Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1699 - Chương 1954: Thương Long Tiên Đế Ra Mặt

Chương 1954: Thương Long Tiên Đế ra mặt Chương 1954: Thương Long Tiên Đế ra mặtChương 1954: Thương Long Tiên Đế ra mặt

Thương Long Tiên Đế là Tiên Đế tâng hai mươi!

Cảnh giới này dư sức đứng trong mười vị trí đầu của Tiên Đế trên Tiên Giới. Mà Thương Long Tiên Đế cũng có cái danh "Thập đại Tiên Đế của Tiên Giới".

Một người luôn đứng ở địa vị cao như ông ta, luôn có chút tự cao tự đại.

Dù đã tận mắt chứng kiến uy lực cường đại của Diệp Phong, nhưng Thương Long Tiên Đế vẫn không để vào mắt như cũ.

Đối với ông ta, Diệp Phong cùng lắm cũng chỉ có thể áp chế Long Hạp Tiên Đế, còn đối với một Tiên Đế tâng hai mươi như ông ta thì chắc chắn không có sức đánh trả.

"Nếu ta từ chối thì sao?" Diệp Phong ngoắc cổ, chuẩn bị công kích.

"Từ chối? Đúng là nghé con không sợ cọp. Sự cuồng vọng sẽ khiến ngươi phải trả giá bằng tất cả nỗ lực vốn có." Thương Long Tiên Đế bước lên một bước, bất chợt phất tay áo.

Xoetl

Một luồng sóng lớn càn quét, hóa thành vô số đầu Cự Long, đồng loạt phun long tức về phía Diệp Phong, nghiền nát hư không một cách dễ dàng.

Chỉ trong tích tắc, Diệp Phong đã bị nuốt chửng.

"Đi được rồi." Thương Long Tiên Đế phủi tay áo, xoay người về phía Long Hạp Tiên ĐếChỉ là một Diệp Phong mà thôi, cũng chỉ như vậy. Bản đế chỉ cần ra một chiêu là có thể tiêu diệt hắn... À, đồ nhi, vẻ mặt ngươi là sao vậy?" Thương Long Thiên Đế như muốn nói thêm gì đó.

Nhưng chỉ một giây sau, một tiếng "râm' vang lên, Thương Long Thiên Đế bị Diệp Phong đụng văng ra ngoài, khí tức bên trong cơ thể bạo chấn, suýt chút nữa hộc máu.

"Xảy ra chuyện gì?"

Thương Long Thiên Đế vội nhìn lại, thấy Diệp Phong vẫn đứng tại vị trí cũ, bỗng nhiên đâm vào khiến ông ta thụt lùi vê sau và bị thương.

"Ngươi vẫn chưa chết?" Thương Long Tiên Đế kinh ngạc.

"Chết? Đòn tấn công của ngươi còn chẳng đủ gãi ngứa mà cũng đòi giết ta? Nực cười." Diệp Phong tiếp tục xuất thủ, vọt về phía Long Hạp Tiên Đế.

"Sư tôn, cứu ta!" Long Hạp Tiên Đế vừa trốn vừa kêu to.

"Ngươi chạy không thoát!" Diệp Phong tăng tốc, chỉ trong nháy mắt đã đụng Long Hạp Tiên Đế mấy chục cú, khiến lồng ngực gã rách toạc.

"Diệp Phong, ngươi cũng to gan lắm!"

Thương Long Tiên Đế nổi giận, ngưng tụ một bàn tay nguyên khí khủng bố chụp thẳng về phía Diệp Phong. Nhưng Diệp Phong chỉ nhếch môi, sử dụng chiêu thức chuyển sát thương.

Bàn tay vốn nện thẳng về phía Diệp Phong bất thình lình thay đổi phương hướng, đập nát đầu của Long Hạp Tiên Đế.

"Sư tôn, ngài giết ta à!"

Long Hạp Tiên Đế thôi động căn nguyên sinh mệnh, ngưng tụ lại phần đầu, sau đó hướng về phía lão Tiên Đế mà rống lên một cách ấm ức.

"Chuyện này là sao?" Thương Long Tiên Đế bối rối. Rõ ràng bàn tay nguyên khí đánh về phía Diệp Phong, sao bỗng nhiên rẽ ngược lại? Chẳng lẽ, là pháp tắc không gian uyên thâm?

Ông ta nghĩ tới điều này.

Nhân lúc Thương Long Tiên Đế đang suy nghĩ, Diệp Phong lại vọt vê phía Long Hạp Tiên Đế, đánh cho đối phương máu văng tứ tung, mặt trắng bợt như tờ giấy.

Tiên Đế có khả năng Tích Huyết Trùng Sinh.

Nhưng, nếu để căn nguyên hao hết cũng sẽ chết. Trong tình huống hai người chênh lệch quá lớn, kẻ mạnh có thể vắt kiệt căn nguyên của đối phương chỉ trong nháy mắt rồi tiễn về trời.

Khi giao đâu cùng cảnh giới, trừ phi chiến lực chênh lệch quá cao, bằng không, rất khó để giết chết đối thủ.

"Diệp Phong, ngươi đi chết đi!"

Thương Long Tiên Đế tiếp tục công kích, nhưng lại bị hình thái Thánh Thần của Diệp Phong triệt tiêu đi một ít, phần còn lại đều bị chuyển sát thương về phía Long Hạp Tiên Đế.

Một tiếng "âm' vang lên.

Long Hạp Tiên Đế lại bị nổ nát bét, căn nguyên sinh mệnh càng ngày càng ít. Nếu cứ tiếp tục như vậy, chắc chắn chỉ có nước chết.

"Sư tôn, cầu xin ngài, đừng có đánh nữa!"

Long Hạp Tiên Đế ngưng tụ lại cơ thể rồi van nài, chẳng thèm quay đầu mà bỏ chạy.

Gã cảm thấy nếu cứ để tình trạng này tiếp diễn, dù không bị Diệp Phong giết cũng bị chính sư tôn hại chất.

"Nhưng mà ta phải cứu ngươi thế nào đây?" Thương Long Tiên Đế luống cuống tay chân.

Lúc ông ta xuất thủ, không những không đả thương được Diệp Phong, mà lại bị dời toàn bộ sát thương lên trên người Long Hạp Tiên Đế. Nếu ông ta không tấn công, Long Hạp Tiên Đế cũng sẽ bị Diệp Phong mài mòn căn nguyên đến chết. Quả thực tiến thoái lưỡng nan.

"Truyền căn nguyên sinh mệnh cho ta đi!"

Long Hạp Tiên Đế rống lên, cảm thấy sư tôn mình như không có não, ngay cả chuyện này cũng không biết.

"Đúng nhỉ"

Đôi con ngươi của Thương Long Tiên Đế sáng rực lên, tranh thủ thời gian niết pháp quyết, luyện hóa một lượng lớn nguyên khí trong thiên địa thành căn nguyên sinh mệnh, sau đó truyền toàn bộ vào cơ thể Long Hạp Tiên Đế.

"Ha ha ha! Diệp Phong, ta có sư tôn hỗ trợ, ngươi có bản lĩnh thì cứ đánh ta đi!" Long Hạp Tiên Đế cười to, tiếp tục công cuộc chạy trốn của mình.

"Còn muốn chạy?" Diệp Phong rượt theo.

Thứ hắn không thiếu là thời gian, tha hồ mà dây dưa với Long Hạp Tiên Đế và Thương Long Tiên Đế.

"AI Thời gian!"

Diệp Phong mở to mắt, phất tay áo, lập tức xé rách hư không và xuất hiện ngay bên người Long Hạp Tiên Đế, dùng toàn lực thi triển Thời Gian Chi Lực, mở lĩnh vực làm chậm thời gian gấp ngàn lần lên người đối phương.

Bên còn lại, Thương Long Tiên Đế cũng bị hắn mở lĩnh vực làm chậm thời gian gấp ngàn lần, khiến cho tốc độ của ông ta chậm hẳn đi. "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Trong cái nhìn của mọi người, bất kể là Thương Long Thiên Đế hay Long Hạp Tiên Đế đều như thể khựng lại giữa không trung, cực kỳ chậm chạp.

"Là pháp trận thời gian?”

Có Tiên Đế nhận ra, cảm thấy kinh hoàng tột độ.

Không gian vi vương, thời gian vi tôn.

Hồi trước, Diệp Phong đã thể hiện thiên phú về pháp tắc không gian của mình. Mà giờ lại thi triển được cả pháp tắc thời gian, quả thực là vô địch.

Nếu khiêu chiến cùng cảnh giới, ai đủ khả năng làm đối thủ của hắn?

Không ít Tiên Đế đang quan chiến thấy tâm tình trở nên nặng nề.
Bình Luận (0)
Comment