Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Lúc này, trong các đại thế giới.
Vô số người tu hành nghe được câu nói trước khi Thượng Quan Thần Dụ rời đi, sắc mặt dần dần trở nên ngưng trọng.
"Chỉ là dư nghiệt vạn tộc, cuồng cái gì?"
Nguyệt Tịch Kiếm Thánh cười lạnh.
Nàng đã là Chí Thánh Cảnh, mặc dù đặt ở thời đỉnh cao mấy trăm vạn năm trước của vạn tộc, coi như là cường giả hạng nhất.
Mà hiện tại, Thượng Quan Thần Dụ cũng chỉ là dư nghiệt vạn tộc, mặc dù bọn họ đã hợp thành thế lực "chư thần", cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tam Thiên Giới.
Bằng không, chư thần cũng không có khả năng lẩn trốn đến tận bây giờ.
"Các ngươi cũng đừng xem thường chư thần, thế lực này có không ít Chí Thánh. Đương nhiên, trình độ của những Chí Thánh này cũng bình thường, chỉ có Cổ Hoàng mới là cường địch chân chính.'
Tam Túc Kim Thiềm nói nhỏ.
Sắc mặt đám người xung quanh Nguyệt Tịch Kiếm Thánh, Nam Thiên Nam Thiên Thiền Quyên khẽ biến, nhớ tới Bá Hoàng bị Cổ Hoàng chém chết.
Đúng nhỉ!
Chư thần bình thường không tính là cái gì, căn bản không dám đi ra cứng đối cứng với Chí Thánh Tam Thiên Giới.
Nhưng, Cổ Hoàng lại rất khủng bố.
Người này có thể chém chết Bá Hoàng, thực lực nhất định rất mạnh, cho dù không có năng lực áp Lôi Đế và Kiếm Thần, nhưng cũng không kém bao nhiêu.
Điều chết người nhất chính là, Cổ Hoàng ẩn nấp trong bóng tối!
Cho đến bây giờ, không ai biết đám người Cổ Hoàng, chư thần, Thượng Quan Thần Dụ ẩn thân ở nơi nào.
Các thế giới lớn.
Không ít nhân vật lão bối bày ra vẻ mặt buồn bã.
"Từ khi Cửu Đại Thiên Tôn biến mất không thấy, dư nghiệt vạn tộc bắt đầu tràn lan, hiện giờ lại bắt đầu công khai xuất hiện, thật sự là cuồng vọng đến cực điểm!"
"Cánh bọn họ cứng cáp rồi, muốn phản."
"Hừ!"
"Nếu tìm được chỗ của chư thần, những lão gia hỏa chúng ta đã sớm ra tay, há có thể để cho bọn họ sống sót đến nay?"
"Đừng quá kích động! Sau lưng chư thần là Cổ Hoàng, người này rất mạnh, ngay cả Bá Hoàng cũng không địch lại, phải cẩn thận một chút."
Một số nhân vật lão bối truyền âm trao đổi, vô cùng bí mật.
Trong tinh không.
Diệp Phong nhìn thế giới xung quanh bị dư âm chiến đấu phá hủy, trong lòng thở dài, hút lực lượng còn sót lại vào Phiêu Miểu Giới.
"Thu cho ta!"
Diệp Phong há miệng hít một cái, thế giới bị đại chiến phá hủy lập tức bốc hơi, hóa thành vô số năng lượng tràn vào Phiêu Miểu Giới.
Hắn xuyên thẳng qua tinh không, hấp thu thế giới bị nghiền nát, trong quá trình này, không ai dám đi ra cản trở hắn.
Trận chiến hôm nay, Diệp Phong gần như giết điên rồi!
Chiến thần vạn tộc, hơn mười Thiên Thánh có được thủ đoạn Chí Thánh, sứ giả chư thần Thượng Quan Thần Dụ...
Những người này, tùy tiện chọn ra, đều có thể xưng hùng.
Nhưng, bọn họ cuối cùng đều trở thành bại tướng dưới tay Diệp Phong.
Trận chiến này qua đi, không có thực lực Chí Thánh, cũng không dám ra tay với Diệp Phong. Mặc dù ra tay, cũng phải che dấu lai lịch bản thân, sợ bị Diệp Phong bất tử bất diệt đến cửa "thăm hỏi".
Nửa canh giờ sau.
Diệp Phong thôn phệ gần hết các thế giới bị nghiền nát, liền xé rách hư không, biến mất không thấy.
Trong khi đó, các thế giới lớn còn lại đang bùng nổ.
Nội dung của cuộc thảo luận chủ yếu có hai chuyện.
Thứ nhất, thực lực đáng sợ của Diệp Phong.
Thứ hai, sự tồn tại của chư thần.
Đối với vấn đề thực lực của Diệp Phong, mọi người nhất trí quan điểm là: Diệp Phong vô cùng mạnh!
Gần như là một bậc thang mạnh nhất dưới Chí Thánh.
Nếu như sử dụng pháp tắc thần thông Nhất Niệm, sợ là có thể xoay cổ tay với Chí Thánh Cảnh.
Vô số chủ nhân của các thế lực cũng không dám trêu chọc Diệp Phong.
Nếu như nhìn thấy hắn, lập tức tránh đi.
Thảo luận về các chứ thần, lại càng nhiều.
Không ít thế lực tu hành, đều nhắm thẳng mũi nhọn vào năm cường giả đỉnh phong xếp ở hàng đầu thần bảng lực lượng là Thôn Thiên Ma Đế, Minh Đế đã vây công Bá Hoàng lúc trước.
"Năm cường giả đỉnh phong quá ghê tởm."
"Bọn họ vậy mà lại trợ giúp Cổ Hoàng vây công Bá Hoàng, nói bọn họ là phản đồ Tam Thiên Giới chúng ta cũng không quá đáng."
"Đúng vậy!"
"Thật muốn mời Lôi Đế và Kiếm Thần ra tay, diệt trừ năm phản đồ này, miễn cho sau này bọn họ lại đánh lén sau lưng."
Không ít thế lực âm thầm thảo luận.
Không bao lâu, những lời nói tương tự tản ra bốn phía, truyền đến trong tai những người tu hành của các thế lực như Thôn Thiên Ma Tông và Minh Vương Thánh Tông, khiến bọn họ nổi trận lôi đình.
"Ma Đế đại nhân chúng ta làm việc như thế nào, cần gì phải giải thích cho mấy con kiến hôi như bọn họ?"
"Đúng vậy!"
Thôn Thiên Ma Tông, Minh Vương Thánh Tông và các thế lực khác có da mặt rất dày, căn bản không xem trọng, thậm chí quang minh chính đại ra ngoài, ám sát những người tu hành phát tán lời nói kia.
Trong lúc nhất thời, các giới dần dần hỗn loạn.
Đối với những chuyện này, Diệp Phong cũng không quan tâm.
Lúc này, hắn đã trở lại Hư Vô Giới.
Trước Miêu Miêu Các.
Đám người Nguyệt Tịch Kiếm Thánh, Nam Thiên Thiền Quyên, Vương Bình An, Long Thiên Tinh, Kiều Giai Hi đứng ở đây, vẻ mặt khác nhau nhìn Diệp Phong.
"Chưởng môn sư thúc, ngài quá mãnh liệt!"
Vương Bình An nhịn không được giơ ngón tay cái lên.
"Chưởng môn không phải lúc nào cũng mãnh liệt như vậy sao?" Kiều Giai Hi gãi gãi đầu, nghiêm trang nói.
"Ha ha, đúng vậy." Vương Bình An cười nói.
"Diệp chưởng môn, ngươi nghĩ sao về Thượng Quan Thần Dụ và chư thần phía sau?" Nguyệt Tịch Kiếm Thánh nhìn Diệp Phong, trên khuôn mặt xinh đẹp tràn đầy ưu sầu.
Chư thần là dư nghiệt của vạn tộc.
Mà nhân tộc vạn tộc và Tam Thiên Giới chính là tử địch.
Hiện giờ, trong vũ trụ có thêm thế lực thần bí khó lường này, ít nhiều làm cho Nguyệt Tịch Kiếm Thánh lo lắng.
Nếu mà nàng chỉ là Thánh Cảnh bình thường, ngược lại cũng không cần lo lắng.
Nhưng, thân là Chí Thánh Cảnh, là cao tầng đúng nghĩa của nhân tộc Tam Thiên Giới, nhất định phải cân nhắc những chuyện này.
"Có thể thấy thế nào được chứu?" Hai tay Diệp Phong trải ra: "Những người này trốn quá kỹ, ở trong thế chủ động, mà chúng ta là bị động, giai đoạn hiện tại chỉ có thể binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn mà thôi."
"Cũng đúng." Nguyệt Tịch Kiếm Thánh cảm thấy bất đắc dĩ.
Diệp Phong nhìn xung quanh, nói: "Xem ra, các ngươi đã khảo nghiệm xong chiến lực của mình. "
"Vương Giả 5 sao." Nam Thiên Thiền Quyên đứng ra: "Thế nào, thực ra ta cũng không kém!"
"Ừ, quả thật không tệ." Diệp Phong thuận miệng đáp lại.