Chương 1925: Bình Đầu Ca tấn công
Chương 1925: Bình Đầu Ca tấn côngChương 1925: Bình Đầu Ca tấn công
Soạt!
Cả mảnh trời bị chém làm hai khúc, khí thế cường đại ép xuống khiến cho Bình Đầu Ca bị ép cứng tại chỗ, suýt nữa đã không động đậy được, nhưng chiến ý trong mắt lại càng nông đậm hơn.
"Oa grao!"
Bình Đầu Ca ngửa mặt lên trời gào thét, dùng đầu cứng rắn chống chọi với một kiếm tuyệt sát của Toái Tinh Cổ thánh, ngoại trừ kiểu tóc bị đánh thành Địa Trung Hải (hói) thì trên người không có bất kỳ vết thương nào.
"Đầu cứng vậy sao!"
Toái Tinh Cổ thánh ngây người.
Đây chính là một kiếm tuyệt sát, cho dù là Nhập Thánh cảnh đỉnh phong dám can đảm dùng thân thể đón đỡ chắc chắn cũng bị chém thành hai khúc, chết không toàn thây.
Nhưng mà Bình Đầu Ca chỉ mất hết tóc ngoài đỉnh đầu thôi.
Lực phòng ngự của người này quả thực là vô địch!
Toái Tinh Cổ thánh cảm thấy không ổn.
"Ha ha, ngươi quá yếu!"
Hồ Đại Hồng phía xa xa chế giễu.
Trên mặt đất.
Bình Đầu Ca duỗi móng vuốt sờ lên tóc húi cua của mình, phát hiện lông tóc trên đỉnh đầu không còn nữa, vội vàng lấy ra một cái kính hình tròn để soi, phát hiện mình đã đổi thành kiểu tóc Địa Trung Hải thì tức giận trong lòng chớp mắt đã tăng vạn lần.
"Oa graoool"
Bình Đầu Ca bóp nát tấm gương, thân thể điên cuồng bành trướng, hóa thành hình thái Godzilla, toàn thân cơ bắp nổi gồ.
"Ngươi... Muốn... chết!"
Đây là lần đầu tiên trong đời Bình Đầu Ca nói tiếng người, gã há miệng ra, từ sâu trong yết hầu bắn ra một ánh kiếm nóng bỏng, chém về phía Toái Tinh Cổ thánh.
"Không được!"
Toái Tinh Cổ thánh phát hiện ánh kiếm càng kinh khủng hơn thì vội vàng xoay kiếm ngăn lại.
Soạt soạt!
Nhưng đối mặt với một kích toàn lực của Bình Đầu Ca, cho dù Toái Tinh Thánh kiếm là Thánh binh cấp Nhập Thánh lúc này vẫn vỡ tan như giấy.
Choang!
Khí thế ánh kiếm không hề giảm, đánh Toái Tinh Cổ thánh vỡ thành vô số hạt ánh sáng, chết đến không thể chết thêm nữa.
"“Hít hà!"
Người của các thế lực khắp nơi nhìn thấy hình ảnh trận chiến này, tất cả đều hít vào một hơi khí lạnh.
Toái Tinh Cổ thánh uy danh hiển hách cứ thế mà chết đi rồi sao? Cả đám người khó mà tin đợc.
Dưới mặt đất
Bình Đầu Ca lửa giận bốc lên tận đầu, giết đỏ cả mắt, nhìn về phía những Chuẩn Thánh và Phá Hư cảnh còn lại của Toái Tỉnh cung, hai mắt đỏ ngâu dọa cho đối phương run lẩy bẩy.
”Tha mạng!"
Đám người nhao nhao cầu xin tha thứ.
Nhưng Bình Đầu Ca đã giết phát mê rồi, mặc kệ cường giả Toái Tinh cung cầu xin thế nào cũng há mồm phun ra rất nhiều chùm sáng hủy diệt, thiêu bọn chúng thành tro hết.
Nửa khắc sau.
Bình Đầu Ca một bước đạp nát Thánh Điện Toái Tinh cung, khiến cho thế lực tà ác uy danh hiển hách này tuyên cáo diệt Tông.
"Quá mạnh!"
"Không ngờ Linh thú Phiêu Miểu tông lại lợi hại như thế, cứng rắn đón một đòn toàn lực của Toái Tinh Cổ thánh mà không bị thương tổn gì, thật đúng là mãnh thú tuyệt thết"
Người tu hành quanh đó nhao nhao tán dương.
Không ít người lập tức khởi hành tiến về di chỉ Toái Tinh cung, xác định Thánh địa chồng chất tội ác này đã bị xóa sổ thì không nhịn được mà ngửa mặt lên trời cười như điên.
Trên bầu trời.
[Trận chiến đầu tiên của Linh thú )Bình Đầu Ca): 98. 764/1. 000. 000. 000. 000)
Diệp Phong nhìn giá trị danh vọng đang vọt lên, nhếch miệng cười, thò đầu ra hài lòng nhìn Hồ Đại Hồng và Bình Đầu Ca dưới đất.
Trận chiến vừa kết thúc, giá trị danh vọng đã vượt trăm triệu, chờ tin tức dần dần truyền ra, chắc chắn sẽ có một giai đoạn giá trị danh vọng tăng vọt.
Đấn lúc đó có thể thỏa mãn điều kiện danh vọng.
"Chọn tổ hợp Bình Đầu Ca và Hồ Đại Hồng quả nhiên chính xác."
Diệp Phong âm thâm hô may mắn.
Dưới mặt đất.
Hồ Đại Hồng trở về trạng thái bình thường, đứng cạnh một con sông nhìn cái bóng dưới nước mà tức giận đến mức nước mắt chảy ròng ròng.
"Không phải chỉ là tóc thôi sao? Mất rồi còn có thể mọc lại được mài" Hồ Đại Hồng nhún vai, lấy ra một bình Tiên Linh Thánh thủy,
Một khắc sau.
Bình Đầu Ca cảm thấy bên tai mình xốp xốp giòn giòn, lại nhìn xuống nước, phát hiện ra lông tóc trên đỉnh đầu lại dài ra rồi, mà còn dày hơn cả lúc trước thì nhe răng cười nhìn lên trời.
"Cái... Chiml"
Trên bầu trời.
"Phụt!"
Diệp Phong nghe Bình Đầu Ca chửi vậy thì bất ngờ phun nước trà.
"Ghê gớm! Đến cả Bình Đầu Ca cũng biết nói chuyện, nhưng gia hỏa này nói chuyện còn chưa lưu loát, tạm thời chỉ có thể nói từng từ ngắn gọn."
Diệp Phong ngồi xuống, tiếp tục uống trà. ...
Trên mặt đất.
Hồ Đại Hồng và Bình Đầu Ca ngựa không dừng vó viến về một đích đến mới với tốc độ cực nhanh.
'Cạc cạc!
Hồ Đại Hồng nhìn tóc mới mọc ra của Bình Đầu Ca, phát hiện tóc của gã dày hơn lúc trước rất nhiều, mà không còn dán chặt lấy đầu nữa mà dựng đứng như mào gà thì nhịn không được mà cười lớn.
“Oa graooool"
Bình Đầu Ca một tay cướp lấy đùi gà Hồ Đại Hồng đang gặm, nhanh chóng lấy ra một cái gương soi lại, phát hiện tóc của mình thật sự rất dài.
Mà sợi nào sợi nấy dựng đứng cả lên như bị sét đánh, chẳng khác nào con nhím.
"Graoooool"
Bình Đầu Ca tức giận muốn dậm chân.
"Ngươi đừng nóng mài Ngươi xem, tóc ngươi đẹp hơn lúc trước nhiều, sợi nào cũng dựng thẳng thể hiện ra hết bá khí oai hùng của ngươi!"
Hồ Đại Hồng cạc cạc cười quái dị.
"Oa grử?"
Bình Đầu Ca nhíu mày tiếp tục soi gương, đột nhiên phát hiện ra kiểu tóc này của mình có vẻ càng bá khí hơn kiểu tóc húi cua trước kia.
Nhưng gã vẫn luôn cảm thấy thiếu cái gì đó.
Nghĩ nghĩ một hồi, gã duỗi móng vuốt xoa xoa chân vịt dưới đất cho đến khi một tay đầy dầu.
Sau đó.
Bình Đầu Ca bôi hết dâu mỡ lên đầu mình, không ngừng chải vuốt thành một cái đầu lớn như đổ thân.
"Rống!"
Bình Đầu Ca nhìn kiểu tóc mới của mình, khóe miệng cong cong cười thỏa mãn.