Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhóm dịch: Kỵ Sĩ Bóng Đêm
Nhưng sau một khắc…. Oanh!
Một côn này không chỉ đánh vỡ tấm khiên của Ma Tiên bảo, còn nện Địa Tiên và Nhân Tiên chung quanh thành mảnh vỡ, dòng khí tiếp tục đánh xuống, cả tòa Ma Tiên bảo đều bị đánh tan nát.
Vô số tu hành giả tàn bạo đều ngã xuống dưới một côn này, lộ ra toà tế đàn trong chỗ sâu nhất kia.
"Kiêu... Kiêu Dương lão huynh!" Thanh Nguyên Cổ Thánh từ từ mở mắt, nhìn về phía bọn người Kiêu Dương Cổ Thánh và Diệp Phong, vui đến phát khóc.
Vạn năm! Ngươi biết vạn năm qua, ông ta đã sống như thế nào không? !
Nếu được lựa chọn, ông ta cũng không bao giờ muốn tới Thiên Lan Tiên Vực nữa, trong mắt Thanh Nguyên Cổ Thánh, nơi đây mới thật sự là Ma Giới, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, so ra thì Thần Châu mới là thánh thổ chân chính!
Trước tế đàn, Kiêu Dương Cổ Thánh thi triển thủ đoạn, nhổ gai nhọn trên người Thanh Nguyên Cổ Thánh xuống, Thanh Nguyên Cổ Thánh đau đến không ngừng kêu rên.
"Diệp Phong đạo hữu, xin mau cứu Thanh Nguyên Cổ Thánh, ta cả đời không quên ân tình này!" Kiêu Dương Cổ Thánh không đành lòng mà nhìn về phía Diệp Phong bên cạnh.
"Được." Diệp Phong gật đầu.
Ở đây đều là tu hành giả của Thần Châu, khi đối ngoại nhất định phải đoàn kết.
Vèo!
Sau khi Diệp Phong đánh ra một luồng sinh mệnh lực màu xanh về hướng Thanh Nguyên Cổ Thánh thì thương thế sau người ông ta cấp tốc khôi phục, mặc dù áo bào toàn thân rách tung toé, nhưng thân thể lại hoàn toàn khỏi hẳn.
"Cái này... Đây quả thực là thủ đoạn thần tiên!" Thanh Nguyên Cổ Thánh đứng trên mặt đất, cảm nhận trạng thái của bản thân thì trong mắt tràn đầy chấn kinh.
"Đa tạ đạo hữu tương trợ!" Thanh Nguyên Cổ Thánh quỳ một chân trên đất, hành lễ với Diệp Phong: “Từ nay về sau, nếu có sai khiến gì thì Thanh mỗ nhất định sẽ xông pha khói lửa, chết muôn lần cũng không chối từ!"
"Đạo hữu nói quá lời." Diệp Phong cười cười.
Thanh Nguyên Cổ Thánh là tán tu, nhân phẩm coi như không tệ, thông qua hỏi thăm hệ thống, Diệp Phong biết ông ta đã thỏa mãn điều kiện gia nhập Phiêu Miểu Tông, không khỏi làm Diệp Phong mừng rỡ.
"Chờ trở lại Thần Châu, có thời gian thì mời Thanh Nguyên Cổ Thánh gia nhập Phiêu Miểu Tông." Diệp Phong âm thầm lập kế hoạch.
"Kiêu Dương lão huynh, những năm qua các ngươi sống như thế nào, còn hai vị đạo hữu này là như thế nào?" Thanh Nguyên Cổ Thánh nhìn về phía Diệp Phong và Hồ Phi Phi.
"Ta là Diệp Phong, chưởng giáo của Phiêu Miểu Tông Thần Châu, đây là hộ pháp của Phiêu Miểu Tông chúng ta, Hồ Phi Phi..." Diệp Phong giới thiệu.
Hắn thuận tiện kể lại chuyện của Thần Châu.
"Thiên Tộc Thánh Tôn bị đánh lui rồi?"
"Vậy thì Thần Châu đã an toàn! Quá tốt rồi!" Thanh Nguyên Cổ Thánh nắm chặt nắm đấm, rất kích động.
"Tạm thời đừng cảm khái, còn có ba vị đạo hữu bị nhốt, chúng ta thu dọn một chút rồi mau tìm cách cứu họ." Kiêu Dương Cổ Thánh lắc lắc thánh lệnh định vị trong tay.
"Được!" Thanh Nguyên Cổ Thánh trịnh trọng gật đầu.
Nửa khắc sau, đoàn người Diệp Phong đã cướp sạch bảo vật của Ma Tiên bảo, lại đánh nơi đây thành tro, sau đó tiến về nơi kế tiếp.
Nửa khắc sau.
"Tìm được!"
Một bóng dáng vĩ ngạn xuất hiện trên bầu trời Ma Tiên bảo, khi nhìn xuống, chỉ gặp Ma Tiên bảo vốn huy hoàng cường thịnh lại biến thành một đống phế tích.
Trên mặt đất, thi hài của tu hành giả Ma Tiên bảo bị chồng chất thành bốn chữ "Nợ máu trả bằng máu", nhìn thấy thôi đã đủ giật mình.
"Giỏi cho câu nợ máu trả bằng máu! Ta mặc kệ các ngươi và Ma Tiên bảo có ân oán gì, nhưng các ngươi giết cung chủ của Thiên Tiên cung thì đều phải chết!" bóng dáng vĩ ngạn gầm thét.
Cách đó mấy vạn dặm, đoàn người Diệp Phong xuất hiện trong trang viên giữa một hòn đảo, nhìn bóng dáng già nua bị treo trên trụ đá, đã thân vẫn đạo tiêu kia thì không khỏi nghiến răng nghiến lợi.
Đây là một lão giả mặc cẩm bào, ở vị trí ống tay áo của lão có thêu hai chữ "Vạn Tông", đây chính là Thánh Chủ của Vạn Tông thánh địa!
"Ông ấy đã ngã xuống! Bọn Tiên Tộc trời đánh này thật là tội đáng chết vạn lần!" Kiêu Dương Cổ Thánh quỳ gối trước cột đá, nhìn Thánh Chủ Vạn Tông thánh địa bị treo trên trụ mà khóc không thành tiếng.
Trên mặt Thanh Nguyên Cổ Thánh cũng tràn đầy bi thương.
"Ai!" Diệp Phong rất bất đắc dĩ.
Trang viên này cũ nát không chịu nổi, đã thật lâu không có người ở, còn Thánh Chủ Vạn Tông thánh địa thì đã ngã xuống vào ngàn năm trước, không biết là bị ai treo ở đây, phơi thây hoang dã.
Cụ thể vì sao thì Diệp Phong không biết.
"A, các ngươi là ai?" Một giọng nói khiếp đàm vang lên.
Mấy người Diệp Phong quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một đám tu hành giả đê giai đi tới, cầm tế phẩm trong tay.
"Sao ông ta lại như vậy?" Kiêu Dương Cổ Thánh lạnh lẽo nhìn đám tu hành giả đê giai kia, chỉ vào Thánh Chủ Vạn Tông thánh địa bị treo trên trụ đá, mắt như muốn phun ra lửa giận.
"Hắn..." Một tu hành giả đê giai đang muốn nói chuyện, nhưng hắn vừa nói ra khỏi miệng liền bị người ta cắt ngang giữa chừng.
"Rốt cuộc cũng tìm được các ngươi, dám giết cung chủ của Thiên Tiên cung, đều nạp mạng đi!" Giọng nói tràn ngập tức giận ầm ầm truyền đến.
Theo sát phía sau là một khí tức cuồng bạo rất gần với Tiên Tôn sơ kỳ, làm chấn động đến mức hư không xung quanh rách ra vô số khe hở nhỏ, giống như vô số rễ của một cây cổ thụ.
Cảnh tượng này dọa rất nhiều người sợ hãi.
"Bán Bộ Tiên Tôn!" Diệp Phong nói.
Bán Bộ Tiên Tôn và Bán Bộ Chí Thánh không phải là cảnh giới chân chính, chỉ xem như một cấp độ.
Tu hành giả cấp độ này vẫn là Thiên Tiên hoặc là Thiên Thánh đỉnh phong, nhưng đã nắm giữ một phần sức mạnh pháp tắc, lại chưa đột phá đến Tiên Tôn hoặc Chí Thánh.
Nhưng thực lực của họ vẫn rất khủng bố, nằm trên Thiên Tiên đỉnh phong bình thường, thua Tiên Tôn sơ kỳ.