Chương 1928: Hoàn thành nhiệm vụ Linh thú (tt)
Chương 1928: Hoàn thành nhiệm vụ Linh thú (tt)Chương 1928: Hoàn thành nhiệm vụ Linh thú (tt)
Một khắc sau.
Một ông lão mặc áo xanh chậm rãi đi tới, vai vác ba thanh trường kiếm, tản ra khí tức cấp Hiển Thánh, chính là trưởng lão Phiêu Miểu tông, Thanh Sam Kiếm Tổ.
"Ngươi là người phương nào?"
Vị Hiển Thánh kia nhìn chằm chằm Thanh Sam Kiếm Tổ, sắc mặt âm trầm, cảm thấy mình đá trúng tấm sắt rồi.
"Ta là trưởng lão Phiêu Miểu tông, có thể gọi ta là Thanh Sam Kiếm Tổ." Thanh Sam Kiếm Tổ đáp.
Hai tay ông tự nhiên rủ xuống, nhưng ba thanh kiếm sau lưng đang run rẩy, kiếm ý lăng lệ như muốn chém ra giết luôn vị Hiển Thánh đối diện kia.
"Ngươi tới làm gì?"
Vị Hiển Thánh kia đánh giá Thanh Sam Kiếm Tổ: "Chắc ngươi cũng muốn khiêu chiến chủ nhân các Thánh địa lớn tại Tây Châu chúng ta như hai con nghiệt súc kia?”
"Đúng là có ý đó!" Thanh Sam Kiếm Tổ gật đầu.
Ông nhận được mệnh lệnh của Diệp Phong, tới Tây Châu của Tam Thiên Giới, tìm Thánh Cảnh cùng giai đánh một trận.
Không ngờ vừa đến đây đã thấy Hiển Thánh kia chèn ép Bình Đầu Ca và Hồ Đại Hồng, nên Thanh Sam Kiếm Tổ bèn ra tay luôn.
"Chỉ là Hiển Thánh trung kỳ, cũng xứng khiêu chiến Hiển Thánh hậu kỳ ta?"
Vị Hiển Thánh kia có vẻ khinh thường.
Mặc dù nói vậy, nhưng trong lòng y dã coi Thanh Sam Kiếm Tổ là cường địch.
Một kiếm vừa rồi thật sự rất mạnh!
"Ngươi nói thử xem có dám không!" Thanh Sam Kiếm Tổ không muốn nói nhảm.
Vị Hiển Thánh kia lạnh lùng nói: "Ba ngày sau, ngươi ta đánh một trận sinh tử, không được có ai nhúng tay vào, ngươi dám không?”
"Đương nhiên dám!" Thanh Sam Kiếm Tổ gật đầu.
"Rất tốt! Ngươi rất có gan, bổn Thánh Thiên Liêu, ba ngày sau, ngươi và ta ước hẹn sinh tử chiến tại lâu đài Bình Thủy, đến khi đó, ta muốn ngươi chết dưới kiếm của bổn Thánh!"
Vị Hiển Thánh tên "Thiên Liêu" này cười lớn.
Một khắc sau.
Y xé rách hư không, mang theo hơn mười vị Nhập Thánh cảnh đi xa, biến mất vô tung vô ảnh.
“Oa graooool"
Không còn áp bách của Hiển Thánh, Bình Đầu Ca lập tức nhảy dựng lên, chỉ theo hướng Thiên Liêu Hiển Thánh đã bay xa mà gào rú rống rít như đang chửi mắng.
"Ba ngày sau, giao cho ta đi!"
Thanh Sam Kiếm Tổ nhìn Bình Đầu Ca đang nổi giận đùng đùng, thật sự lo lắng tên đầu sắt này lại muốn xông tới.
"Nhất định phải chém Thiên Liêu Hiển Thánh!" Hồ Đại Hồng siết chặt nắm đấm, nhìn Thanh Sam Kiếm Tổ đầy chờ mong, khẽ nhếch môi đỏ.
"Yên tâm, ta hiểu rồi."
Thanh Sam Kiếm Tổ khẽ gật đầu: "Ba ngay tới, ta sẽ cùng các ngươi đi tìm điểm dừng chân ở Tây Châu, sau đó sẽ tới lâu đài Bình Thủy quyết chiến."
"Được.' Hồ Đại Hồng giữ chặt Bình Đầu Ca đang phẫn nộ, đuổi theo bước chân Thanh Sam Kiếm Tổ.
Trong hư không.
Diệp Phong quan sát tất cả.
"Đinh! Nhiệm vụ Linh thú đại thắng đã thỏa mãn ba điều kiện tương ứng, có thể chính thức mở ra nhiệm vụ Trưởng lão."
Âm thanh hệ thống vang lên.
"Cuối cùng đã hoàn thành!"
Diệp Phong nhẹ nhàng thở ra.
Thanh Sam Kiếm Tổ tới thật đúng lúc. Bây giờ ba trận đại thắng của Linh thú đã hoàn thành, tiếp theo vừa lúc có thể nối tiếp nhiệm vụ Trưởng lão.
Cuối cùng mới là nhiệm vụ đệ tử.
Tất cả coi như vừa vặn.
Diệp Phong vô cùng chờ mong trận chiến ba ngày sau, hy vọng Thanh Sam Kiếm Tổ có thể kinh diễm toàn trường thu được thắng lợi trận chiến cấp trưởng lão đầu tiên
Tây Châu.
Thanh Sam Kiếm tổ tiến vào một tòa thành nhỏ, cùng Bình Đầu Ca, Hồ Đại Hồng ở tạm nơi này.
Hồ Đại Hồng hiếu kỳ hỏi: "Thanh Sam Kiếm tổ, ngài có biết lâu dài Bình Thủy là nơi nào không ạ?"
"Đó là một kiến trúc tiêu chí nổi danh của Tây Châu, như một bảo bình đại đạo bị vỡ vậy. Trong truyền thuyết, đó là một bảo vật bán thành phẩm do một vị Chí Thánh chế tạo, tạo thành một hồ nước, hấp dẫn vô số người tham quan."
Thanh Sam Kiếm tổ giải thích.
"Cũng không biết vì sao Thiên Liêu Hiển Thánh lại chọn địa điểm chiến đấu ở đó, lão ta chủ động hẹn ba ngày sau quyết chiến, khẳng định đã đi chuẩn bị trước."
Hồ Đại Hồng rất thông minh.
Nghĩ một lát nàng đã đoán ra được điểm ấy.
"Đúng lúc ta cũng muốn dành mấy ngày tới để chỉnh sửa lại kiếm đạo của mình, theo ta thấy, trì hoãn ba ngày mới luận bàn cũng là chuyện tốt."
Thanh Sam Kiếm tổ nhoẻn cười.
Lời này khiến cho Hồ Đại Hồng trợn tròn hai mắt, trong lòng thầm oán trách: "Mấy lão hồ ly nào, ai cũng giỏi tính kế, thật sự quá âm hiểm!"
Nàng cảm thấy mình đã rất giảo hoạt rồi.
Nhưng so với mấy lão hồ ly như Thanh Sam Kiếm tổ, Thiên Liêu Hiển thánh thì mình chỉ là một con hồ ly non thôi, về độ xảo trá còn kém xa.
Trong viện.
Thanh Sam Kiếm tổ khoanh chân dưới đất, hai tay kết ấn, ba thanh trường kiếm cấp Hiển Thánh tự động bay ra khỏi vỏ, đè lên nhau giữa không trung, có trận văn kỳ dị hiện ra.
"Rất tốt!"
"Sắp thành công rồi!"
Thanh Sam Kiếm tổ nhìn ba thanh trường kiếm trước mắt, khóe miệng dần cong lên.
Cùng lúc đó.
Cách nơi này không biết bao nhiêu ngàn tỷ dặm, trong một tòa thành cổ, Thiên Liêu Hiển thánh mở mật thất dưới đất ra.
Nhìn pho tượng trong bóng tối kia, y nhếấch miệng cười nói: "Ha ha! Chỉ là Thanh Sam Kiếm tổ thôi, chờ ta dùng đến đòn ẩn giấu này, giết ngươi dễ như lấy đồ trong túi."
Tin tức Thanh Sam Kiếm tổ cùng Thiên Liêu Hiển thánh hẹn nhau đánh một trận sinh tử chiến nhanh chóng truyền ra khắp Tây Châu.
Ngay cả Trung Châu, Thiên Châu cũng có người tu hành nghe nói đến việc này, nhao nhao đạp lên truyền tống trận, không tiếc tiêu hao món tiên khổng lồ cũng muốn tới Tây Châu cho sớm còn xem.
Chẳng mấy chốc, quanh lâu đài Bình Thủy đã kín người hết chỗ. ...
Ba ngày sau.
Lâu đài Bình Thủy.
Đây là một kiến trúc tiêu chí cỡ lớn chính giữa trung tâm Tây Châu, nhìn qua giống như một cái bảo bình đại đạo bị vỡ, có thác nước cao đến vạn trượng rủ xuống.
Cách đó thật xa, có thể nghe được tiếng nước chảy đùng đùng.
Từ xa nhìn lại.
Cầu vồng, hơi nước, mây trắng, cảnh vật trùng điệp tổ hợp thành một bức tranh tinh xảo.