhận một kích này, toàn thân Diệp Phong nứt ra, nhưng một khắc, hắn đã nhanh chóng tụ lại, chỉ tay một cái.

“Phập!”

Một viên Huyết Thứ xuyên thấu qua trán Đại trưởng lão Thiên tộc, khiến lão bị trọng thương, phải rút lui về núi Huyền Không.

“Chú ý, chiến lực của Diệp Phong rất kinh khủng!”

Đại trưởng lão Thiên tộc nói với vẻ mặt đầy hoảng sợ, khiến những người Thiên tộc khác đều mặt mày hoảng loạn.

Đại trưởng lão là cường giả xếp thứ hai Thiên tộc đấy.

Ngay cả lão cũng không phải là đối thủ của Diệp Phong, vậy lúc này chỉ có thể mời Thánh Tôn đích thân ra tay diệt trừ Diệp Phong.

“Thực lực của ngươi lại tăng?”

Ngọc Thần đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Phong.

Phục Khắc Cổ Thánh, Tinh Hà Thánh Nhân, Dư La Cổ Thánh, Chân Long Cổ Thánh đều nhìn về phía Diệp Phong, trong mắt cũng đầy kinh ngạc.

“Phải, mới đột phá gần đây.” Diệp Phong thản nhiên nói.

Sở dĩ thực lực của hắn tăng vọt là vì nhận Ngọc Thần vào Phiêu Miểu Tộc, được gia tăng sức mạnh từ một người cấp bậc Thiên Thánh, hơn nữa gần đây Phong Lưu và Tửu Cuồng cũng đột phá Thánh cảnh, giúp hắn gia tăng một chút.

Bây giờ Diệp Phong còn sử dụng Thiên Tôn tăng chiến lực lên gấp năm lần, chỉ dựa vào sức mạnh thân thể đã có thể đấu với Thiên Thánh đỉnh phong.

“Các ngươi giết những người khác, ta đối phó với bọn họ.”

Diệp Phong đứng trước nhất, một mình đối diện với Đại trưởng lão Thiên tộc, Thiên Mệnh Nữ Hoàng và mấy vị Thiên Thánh cảnh.

“Để ta kéo chân ả.” Ngọc Thần bước ra, nhìn chằm chằm Thiên Mệnh Nữ Hoàng – người cùng là phụ nữ với mình.

“Vừa rồi chính ngươi đánh lén Như Tu Thiên Thánh?” Thiên Mệnh Nữ Hoàng nhìn chằm chằm Ngọc Thần, trong mắt tràn đầy sát ý.

“Không tệ, chúng ta sẽ cùng tiễn ngươi lên đường.” Ngọc Thần vung tay, chém ra một ánh đao sáng loáng.

Thiên Mệnh Nữ Hoàng không kịp né tránh, bị bổ xuống non nửa đầu, trong miệng không ngừng phát ra tiếng kêu thảm.

Nhưng sinh mệnh lực của bà ta tràn đầy, chẳng mấy chốc đã lành lại.

“Ngươi đi chết cho ta!”

Thiên Mệnh Nữ Hoàng dùng Thế Giới Chi Lực của núi Huyền Không, thôi động thần thông cấp Thánh là Thiên Đạo Chi Thủ, nháy mắt đã bóp lấy cổ Ngọc Thần.

“Hình thái chiến đấu tầng thứ tư!”

Ngay lúc này, Hồ Phi Phi lại lao tới, toàn thân tỏa ra vầng sáng màu đỏ lóa mắt, chiến lực bỗng chốc tăng lên gấp mười sáu lần, một gậy đánh nát Thiên Đạo Chi Thủ.

“Chúng ta hai đánh một, xử ả!” Hồ Phi Phi nói.

“Được.” Thần Ngọc gật đầu.

“Vô sỉ!” Thiên Mệnh Nữ Hoàng tức muốn xì khói, tiếp tục thúc đẩy Thế Giới Chi Lực, lấy một địch hai nhưng lại không hề yếu thế.

Những người khác đều tìm được đối thủ cho riêng mình.

Bình Luận (0)
Comment