Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Ngươi lo cho bản thân trước đi!”
Diệp Phong lại thi triển Huyết Thứ và Vạn Giới Quyền, đánh nổ Phong Hỏa Thánh Hoàng, càn quét khắp Phong Hỏa Thánh Tông.
“Không!”
Trong hư không, hồn phách Tiết Tiêu phát ra tiếng kêu thảm cuối cùng, sau đó bị một chưởng của Diệp Phong đánh tan, triệt để thân vẫn đạo tiêu.
“Thiên Thánh mà thôi, diệt ngươi như thường.”
Diệp Phong thu tay về, vẻ mặt thờ ơ.
Đây không phải Thiên Thánh đầu tiên mà hắn giết, cũng không phải người cuối cùng, trong lòng đã chẳng hề bận tâm.
“Diệp Phong, ngươi đi chết đi!”
Lúc này, thân thể Phong Hỏa Thánh Hoàng lại ngưng tụ lần nữa, nhưng lại e sợ lùi ra xa, trong mắt tràn đầy oán độc và kiêng kỵ.
Y sợ rồi!
Trong tình huống không sử dụng lá bài tẩy, y không phải đối thủ của Diệp Phong, thậm chí còn có thể sẽ bị đối phương giết chết!
Sự thật này khiến trong lòng Phong Hỏa Thánh Hoàng tràn ngập kinh hãi.
“Các ngươi muốn chết mới đúng!”
Diệp Phong không hề sợ hãi trước lời uy hiếp của y, hắn chắp tay trước ngực, lại thi triển một chiêu Huyết Thứ, nháy mắt đã đâm thủng thân thể Phong Hỏa Thánh Hoàng, khiến y phát ra tiếng kêu gào thảm thiết.
“Diệp Phong, ngươi thật sự cho rằng ta không giết được ngươi?”
Phong Hỏa Thánh Hoàng nổi giận, y vươn tay, lòng bản tay xuất hiện một con mắt đen như mực, lóe ra ánh sáng khiếp người, khiến vô số quần chúng ăn dưa có cảm giác như rơi xuống vực sâu.
“Cái đó là… Thôn Thiên Ma Nhãn!”
“Đây chẳng phải là thần thông của Thôn Thiên Ma Đế sao?”
“Chẳng lẽ các ngươi không biết? Phong Hỏa Thánh Hoàng là bà con xa của Thôn Thiên Ma Đế, còn quan hệ cụ thể giữa bọn họ là thế nào thì ta không rõ lắm.”
“Vậy mà ta chẳng biết gì cả!”
“Nếu không thì các ngươi cho rằng vì sao Phong Hỏa Thánh Tông có thể làm mưa lạm gió khắp Địa Châu, chẳng kiêng nể ai ngoại trừ Nam Thiên Kiếm Tông?”
“Thì ra là có chỗ dựa vững chắc, chẳng trách!”
Quần chúng ăn dưa liên tục lùi lại.
Trên bầu trời.
Sau khi thi triển hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn, thân thể của Phong Hỏa Thánh Hoàng lập tức bị một luồng khí tức mạnh mẽ nuốt chửng, nhẹ nhàng ngăn trở Huyết Thứ của Diệp Phong.
“Thì ra là thủ đoạn của Thôn Thiên Ma Đế!”
Diệp Phong ngừng tiến công.
Thôn Thiên Ma Đế là Bách Kiếp cảnh, cho dù chỉ là dư uy từ một môn thần thông của đối phương, nhưng cũng đủ để đánh bại Chí Thánh.
Diệp Phong tự hiểu với thực lực của mình hiện tại thì căn bản không thể đả động tới môn thần thông này.
"Ha ha ha!"
Phong Hỏa Thánh Hoàng ngửa mặt lên trời cười to: “Diệp Phong, có thể ép ta đến mức phải thi triển hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn đã đủ để ngươi lấy làm kiêu ngạo, có điều, tiếp theo đây, ngươi nhất định phải chết!”
Vừa dứt lời.
Phong Hỏa Thánh Hoàng lập tức giơ con mắt trong lòng bàn tay lên, bắn ra vô số tia sáng chói mắt, đan xen vào nhau giữa không trung, tạo thành một vòng xoáy khổng lồ màu đen bao phủ khắp trăm vạn dặm xung quanh.
Mắt trần có thể thấy, giữa trung tâm vòng xoáy có vầng sáng hiện lên.
Ngẩng đầu nhìn lên, giống như một con Thiên Nhãn đáng sợ.
Lạnh lùng, vô tình, đáng sợ!
"Chết đi cho ta!"
Phong Hỏa Thánh Hoàng lập tức sử dụng sức mạnh của hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn, khiến cho trung tâm vòng xoáy có vô số tia sét màu đen giáng xuống, mỗi một tia sét đều có thể giết chết Thánh cảnh đỉnh phong một cách dễ dàng.
Trên bầu trời.
Diệp Phong bị sét đánh dồn dập, thân thể tán loạn, hóa thành vô số cánh bướm bay khắp bốn phía, nhanh chóng mờ dần rồi biến mất.
Qua giây lát, Diệp Phong đã không còn!
Hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn trên bầu trời cũng dần dần biến mất.
“Diệp Phong, chẳng phải ngươi mạnh lắm sao? Chẳng phải cũng bị bổn Tông chủ giết chết như thường sao, ha ha ha!” Phong Hỏa Thánh Hoàng ngửa mặt lên trời cười điên cuồng.
Người của các thế lực lớn đều yên lặng cúi đầu.
Trước nay bọn họ vẫn luôn không có thiện cảm với Phong Hỏa Thánh Tông, cho nên ai cũng tỏ vẻ kính nể đối với một người dám chủ động khởi xướng tấn công vào Phong Hỏa Thánh Tông như Diệp Phong.
Ai có ngờ đâu, cuối cùng Diệp Phong vẫn chết.
“Hầy!”
“Hóa thân của Thôn Thiên Ma Nhãn quả nhiên mạnh, không ai cản nội.”
Nhìn khắp Địa Châu, chỉ sợ người có thể tiếp được một chiêu này đếm không quá một bàn tay.”
“Như ngươi nói là nhiều rồi đấy, sợ là không quá ba người!”
Đông đảo quần chúng an dưa than thở.
Cái chết của Diệp Phong là một đả kích to lớn đối với bọn họ.
“Ngươi chắc là ta chết rồi sao?”
Đúng lúc này, một giọng nói bình tĩnh vang lên trong hư không, truyền vào tai mỗi người một cách rõ ràng.
Tất cả mọi người đều nhìn về nơi phát ra giọng nói.
Chỉ thấy sau lưng Phong Hỏa Thánh Hoàng xuất hiện một thân ảnh.
Người này mang gương mặt tuấn dật, dáng người thẳng tắp, chắp hai tay sau lưng, không hề bị thương chút nào – chính là Diệp Phong.
Hắn đứng đó, rất có lực công kích.
Không ai biết vì sao hắn còn sống.
Đây chính là một kích toàn lực của hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn!
Ngay cả Chí Thánh mới lên cũng không đỡ nổi, vậy mà Diệp Phong vẫn sống sót, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Suy nghĩ trong lòng mọi người như sông cuộn biển gầm.
“Ngươi… ngươi làm sao còn sống?” Phong Hỏa Thánh Hoàng đột nhiên xoay người, nhìn chằm chằm Diệp Phong còn sống sờ sờ, con ngươi co chặt lại, như nhìn thấy ma.
“Còn sống, đương nhiên là để giết ngươi.”
Khóe miệng Diệp Phong nhếch lên, thân hình nhoáng lên một cái, thi triển thần thông tu thể cực mạnh – Vạn Giới Quyền, đánh vào lồng ngực Phong Hỏa Thánh Hoàng.
Nhưng một quầng đen lóe lên.
Diệp Phong bị bắn ra.
“Ngươi nghĩ hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn của Thôn Thiên Ma Tông chỉ có thể sử dụng một lần ư? Quá đơn thuần!” Phong Hỏa Thánh Hoàng đắc ý giơ tay lên, để lộ con mắt giữa lòng bàn tay: “Chết cho ta!”
Vầng sáng đáng sợ chém ra.
Thân thể vừa ngưng tụ của Diệp Phong lại tan vỡ.
Nhưng, sau một khắc.
Thân thể Diệp Phong ngưng tụ, khoanh tay nhìn về phía Phong Hỏa Thánh Hoàng, khinh thường nói: “Ta rất tò mò, hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn của ngươi có thể dùng bao nhiêu lần.”
“Đủ để giết ngươi!” Phong Hỏa Thánh Hoàng cả giận nói.
Y không biết vì sao Diệp Phong không chết, nhưng y tin chắc dựa vào hóa thân Thôn Thiên Ma Nhãn trên người mình, y có thể tiêu diệt Diệp Phong một cách triệt để, khiến hắn không cách nào sống lại.