Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1703 - Chương 1958: Tiêu Diệt Long Hạp Tiên Đế

Chương 1958: Tiêu diệt Long Hạp Tiên Đế Chương 1958: Tiêu diệt Long Hạp Tiên ĐếChương 1958: Tiêu diệt Long Hạp Tiên Đế

"Không!"

Thấy Thương Long Tiên Đế lại bị lĩnh vực quỷ dị khống chế, Long Hạp Tiên Đế biết mình xong đời rồi.

"Nếu ngươi không nhằm vào ta, chúng ta vẫn có thể bình an vô sự. Nhưng ngươi lại lựa chọn nhúng tay vào. Đã vậy, đừng trách ta độc ác." Diệp Phong tiếp tục ra tay.

Một chưởng ẩn chứa toàn bọ lực lượng của tiểu vũ trụ nện xuống, vô số pháp tắc bùng lên, liên tiếp công kích vào thân hồn của Long Hạp Tiên Đế.

Một tiếng "bộp”" vang lên.

Thần hồn của Long Hạp Tiên Đế chia năm xẻ bảy, căn nguyên sinh mệnh bị Diệp Phong mài sạch, khiến gã vô pháp sống lại, hoàn toàn vong mạng.

"Không!" Thương Long Tiên Đế gầm lên giận dữ, khí thế trên người chấn động điên cuồng, thoát khỏi sự áp chế của Hư Không Tuyệt Đối, đánh một chưởng về phía Diệp Phong.

Chỉ có điều, Thương Long Tiên Đế tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh.

Một chiêu của ông ta chưa đánh trúng Diệp Phong đã bị một cỗ lực phản khủng bố dội ngược lại, văng hơn mười vạn dặm.

Ong!

Với cái chết của Long Hạp Tiên Đế, tiếng vũ trụ Tiên Vực rền lên như thể đang cúng tế cho cái chết của một cường giả cảnh giới Tiên Đế.

Diệp Phong chẳng hề màng tới, mà là há miệng hút vào.

Ba phần căn nguyên của Long Hạp Tiên Đế đều dung nhập vào tiểu vũ trụ, khiến số lượng hành tinh hoang vu ở tận ngoài hư không của vòng tròn vàng thứ nhất nhiều lên.

Âm! Âm!

Khí tức của Diệp Phong chấn động, đột phá hẳn hai tầng, từ Tạo Hóa Cảnh tầng mười một lên thẳng Tạo Hóa Cảnh tâng mười ba, thực lực tăng vọt.

"Cảm giác rất viên mãn."

Diệp Phong siết tay, ngôi sao không người dưới chân tức khắc sụp đổ, đồng thời ép chặt vào trong, dần rực sáng lên, cuối cùng trở thành một chiếc kim châm.

Dẫu cách hơn mười dặm, Thương Long Tiên Đế cũng cảm nhận được cỗ khí tức hủy diệt khủng bố từ chiếc kim châm màu vàng này, lòng kinh hãi không thôi.

"Ngươi là quái vật sao?”

Thương Long Tiên Đế không báo thù nổi cho đồ nhi của mình, xoay người đào tẩu, không muốn bỏ mạng ở chốn này.

"Chạy đi đâu!" Diệp Phong cong ngón tay búng chiếc kim châm ra.

Phập!

Kim châm đâm xuyên lồng ngực của Thương Long Tiên Đế, đồng thời đâm đi đâm lại khiến cơ thể của ông ta thủng thành trăm ngàn lỗ.

Sau đó, kim châm nổ tung.

Thương Long Tiên Đế cả người đầy máu, còn bị nổ mất nửa người, mặt mũi trắng bệch, căn nguyên sinh mệnh cũng bị tiêu hao không ít. Quả thực khiến ông ta khiếp sợ trong lòng. "Chết tiệt" 1ä

"Tu vi chỉ mới đến cảnh giới Tiên Đế tâng mười ba đã đả thương được ta. Nếu về sau giao chiến cùng cảnh giới, chẳng phải giết ta chỉ là chuyện trong lòng bàn tay à?"

"Sao trên đời này lại có sự tồn tại khủng bố tới vậy chứ?"

Thương Long Tiên Đế xé rách hư không, trốn về phương xa.

"Thương Long Tiên Đế, ngươi cũng từng động thủ với ta. Nếu đã như vậy, đừng hòng còn sống mà rời khỏi đây." Diệp Phong bật người lên, đuổi theo Thương Long Tiên Đế.

“Cút cho tal"

Thương Long Tiên Đế nổi giận. Ông ta niết pháp quyết, toàn bộ tinh hệ trong phạm vi mấy trăm triệu ánh sáng tức khắc sụp đổ, ngưng tụ thành một thanh kiếm sắc bén, chém thẳng về phía Diệp Phong.

"Ngươi quả là khốn nạn!" Diệp Phong chửi lên,'Chỉ vì đối phó ta mà hủy diệt cả vạn sinh linh trên Tinh Vực này."

"Ha ha ha! Một đám sâu bọ mà thôi, chết thì chết, quản bọn chúng làm gì?" Thương Long Tiên Đế cười một cách điên cuồng. Sau khi chém ra một kiếm liền nhanh chóng rời đi.

Đối mặt với Tinh Vực Chi Kiếm đang chém tới, Diệp Phong nghiêm mặt, đồng thời duỗi hai tay ra.

Tay trái vạn hóa, tay phải khí vận.

Vùi

Diệp Phong thu nhỏ hình thái Thánh Thần hết mức có thể, hai tay tiếp được thanh trường kiếm do Tinh Vực hóa thành, khiến nó rung lên liên tục, sau đó tan rã.

Vô vàn tia sáng bắn ra, chiếu sáng cả Tinh Vực.

Các vì sao và hành tinh, hố đen và các sinh linh lại lân nữa tiến hóa, khôi phục lại cảnh tượng trước khi bị Thương Long Tiên Đế phá hủy. Chỉ có điều, việc này cũng khiến Diệp Phong trọng thương, tỉnh lực cạn kiệt.

"Phù... Hộc!"

Diệp Phong thở gấp, hấp thụ tinh hoa trong thiên địa của Tiên Vực. Cùng lúc đó, Sinh Mệnh Chi Tâm tự động phát huy tác dụng, chẳng mấy chốc đã giúp hắn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

"Thủ đoạn này!"

Không ít cường giả Tiên Vực đều quan sát trận chiến, khi chứng kiến cảnh tượng Thương Long Tiên Đế hủy diệt một Tinh Vực không chút ngần ngừ chỉ để đối phó với Diệp Phong liền tức giận không thôi.

"Đúng là vô nhân tính màt”

"Mặc dù chúng ta cũng có thể khôi phục lại những hành tinh và sinh linh bị hủy diệt, nhưng nếu làm vậy sẽ hao tổn căn nguyên, mà phạm vi khôi phục cũng không lớn."

"Đáng sợ hơn là, Diệp Phong tiêu hao nhiều căn nguyên như vậy, ấy thế mà lại khôi phục chỉ trong nháy mắt”"

"Không được đối đầu với hắn!"

Chúng Tiên Đế tiên giới đều kiên định với suy nghĩ này.

Tại vũ trụ Tiên Vực, những tu sĩ và sinh mệnh bình thường trên tinh vực khổng lồ này đều không biết lúc trước đã xảy ra chuyện gì. Bọn họ chỉ biết bỗng nhiên cả thế giới bị một luồng sáng vô tận bao phủ, sau đó khôi phục lại nguyên trạng.

Chỉ có những người đã thành tiên mới nhớ rõ những gì đã xảy ra, lòng kinh hãi tột độ. "Trong vũ trụ có hai Tiên Đế giao chiến!"

"Một lão Tiên Đế trong đó lại hủy diệt Tiên Vực của chúng ta chỉ để đối phó với vị Tiên Đế trẻ tuổi tuấn tú kia. Sau đó, vị Tiên Đế trẻ tuổi dùng Thân Thông vô địch, cứu tất cả chúng ta."

"Vị Tiên Đế trẻ tuổi kia là ai2"

Vô số cường giả Tiên Cảnh bàn tán xôn xao, khâm phục Diệp Phong sát đất, mang lại không ít lực Tín Ngưỡng.

"Đa tạ ân cứu mạng của Tiên Đế đại nhân!"

Mấy vị Tiên Tôn đồng loạt đi tới, cúi đầu với Diệp Phong.

"Cả gan xin hỏi tên tuổi của Tiên Đế đại nhân."

Mấy lão Tiên Tôn vội mở miệng, lòng nơm nớp lo sợ.

Nếu không phải vị Tiên Đế trẻ tuổi trước mặt này xuất thủ, bọn họ đã hóa thành những hạt bụi trong vũ trụ rồi.
Bình Luận (0)
Comment