Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
“Bá Hoàng tiền bối, xin bình tĩnh chớ nóng nảy!”
Thiên Đạo Thần Châu lập tức xuất hiện, sợ Viễn Cổ Thánh Thần tức giận rồi đánh nổ cả Đại Lục Thần Châu.
“Rắc!”
Viễn Cổ Thánh Thần thả lỏng tay.
Thấy thế, tảng đá treo lơ lửng trong lòng Thiên Đạo Thần Châu cuối cùng cũng rơi xuống, tiếp tục xem hình ảnh Lực Lượng Thần Bia đang chiếu.
Hư Vô giới.
Mọi người nhìn lên màn trời, cũng nghe được cuộc đối thoại giữa Diệp Phong và Thượng Quan Thần Dụ, mặt mày biến sắc.
“Bá Hoàng bị giết có liên quan tới Chư Thần sau lưng Thượng Quan Thần Dụ, hoặc là có liên quan tới sư tôn Cổ Hoàng của hắn?”
Bàn tay đang cầm kiếm của Nguyệt Tịch Kiếm Thánh run lên nhè nhẹ.
“Có.” Tam Túc Kim Thiềm gật đầu.
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh lập tức nhìn Tam Túc Kim Thiềm, hỏi: “Tiền bối, ngài biết chuyện này?”
“Ọc ọc!” Tam Túc Kim Thiềm kêu một tiếng: “Rất nhiều chuyện, ta và Thú Hư Vô đại nhân đều biết, nhưng không thể nói cho các ngươi biết.”
“Thôi vậy!” Nguyệt Tịch Kiếm Thánh đành thôi.
Sâu trong tinh không.
Diệp Phong dẫm lên thế giới Thượng Quan Thần Dụ huyễn hóa ra, đi tới trước tòa cung điện nguy nga tráng lệ kia, hỏi: “Bá Hoàng bị Chư Thần sau lưng ngươi giết?”
Thượng Quan Thần Dụ lắc đầu nói: “Chư Thần rất mạnh, nhưng so với sư tôn Cổ Hoàng của ta thì chả là cái đinh gỉ gì, Bá Hoàng cũng được xem là một nhân vật lớn, Chư Thần không giết được.”
“Cho nên, là Cổ Hoàng ra tay?” Diệp Phong nói.
“Không sai!” Thượng Quan Thần Dụ nhếch miệng cười một tiếng: “Bây giờ, biết được thế lực sau lưng bản Thần cường đại thế nào, ngươi còn dám từ chối gia nhập phe Chư Thần hay không?”
“Ta không có hứng thú với Chư Thần.” Diệp Phong lạnh mặt đáp.
“Bản Thần đã sơm đoán được câu trả lời này.” Thượng Quan Thần dụ cười ha hả: “Nếu ngươi đã không nhận lời, vậy cũng chỉ có thể chết.”
“Chờ một chút!” Diệp Phong vươn tay, nhìn Thượng Quan Thần Dụ: “Ta có một vấn đề muốn hỏi ngươi.”
“Di ngôn lúc lâm chung hả? Hỏi đi!” Thượng Quan Thần Dụ gật đầu.
“Trước khi ta truyền tống rời khỏi Thánh Linh tông của Thiên Châu đã bị một ánh kiếm màu tím chém trúng, cũng là do Cổ Hoàng ra tay sao?”
Dứt lời, Diệp Phong siết chặt nắm đấm, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
"Kiếm quang màu tím gì?"
Thượng Quan Thần Dụ đầu tiên là sửng sốt.
Sau đó, hắn nở nụ cười.
"Diệp Phong, ngươi thật sự coi mình là nhân vật sao? Sư tôn ta cao cao tại thượng, há có thể ra tay với ngươi? Không trưởng thành đến cảnh giới ẩn dấu, ngươi ngay cả tư cách bị sư tôn ta liếc xéo cũng không có."
Thượng Quan Thần Dụ bổ sung một câu.
Câu trả lời này khiến Diệp Phong sững sờ tại chỗ.
Không phải Cổ Hoàng ra tay sao?
Vậy là ai?
Vậy mà lại có thể cách một khoảng cách vô cùng xa xôi chém ba người hắn, Thiên Đạo Linh Hầu, Hồ Phi Phi đến truyền tống sai lầm, đi vào trung tâm lỗ đen thần bí khó lường.
Chẳng lẽ...
Người ra tay là cố ý làm như vậy, mục đích chính là vì để cho hắn tiến vào lỗ đen, học được thần thông "Khiêu Dược Chi Bộ" của Thiên Tôn và đạt được vô số hình ảnh lịch sử của vũ trụ?
Nếu thật sự như thế, người ra tay lúc trước rất có thể là Lôi Đế hoặc là Kiếm Thần!
"Được rồi, nếu ngươi đã không đáp ứng gia nhập trận doanh chư thần, hôm nay, bổn thần tự mình giải quyết ngươi."
Thượng Quan Thần Dụ bước trước một bước.
Ầm ầm!
Thế giới dị tượng dưới chân nhất thời nổ tung, cho dù là núi non sông ngòi, hay là cung điện thị nữ, giờ phút này tất cả đều tan thành mây khói.
Trong bầu trời đầy sao.
Chỉ có Diệp Phong và Thượng Quan Thần Dụ cách không nhìn nhau.
Dao động chiến đấu đáng sợ lần nữa ảnh hưởng đến pháp tắc, truyền đến các đại thế giới, bị rất nhiều người tu hành dùng thiên nhãn quan sát được.
"Lại có đại chiến?"
"Đây là ai?"
"Người này nhìn quá xa lạ, nhưng tu vi lại đạt tới cấp độ Thiên Thánh đỉnh phong, hẳn là rất lợi hại."
"Ngay cả chiến thần vạn tộc cũng không làm gì được Diệp Phong, người này ý đồ ra tay với Diệp Phong, sợ là bị điên rồi?"
Người của các thế lực lớn lại một lần nữa nghị luận.
Nhưng, bị vả mặt rất nhanh.
Bên ngoài thân Thượng Quan Thần Dụ có sương mù xuất hiện, nhanh chóng ngưng tụ thành vô số hư ảnh thế giới, đan xen ở bên trong thân hắn, trở thành một bộ khải giáp chiếu rọi chư thiên sơn hà.
Khí tràng đáng sợ, từ từ phát ra.
Trong đó, còn có thế giới pháp tắc quanh quẩn.
"Chín sợi thế giới pháp tắc!"
Diệp Phong nhìn chằm chằm Thượng Quan Thần Dụ: "Ngươi không phải là Thiên Thánh đỉnh phong, mà là nửa bước Chí Thánh!"
"Không sai!" Thượng Quan Thần Dụ gật gật đầu: "Cảnh giới của ta tương đối đặc biệt, ngày thường, thế giới pháp tắc vờn quanh bốn phía, ai cũng nhìn không ra tu vi chân thật của bổn thần."
Oanh!
Thanh âm vừa dứt, Thượng Quan Thần Dụ đã ra tay.
Cho dù chỉ là tùy ý đánh ra một chưởng, lòng bàn tay cũng ẩn chứa chín sợi thế giới pháp tắc, giống như chín thế giới đang đan xen, ẩn chứa lực lượng vô cùng khủng bố.
Diệp Phong bị đánh trúng, trong nháy mắt lùi lại.
Hắn cúi đầu, nhìn lồng ngực nứt ra, sắc mặt khẽ biến.
Thực lực của Thượng Quan Thần Dụ rất mạnh, vẻn vẹn chỉ một chưởng, liền làm thân thể cấp Thiên Thánh đỉnh phong của Diệp Phong bị nứt ra, đổi thành Thiên Thánh khác, rất có khả năng bị một chưởng này đánh nát.
"Thân thể không tồi."
Thượng Quan Thần Dụ bình tĩnh mở miệng.
Diệp Phong thi triển sinh mệnh chi tâm, sinh mệnh lực tràn đầy xuất hiện, thương thế trong lồng ngực lập tức khôi phục.
"Sinh mệnh lực của ngươi, là đến từ Thần Châu sau lưng ngươi đúng không? Xem ra, ngươi là Ngụy Thiên Đạo, nhưng mà, ta có biện pháp có thể đi qua ngươi, trực tiếp đánh chết Thần Châu Thiên Đạo sau lưng ngươi."
Thượng Quan Thần Dụ nói, vẻ mặt tự tin.
"Ồ, phải không?" Diệp Phong nhìn như bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cảm thấy may mắn.
May mắn hắn không phải Ngụy Thiên Đạo.
Hơn nữa, hắn cũng không còn là thiên mệnh chi tử của Thần Châu nữa, gần như không có liên hệ với Thần Châu.
Cho dù thủ đoạn của Thượng Quan Thần Dụ kỳ lạ, cũng không cách nào thông qua hắn mà tạo thành tổn hại cho Thần Châu Thiên Đạo.