Chương 1952: Cho Long Hạp Tiên Đế ăn hành
Chương 1952: Cho Long Hạp Tiên Đế ăn hànhChương 1952: Cho Long Hạp Tiên Đế ăn hành
Tại một tiêng cung gần đó.
Diệp Phong thong thả tiến tới, nhìn gã Tiên Đế tâng bảy đang xanh mặt, khẽ nhếch miệng, hỏi: "Ngươi muốn chết thế nào?"
"Diệp Phong, dù có chết ta cũng phải tự bạo, kéo theo ngươi xuống mồ!" Thân thể của gã Tiên Đế tầng bảy đột nhiên phình to lên, bộc phát uy áp khủng bố, vô số pháp tắc xung quanh nổ tung, hình thành nên dị tượng.
Thiên địa sụp đổ, sao băng va chạm.
Một làn sóng đáng sợ càn quét không trung, hoàn toàn nhấm chìm Diệp Phong. Chỉ trong nháy mắt, cả mảnh đất trăm vạn dặm như bốc hơi, chẳng khác gì cảnh luyện ngục chốn trần gian.
Dấu bị quật túi bụi như vậy, nhưng Diệp Phong vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích.
“Uy lực không tệ, nhưng vô dụng với ta."
Diệp Phong nhìn về phía xa, tay nắm lại, bóp chặt nguyên thần của gã Tiên Đế tầng tám nọ rồi kéo lại trước mặt.
"Diệp Phong, sao ngươi vẫn chưa chết?" Gã Tiên Đế tầng bảy nổi điên.
Vì kéo theo Diệp Phong xuống mồ, gã quả quyết vứt bỏ nhục thân, tạo thành vụ nổ đáng sợ, ngay cả Tiên Đế tầng bảy cũng nổ chết được.
Ấy vậy mà không làm được gì Diệp Phong.
Gã chỉ thấy toàn thân lạnh toát.
"Ta bất tử."
Diệp Phong dùng sức, nghiền nát nguyên thần của đối phương. Vô vàn năng lượng tiêu tan vào hư VÔ.
Sau đó, Diệp Phong tiến hành thôn phệ.
Như lúc trước, hắn chỉ thôn phệ ba phần lực lượng, số còn lại đem vào vũ trụ Quy Tiên Giới.
"Tiểu vũ trụ lại lớn hơn rồi."
Diệp Phong võ vỗ ống tay áo, tiếp tục đuổi giết những Tiên Đế còn lại, tốc độ không khác gì lúc trước.
Kế bên một tiên cung lớn.
"Diệp Phong, ngươi chết không yên thân!"
Một Tiên Đế tầng tám bị Diệp Phong xử lý, trước lúc chết còn buông lời nguyên rủa.
"Lúc các ngươi giết ta thì mũ áo đường hoàng. Đến lúc ta phản kích thì lại bắt đầu chỉ trích, đúng là tiêu chuẩn kép! Nhưng cũng không sao, đằng nào các ngươi cũng phải chết."
Diệp Phong phất ống tay áo, pháp tắc xung kích.
Ý thức của gã Tiên Đế tầng tám triệt để tán loạn, thân vẫn đạo tiêu, bị Diệp Phong hấp thụ ba phần năng lượng.
"Còn hai kẻ nữa." Diệp Phong tiếp tục cuộc săn đuổi.
Trong quá trình đó, hắn còn tiện thể dạo quanh tiên cung của đám Tiên Đế này, thuận tiện lấy đi ba phần thiên tài địa bảo tốt nhất, quả thực giàu hết mức.
Trên đỉnh một tòa tiên cung, Thiên Tàm Tiên Đế quan sát hành động của Diệp Phong từ xa, đôi con ngươi hiện rõ vẻ kinh ngạc.
"Hóa ra Diệp Phong mạnh tới vậy.'
"Lúc trước mình còn cho rằng hắn cũng chỉ ngang ngang mình, đúng là mất trí mà! Chỉ có điều... Nếu để cho đám Tiên Đế kia biết mình là người dẫn Diệp Phong vào Tiên Giới, chẳng phải bọn họ sẽ xé xách mình cho hả giận à?" Thiên Tàm Tiên Đế run lẩy bây.
Hắn ta có cảm giác bản thân sắp xong đời rồi. ...
Tại một đình nghỉ mát nơi xa xa.
Mười hai bàn tiệc đều chật kín người. Toàn bộ đều là Tiên Đế hàng thật giá thật. Người yếu nhất cũng không thua kém gì Kim Giáp Tiên Đế.
"Chư vị cảm thấy, mối quan hệ giữa Diệp Phong và chúng ta, là bạn hay là địch?" Một vị Tiên Đế cất tiếng.
Những người còn lại đều nhíu mày và trâm mặc.
Bầu không khí càng trở nên ngưng trọng. ...
Diệp Phong tiêu diệt hai gã Tiên Đế tâng sáu, thôn phệ ba phần năng lượng của bọn họ, khiến tiểu vũ trụ mạnh hơn không ít, tu vi đã đạt tới Tạo Hóa Cảnh tâng bảy đỉnh phong.
"Long Hạp Tiên Đế, cút ra đây!"
Diệp Phong bành trướng khí tức, dùng pháp tắc truyền ra âm thanh, chẳng mấy chốc đã truyền khắp Tiên Giới.
Trong một pháo đài dưới đất, Long Hạp Tiên Đế bất thình lình ngẩng đầu lên, vẻ hoảng sợ hiện rõ mồn một trên nét mặt.
"Diệp Phong chết tiệt! Bản đế không tin đã trốn ở nơi này mà ngươi còn tìm đến được." Gã khóa chặt khí tức, không dám vọng động.
Trên trời cao, Diệp Phong bỗng nhiên không cảm ứng được khí tức của Long Hạp Tiên Đế nữa nên cực kỳ kinh ngạc.
"Quả không hổ là Tiên Đế tâng mười lăm, khả năng che giấu khí tức rất cao, ngay cả mình cũng khó mà cảm ứng được."
Nhưng Diệp Phong cũng không gấp gáp.
Hắn xé rách hư không, xuất hiện bên cạnh tiên cung của Long Hạp Tiên Đế, dọa cho đám Nhân Tiên nằm rạp trên mặt đất, thân thể run lẩy bẩy.
"Diệp... Diệp Tiên Đế, tha mạng!"
Một nữ tử mỹ lệ với thân hình lả lướt quỳ gối phía trước, để lộ dáng vóc hoàn mỹ khiến vô số người thèm khát, cơ thể hơi run lên, nom cực kỳ bắt mắt.
Mà tu vi của nàng cũng không hề thấp.
Diệp Phong liếc một cái iên biết đối phương sắp đạt đến cảnh giới Tiên Đế vô hạn. Chỉ cần một cơ hội là có thể đột phá ngay.
"Ngươi là người phương nào?" Diệp Phong hỏi.
"Thiếp thân là cung chủ tiên cung của Long Hạp Tiên Đế. Mong Diệp Tiên Đế tha mạng cho người của tiên cung. Ngài muốn thiếp thân làm gì cũng được." Nữ tử không dám ngẩng đầu, chỉ sợ chọc giận Diệp Phong.
Diệp Phong cười như không cười: "Long Hạp Tiên Đế từng lôi kéo ta, nói chỉ cần ta gia nhập Tiên Giới thì hắn sẽ giới thiệu cho ta một đạo lữ song tu cấp Tiên Đế. Xem ra, hắn tính cưỡng ép đưa ngươi lên cảnh giới Tiên Đế, sau đó tặng cho ta nhỉ?"
Thân thể nữ tử khẽ run lên, lộ vẻ vui mừng.
Thực lực của Diệp Phong rõ ràng ràng ra đấy. Nếu được trở thành đạo lữ song tu của Diệp Phong, nàng chắc chắn sẽ không từ chối. Vì vậy, nàng vội gật đầu: "Đúng vậy."
“Ta không có hứng thú với ngươi."
Diệp Phong khoát tay, lấy đi ba phần bảo khố của Long Hạp tiên cung, sau đó biến mất không còn tăm tích.
"Có ý gì?
Nữ tử ngẩng đầu nhìn lên, lại phát hiện Diệp Phong đã rời đi từ hồi nào, quả thực khiến nàng vô cùng kinh ngạc.
Nàng cực kỳ tin tưởng vào mỹ mạo của bản thân.
Dù là Long Hạp Tiên Đế thì cũng ưu ái nàng hết mực. Nếu không, sao có thể nhường cho nàng đảm nhiệm vị trí cung chủ của Long Hạp tiên cung.
Nhưng Diệp Phong lại không cảm thấy có hứng thú với nàng.