Chương 1400: Khách tới thăm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Khắp đại lục Thần Châu.
Tin tức Phiêu Miểu Tông thăng lên Chuẩn Thánh Địa và Diệp Phong từ chức Thiên Mệnh Chi Tử trở thành chủ đề hấp dẫn được thảo luận khắp đầu đường cuối ngõ.
Ngoài ra, còn có một đề tài khác.
Đó chính là thực lực của Phùng Xuyên!
“Các ngươi cảm thấy Phùng Xuyên như thế nào?”
“Phùng Xuyên? Hả, một thằng nhãi nhép!”
“Đúng rồi! Người này nói dối hết chuyện này đến chuyện khác, lúc đầu chúng ta còn tưởng hắn thật sự có thể một chưởng trấn áp Tiếu Thương Thiên đấy!”
“Nhưng ai ngờ, hắn moi hết cả vốn liếng ra, lại chỉ có thể đánh rụng mấy cái vảy của Tiếu Thương Thiên, buồn cười chết đi được.”
“Ha ha ha, không nói cái khác, cơ mà Phùng Xuyên hề thật đấy.”
“Ta thật sự hy vọng hắn có thể thường xuyên nhảy ra nói tướng thanh.”
Tại các nơi khắp đại lục Thần Châu, vô số người đang thảo luận đề tài này, hơn nữa còn càng truyền càng xa, thậm chí còn lấn át cả hai chủ để Chuẩn Thánh Địa và Thiên Mệnh Chi Tử từ chức.
Trong Thánh Địa Vạn Tông.
Nghe tin tức từ khắp nơi đại lục Thần Châu truyền đến, Phùng Xuyên biết được tất cả mọi người đều cảm thấy mình rất yếu, ngoại trừ huênh hoang khoác lác thì thực lực căn bản không có bao nhiêu.
“Tức chết mất!”
Phùng Xuyên tức giận quăng nát chén trà.
“Chờ ta luyện thành thần thông Vạn Lưu Hướng Nguyên còn mạnh hơn cả Vạn Pháp Quy Nhất, nhất định sẽ cho các ngươi xem!”
Vạn Lưu Hướng Nguyên là thần thông khó nhằn nhất của Thánh Địa Vạn Tông.
Trước đây, Phùng Xuyên mới luyện đến bước nhập môn thì đã được tất cả các Trưởng lão trong Thánh Địa Vạn Tông gọi là yêu nghiệt.
Nếu có thể luyện tới viên mãn, uy lực sẽ còn lớn hơn nữa.
Phùng Xuyên cảm thấy, chờ mình luyện Vạn Lưu Hướng Nguyên tới viên mãn, chiến đấu cùng cấp, nhất định có thể xử đẹp Tiếu Thương Thiên.
“Tiếu Thương Thiên, ngươi chờ đó cho ta!”
“Cuối cùng sẽ có một ngày, ta nói cho ngươi biết, ai mới là thiên tài mạnh nhất đại lục Thần Châu bây giờ.”
Phùng Xuyên chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía xa.
“Xoạt xoạt xoạt!”
Lúc này, có tiếng bước chân tới gần, chính là F4 Thiên Cơ Các: Chỉ Phiến Công Tử, Trư Vĩnh Phúc, Tiêu Phạm Cốc và Đổng Nguyên Đông.
“Bái kiến Các Chủ!”
Bốn người tiến vào trong điện, vội vàng chắp tay hành lễ.
“Các ngươi tới đây làm cái gì?” Phùng Xuyên tức giận nhìn đám Chỉ Phiến Công Tử.
Chỉ Phiến Công Tử vội vàng nói: “Các Chủ, người chuyển sinh đời thứ hai Thiên Cơ Các chúng ta sắp xếp vào các nơi đã giảm hơn một trăm vạn, hơn nữa tất cả đều là Thần Nguyên cảnh trở lên, phải làm sao bây giờ?”
“Không cần để ý tới.” Phùng Xuyên cười lạnh.
Chẳng lẽ hắn ta lại nói là đám người đó đều đã bị mình ăn hết?
Như vậy không hù chết đám Chỉ Phiến Công Tử mới là lạ.
“Không cần để ý tới?”
Đám Chỉ Phiến Công Tử sửng sốt.
Phùng Xuyên không nói gì, bình tĩnh đứng tại chỗ, suy nghĩ một chút, chuẩn bị tìm cái cớ nào đó để lừa gạt cho qua chuyện.
Nhưng, chỉ nghe Chỉ Phiến Công Tử vỗ tay nói: “Ta hiểu rồi! Thiên tộc đều đã đi, người chuyển sinh đời thứ hai mà bọn họ để lại đã không còn tác dụng, chết thì chết thôi. Các chủ, là như vậy phải không?”
Lúc này đến lượt Phùng Xuyên sửng sốt.
Rất nhanh, khóe miệng hắn ta nhếch lên: “Không sai, Thiên tộc đều đã đi, chúng ta không cần tiếp tục bán sức cho bọn họ nữa, sống chết của người chuyển sinh đời thứ hai không liên quan gì đến chúng ta.”
“Hay là chúng ta tập hợp người chuyển sinh đời thứ hai lại, biến thành thế lực dưới trướng Thiên Cơ Các chúng ta?” Trư Vĩnh Phúc lên tiếng đề nghị.
“Được!” Phùng Xuyên gật đầu.
Chuyện này, hắn ta vốn không muốn quan tâm, nếu đám Trư Vĩnh Phúc có thể ra tay xử lý, vậy chẳng còn gì hơn.
Phùng Xuyên bổ sung một câu:
“Từ nay trở đi, Thiên Cơ Các các ngươi chịu trách nhiệm theo dõi bọn họ, giúp bọn họ mau chóng đột phá cảnh giới, làm việc cho chúng ta.”
“Vâng.” F4 Thiên Cơ Các đồng thanh.
Một lát sau.
Nhìn bốn người rời khỏi đại điện, Phùng Xuyên cầm chén trà, nhấp một ngụm, không nhịn nổi nụ cười trên môi.
“Đây có vẻ là một kế hoạch không tệ.”
“Mấy trăm cây Sinh Mệnh tiếp tục bồi dưỡng Thần tộc đáy biển hoàn toàn mới, sau đó lại bảo Thiên Cơ Các xếp vào các nơi khắp Thần Châu, mượn thiên tài địa bảo ở các khu vực xung quanh để tu hành.”
“Chờ tu vi của bọn họ đều đột phá đến Thần Nguyên cảnh, ta có thể định ra thời gian tu hoạch, củng cố sức mạnh cho bản thân.”
“Hay, thật sự hay!”
Phùng Xuyên cảm thấy mình đúng là một thiên tài.
Rất nhanh sau đó, hắn ta đặt chén trà xuống, bắt đầu khổ tu Vạn Lưu Hướng Nguyên - thần thông cấp Thánh khó tu luyện nhất Thánh Địa Vạn Tông.
Sau đó, hắn ta lập tức đụng phải nan đề.
Chủ yếu là môn thần thông này quá khó tu luyện!
Phiêu Miểu Phong.
Sau khi tin tức Diệp Phong từ chức Thiên Mệnh Chi Tử truyền ra, khắp nơi trong Bạch Phù Thành và Phiêu Miểu Tông đều xôn xao bàn luận.
Rất nhiều người không hiểu vì sao Diệp Phong lại từ chức.
Trong lòng bọn họ rất tiếc hận.
“Keng keng keng!”
Lúc này, dưới núi chợt vang lên tiếng chuông đồng gọi cửa.
“Có khách đến rồi? Ta đi tiếp!” Hồ Đại Hồng như bị điên, phi nước đại xuống dưới núi, trong miệng còn đang gặm một cái chân vịt to đùng.
Không lâu sau, Hồ Đại Hồng trở về.
Sau lưng nàng có mấy hình bóng hư ảo đi theo, tất cả đều tỏa ra khí tức cường đại, sắp đạt tới Thánh cảnh.
Về việc này, Diệp Phong cũng hơi bất ngờ.
Những người này là hóa thân của các vị cổ thánh gồm Kiêu Dương Cổ Thánh, chủ nhân Thương Thanh Cấm Khu, bây giờ tới đây cùng một lượt, không biết muốn làm gì.
“Bái kiến Diệp Chưởng môn.”
Hóa thân các Thánh cảnh nhìn thấy Diệp Phong, đồng loạt chắp tay.
Đối với thực lực của Diệp Phong, hóa thân các Thánh cảnh ở đây đều không dám khinh khi.
Theo bọn họ nghĩ, cho dù bản thể bọn họ đích thân tới đây, toàn bộ hợp sức lại cũng đánh không lại Diệp Phong.
“Các vị Cổ Thánh tiền bối tới đây không biết có chuyện gì?”
Diệp Phong đặt chén trà xuống, nhìn xung quanh.
“Đến đây thăm hỏi.” Hóa thân Kiêu Dương Cổ Thánh khá thân quen với Diệp Phong nên bị đẩy ra, chủ động nói rõ mục đích.
“Đều là khách, ngồi đi!”
Diệp Phong đưa tay điểm nhẹ hư không, xung quanh xuất hiện mấy chục cái ghế, hóa thân các Thánh cảnh lục tục ngồi xuống nói chuyện với Diệp Phong.