Chương 1406: Cố nhân mấy trăm vạn năm trước
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Hừ! Còn không phải bởi vì hay kẻ khốn nạn Thái Âm và Thái Dương liên thủ, nếu không, làm sao bản tôn lại bị phong ấn ở đây.
Không đợi Diệp Phong nói chuyện, Thi Tôn đã trả lời.
“Sao lại như vậy được chứ?” Sư U U rất kinh ngạc.
Trong ấn tượng của nàng, tất cả các cường giả thời kỳ bạo loạn hắc ám đề đã bị hai vị Tiên Tôn giết chết!
Chẳng lẽ lời đồn là giả?
Sư U U chấn động.
Diệp Phong ngạc nhiên, hỏi Sư U U: “Nếu ngươi đã biết Thi Tôn, vậy thời ngươi sống cách thời kỳ bạo loạn hắc ám của Tiên giới rất gần?”
Sư U U gật đầu nói:
“Lúc ta ra đời, thời kỳ bạo loạn hắc ám của Tiên giới mới vừa kết thúc chừng mười vạn năm.”
“Ta nghe nói hai vị Tiên Tôn – Thái Âm và Thái Dương đã đẩy lùi thời đại hắc ám, cũng biết vị cường giả đáng sợ Thi Tôn này.”
“Hắn, chính là kẻ đứng đầu trong tất cả các đại ma đầu!”
“Khởi nguyên của thời đại bạo loạn hắc ám!”
“Nhưng mà, tin tức ta nghe được lại không giống với hiện thực.”
“Theo như ta biết, tất cả chúa tể hắc ám thời bạo loạn hắc ám đều đã bị hai vị Tiên Tôn tiêu diệt.”
“Trong đó bao gồm cả Thi Tôn.”
“Bây giờ nhìn thấy Thi Tôn còn sống, hơn nữa còn không chút sứt mẻ, trong lòng ta vô cùng khiếp sợ.”
Nói xong, trên mặt Sư U U lại đầy vẻ khó tin.
Không ngờ Thi Tôn còn sống!
Xem ra truyền thuyết cũng không đáng tin lắm.
Thật ra Thái Âm và Thái Dương chưa giết chết Thi Tôn.
“Thì ra là thế!” Diệp Phong gật đầu.
Cho đến lúc này, hắn mới biết Sư U U là nhân vật đến từ mấy trăm vạn năm trước, nếu nàng có thể sống đến bây giờ thì nàng chính là nhân vật cổ lão cấp hóa thạch.
Trong lá chắn phong ấn.
Thi Tôn lập tức nổi trận lôi đình, tức giận mắng:
“Phi! Thái Âm Thái Dương thật biết tự dát vàng lên mặt mình, bọn họ chẳng qua chỉ là Bách Kiếp cảnh tầng thứ chín, nếu không phải hai người liên thủ thì sao có thể trấn áp được ta? Còn giết ta ấy hả, là chuyện tuyệt đối không thể nào!”
“Nếu chiến đấu cùng cấp, vợ chồng bọn chúng liên thủ thì mới có tư cách giết ta.”
“Có điều, làm gì có chuyện bản tôn ngồi yên cho chúng giết?”
“Năm xưa nếu không phải bọn chúng không giữ võ đức, đánh lén ta, còn có nội ứng thì làm sao bản tôn lại thất bại thảm hại vậy chứ?”
Thi Tôn càng nói càng kích động.
Rất nhanh, gã nhìn chằm chằm Diệp Phong.
“Nhóc con, cảnh giới ẩn thật sự được gọi là Bách Kiếp cảnh? Là ai lấy tên cho cảnh giới thần bí này?”
“Sao ta phải nói cho ngươi biết?” Diệp Phong nhún vai, không hề nói tên của cảnh giới này là do mình nói ra.
Nói ra thì quá là gượng gạo.
“Không nói? Chờ bản tôn xuất quan, nhất định sẽ giết ngươi! Không đúng! T akhoong giết ngươi, ta sẽ trấn áp ngươi dưới đáy nhà xí mấy trăm vạn năm, còn rêu rao tin này khắp nơi, khiến ngươi sống không bằng chết!” Thi Tôn lại tức giận mắng mỏ.
Diệp Phong nhún vai: “Ngại quá, ta có tấm thân bất tử, đứng đây cho ngươi giết ngươi cũng giết không được. Nhưng mà, chờ ngươi ra ngoài đi, ta sẽ chém ngươi trước.”
Bách Kiếp cảnh tầng thứ mười mà thôi.
Chờ Viễn Cổ Thánh Thần khôi phục thân thể thì ít nhất cũng phải là Bách Kiếp cảnh tầng hai mươi, giết chết Thi Tôn chẳng phải là chuyện dễ như trở bàn tay?
Đương nhiên.
Chờ Thi Tôn phá phong ấn xong thì cũng là chuyện hai mươi năm sau, Diệp Phong cảm thấy lúc ấy hắn cũng có thể giết chết Thi Tôn.
Hắn có Sát Lục Chi Lực, chính là khắc tinh của Thi Tôn.
Đánh nhau cùng cấp, hắn tin mình có thể giết chết đối phương.
“Giết ta? Bản tôn thấy ngươi đúng là đang mơ giữa ban ngày!”
Thi Tôn giận dữ.
Một tên Diệp Phong ngay cả Chí Thánh cũng chưa tới, vậy mà đòi giết gã?
Đúng là làm trò cười cho thiên hạ!
“Được rồi, chúng ta đi thôi!”
Diệp Phong không muốn ở đây nói nhảm với Thi Tôn, dẫn Sư U U rời khỏi lòng đất, tranh thủ giải thích lai lịch của tiểu Tiên giới.
“Thì ra nơi này là tiểu Tiên giới, ban đầu ta còn tưởng có thể đi tới Tiên giới thông qua chỗ này đấy!” Sư U U thở dài, có cảm giác mất mát như có nhà mà không thể về.
Diệp Phong nói: “Tạm thời chưa tới Tiên giới được, nhưng đợi hai mươi năm nữa thôi, cũng không lâu lắm.”
Sư U U gật đầu.
Một lát sau.
Hai người trở về Thần Châu.
Trong quá trình này, Sư U U hỏi thăm rất nhiều tin tức, kể cả tình hình cụ thể của Tiên giới, Tam Thiên giới và thế giới Tinh Không dạo gần đây.
Diệp Phong không hề giấu diếm.
Qua lời giải thích của hắn, Sư U U cũng hiểu được tình hình sơ lược của các đại thế giới thời đại này.
Nàng cảm thán không thôi, nói:
“Thì ra ta đã vượt qua dòng sông thời gian, đi tới thời đại mấy trăm vạn năm sau, hơn nữa Tiên giới bây giờ còn mạnh hơn trước nhiều như vậy, ngay cả Thiên Tiên cũng có tới trăm vạn.”
“Ta nhớ mang máng, mấy trăm vạn năm trước, lúc ta còn đang sống tại Tiên quốc Thiên An, Thiên Tiên vô cùng ít.
“Toàn bộ Tiên quốc cũng chỉ có hơn mười vị Thiên Tiên.”
“Còn Tiên Tôn, Tiên quốc chúng ta chỉ có một.”
“Hắn chính là chủ nhân của Tiên quốc Thiên An.”
“Khi đó, Chương Bắc Hợp tu luyện tới cấp bậc Địa Tiên… Cũng chính là Hiển Thánh ở Thần Châu các ngươi, là nhân tài mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi tại Tiên quốc.”
“Nếu không phải như vậy, chàng cũng sẽ không bị công chúa coi trọng.”
Nói đến đây, Sư U U càng thêm bi thương.
Thời điểm đó nàng chỉ mới tới Nhân Tiên cảnh, tương đương với cấp bậc Nhập Thánh ở Thần Châu, căn bản không hề có tiếng nói ở Tiên quốc.
Nếu nàng đạt tới cấp bậc Hiển Thánh thì mọi chuyện đã khác.
Một vị Hiển Thánh trẻ tuổi, không chỉ cho thấy thực lực cường đại mà còn có tiềm lực to lớn.
Chỉ tiếc...
Tư chất của Sư U U không tệ, nhưng còn chưa đạt tới cấp bậc yêu nghiệt, không cách nào lọt vào mắt xanh của cường giả cấp Tiên Tôn như chủ nhân Tiên quốc.
“Có lẽ đây chính là số mệnh!” Diệp Phong khẽ nói.
“Có lẽ vậy!” Sư U U gật đầu.
Người sống trên đời, nhiều khi không được theo ý mình.
Cho dù trước đó đã đạt trới Nhập Thánh cảnh, nhưng vẫn không cách nào làm chủ vận mệnh của mình, ngay cả ở bên người mình yêu cũng không làm được.