Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1576 - Chương 1576 - Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh (Tt)

Chương 1576 - Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh (tt)
Chương 1576 - Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh (tt)

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm

"Dám giết Thiên Lan Cổ Tiên tộc chúng ta, muốn chết!" Cái Thiên Tiên cầm Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh khác giận tím mặt, lập tức vung cổ lệnh, đánh thẳng về hướng Diệp Phong và Hồ Phi Phi.

"Các ngươi muốn chết!" Bất Hủ Tiên Tôn lại ra tay.

Nhưng Diệp Phong lôi kéo Hồ Phi Phi, thi triển thần thông Thiên Tôn - Khiêu Dược Chi Bộ, chớp mắt đã vượt qua trời cao, né tránh một kích trí mạng.

Diệp Phong và Hồ Phi Phi lần lượt im hơi lặng tiếng xuất hiện sau lưng mấy Thiên Tiên tay cầm Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh, đồng thời ra tay, đánh chết bọn họ, còn tàn hồn thì bị lạc ấn trên Trấn Giới bia.

Vèo vèo vèo!

Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh mất đi chủ nhân, lập tức trốn vào hư không, trốn về Thiên Lan Cổ Tiên tộc đễ tìm kiếm người sử dụng mới.

"Diệp Phong, các ngươi muốn chết!"

Bất Hủ Tiên Tôn lại ra tay, đánh nổ Diệp Phong và Hồ Phi Phi, nhưng rất nhanh hai người lại gom người lại, thôi động Trấn Giới ấn hung hăng đập bay Bất Hủ Tiên tôn.

Hai bên lại giằng co không dứt, Tiên Nhân của các đại thế lực núp ở phía xa, không dám tới gần.

Trận chiến đấu này là cấp bậc Tiên Tôn chân chính, cho dù là Thiên Tiên, nếu không phải dựa vào đại trận hoặc là có Thiên Lan Cổ Tiên Lệnh thì đều không có tư cách nhúng tay.

"Hai người các ngươi, chết đi cho ta!"

Bất Hủ Tiên Tôn hít sâu một hơi, hai tay bấm niệm pháp quyết, Tiên Cương Bất Hủ lĩnh vực của bản thân bắt đầu nén lại, khiến cho áo giáp màu vàng kim càng loá mắt.

Keng!

Ông ta rút Kim Đao bên hông ra, một luồng sát ý đáng sợ lan tràn, cắn nuốt lấy khí tức sát lục xung quanh, khiến lưỡi đao Kim Đao càng sáng ngời.

"Bất Hủ Sát Lục Tràng!"

Bất Hủ Tiên Tôn cầm Kim Đao trong tay, hung hăng chém xuống.

Diệp Phong và Hồ Phi Phi không kịp trốn tránh, lập tức bị đao quang đầy khí tức sát lục bổ trúng, sinh mệnh lực cấp tốc trôi qua, giống như bị cắn nuốt.

"Sinh Mệnh Chi Tâm!"

Diệp Phong không hoảng chút nào, hơi vận chuyển thần thông Thiên Tôn này thì bản thân lập tức tràn ngập sinh mệnh lực thuần túy, đồng thời truyền cho Hồ Phi Phi bên người. Khí tức của hai người lại quay về đỉnh phong.

"Làm sao có thể?" Bất Hủ Tiên Tôn trợn mắt hốc mồm.

Đây chính là sát chiêu mạnh nhất của ông ta, đặc biệt chuẩn bị để chém giết Tiên Tôn và giai, dù Tiên Tôn bị chém trúng thì sinh mệnh lực cũng sẽ cấp tốc trôi qua, không lâu sau đó sẽ ngã xuống.

Nhưng Diệp Phong và Hồ Phi Phi lại không có việc gì!

Chẳng lẽ họ thật sự có bất tử chi thân?

Nhưng dù là bất tử chi thân, sau khi bị cắn nuốt sinh mệnh lực thì thực lực cũng sẽ sụt giảm mới đúng!

Vì sao họ còn ở đỉnh phong?

Bất Hủ Tiên Tôn suy nghĩ nát óc cũng không biết rốt cuộc mình tính sai điểm nào.

"A, chỉ có vậy?" Diệp Phong cười nhạo, trong nháy mắt thả ra mười mấy Thiên Tiên cấp Bất Tử Chiến Tướng đã luyện hóa xong là Kỷ Vận, Khổng Viêm.

"Thủy Hỏa Tương Dung!"

Kỷ Vận và Khổng Viêm đều mặc áo giáp, che khuất khuôn mặt, đồng thời thi triển tiên pháp dung hợp này, chiến lực xông lên Tiên Tôn sơ kỳ, bộc phát ra khí thế kinh khủng như vực sâu.

"Cả các ngươi cũng bị Diệp Phong luyện thành con rối?" Bất Hủ Tiên Tôn nhận ra hai người, không khỏi gầm thét, chuẩn bị ngăn cản.

Nhưng đã trễ.

Oanh!

Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Kỷ Vận và Khổng Viêm, hơn mười Thiên Tiên Chiến Tướng còn lại và ra tay, bốn luồng sức mạnh ngang với Tiên Tôn sơ kỳ đánh vào người Bất Hủ Tiên Tôn.

"Oa!" Bất Hủ Tiên Tôn bị bốn luồng sức mạnh đánh vào ngực, thân thể bị đánh thủng, phun máu òng ọc, sắc mặt tái nhợt.

Cả bộ kim giáp tan ra từng khúc, cả thanh Kim Đao sáng chói chói mắt kia cũng bị Diệp Phong dùng một cước đạp bay, dùng Không Gian Lao Lung phong ấn ở nơi xa.

"Không cần sát chiêu mạnh nhất 《 Nhất Niệm 》, ta vẫn có thể xóa sổ cường giả Tiên Tôn và Chí Thánh cấp!"

Diệp Phong càng tự tin hơn.

"Tiểu nhi Tam Thiên giới, đừng vội càn rỡ!" Nhưng một giọng nói có vẻ hơi già nua vang lên, các Chiến Tướng Diệp Phong, Hồ Phi Phi, Khổng Viêm và Kỷ Vận đều bị ngọn lửa nóng bỏng nuốt hết, đốt cháy thành tro.

Trong hư không, một lão giả tóc đỏ, râu đỏ, mặc áo bào đỏ chậm rãi hiện thân, đứng bên người Bất Hủ Tiên Tôn.

"Lão bằng hữu, ngươi chịu tới rồi." Bất Hủ Tiên Tôn phun ra một hơi, vội vàng uống tiên đan chữa thương, thương thế trên ngực cấp tốc khôi phục, trên mặt dần có màu máu, thể cốt không còn suy yếu.

"Ha ha, vừa rồi bản tôn đang bế quan, thu được tin của ngươi liền trực tiếp chạy tới." Lão giả cười nói.

Người này chính là một trong thập đại Tiên Tôn của Thiên Lan Tiên Vực, Hỏa Đan Tiên Tôn hoành hành thế gian bằng tiên pháp khống hỏa, là chí giao hảo hữu của Bất Hủ Tiên Tôn, quan hệ tốt đến mức có thể mặc chung một cái khố.

"Lại một con cá lớn tới!" Giọng nói của Diệp Phong đột nhiên vang lên.

"Còn chưa chết?" Hỏa Đan Tiên Tôn nhíu mày, nhìn lại nơi phát ra âm thanh, chỉ thấy Diệp Phong và Hồ Phi Phi lại tụ lại, khí tức vẫn ở đỉnh phong.

"Chúng có bất tử chi thân, ngay cả Kim Đao của ta cũng không làm gì được." Bất Hủ Tiên Tôn trầm giọng mà nói.

Ông ta duỗi tay ra hút lấy Kim Đao, lại phát hiện nó đã bị Không Gian Lao Lung vây khốn, căn bản gọi không trở lại.

"Bất tử chi thân?" Hỏa Đan Tiên Tôn cười nhạo: “Pháp tắc Hoả Đan của ta thích đốt cháy vạn vật nhất, dù các ngươi có bất tử chi thân thì bản tôn vẫn có thể diệt sát các ngươi."

"Thật sao?" Diệp Phong cười nhạt một tiếng.

Đợi lâu như vậy, rốt cuộc cũng có một con cá lớn xuất hiện.

Sau đó, hắn chuẩn bị thi triển thần thông pháp tắc 《 Nhất Niệm 》, một mẻ hốt gọn hai Tiên Tôn này.

Còn những con cá lớn khác, xem chừng là sẽ không tới.

Diệp Phong có thể cảm giác được Tiên Tôn khác hoặc là không ở Thiên Lan Tiên Vực, hoặc là đang ngủ say hay bế quan, trong thời gian ngắn sẽ không chạy tới.

Bình Luận (0)
Comment