Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1768 - Chương 2023: Đấu Với Ky Sĩ Không Đầu

Chương 2023: Đấu với ky sĩ không đầu Chương 2023: Đấu với ky sĩ không đầuChương 2023: Đấu với ky sĩ không đầu

"Đáng chết!" Vô Đạo Tôn Giả sau màn tức đến nỗi quăng bút bảy màu, nắm chặt nắm đấm, trong mắt đều là sự điên cuồng: "Hay cho tên Diệp Phong, giết không được ngươi, ta phải để ngươi rơi vào đau khổ."

Nói xong, gã chấp bút viết chữ.

Trên không Thân Châu đại lục.

Tất cả mọi người đột nhiên có cảm giác kinh hồn táng đảm, lần lượt ngẩng đầu, nhìn thấy cả màn trời giống như một con mắt đang mở ra, lộ ra vực sâu màu đen vô tận.

Chỉ nhìn một cái cũng khiến người ta run rẩy.

Thiên Đạo Thần Châu ngưng tụ hóa thân, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, run rẩy toàn thân nói: "Đáng chết! Lại có người có ý đồ làm cả Thần Châu biến mất, ta đã trêu chọc ai sao?"

Sau khi nhìn Diệp Phong đang ở trong tinh không, Thiên Đạo Thần Châu nhìn chăm chú rồi chợt hiểu ra.

"Có người không giết được Diệp Phong, cho nên chuyển mục tiêu muốn hủy diệt Thần Châu!"

Thiên Đạo Thần Châu rất bất lực.

Hắn không oán Diệp Phong.

Nếu như không có Diệp Phong giúp đỡ, Thần Châu sớm đã bị Thánh Tôn Thiên tộc chiếm cứ, Thiên Đạo hắn đây cũng sớm đã ngã xuống rồi.

"Người sau màn đúng là bỉ ổi vô sỉ, đánh không lại Diệp Phong, thì ra tay với bách tính vô tội của Thần Châu."

Thiên Đạo Thân Châu giận dữ.

Phiêu Miểu tông.

Mấy vạn đệ tử đứng trên mặt đất, nhìn màn sáng đáng sợ trên trời, chỉ thấy có vô số lôi kiếp diệt thế xuất hiện bổ xuống mặt đất.

Âm!

Phần lớn đất đai bị chém nứt, trong thời gian nháy mắt đã có hàng ức sinh linh bị chém giết.

Đất đai Thần Châu, tiếng kêu thảm không ngứới.

"Tội ngươi đáng chết!" Diệp Phong về đến Thân Châu đại lục, tức đỏ cả mắt, không chỉ như vậy, ngay cả Phiêu Miểu tông cũng có không ít đệ tử bị chém giết.

Khoảnh khắc này, nộ ý của hắn tăng lên đỉnh điểm.

Nhưng Diệp Phong biết, lúc này không phải lúc hành động theo cảm tính, cho dù là lúc tức giận nhất, hắn vẫn duy trì tư duy nên có.

Cứu người!

Khi Diệp Phong không ngừng thi triển sinh mệnh chỉ tâm, và thôi động sức mạnh thế giới tản phát, Thần Châu bị phá hoại và sinh linh bị chém giết nhanh chóng tổ hợp lại.

Một màn này giống như lúc trước ở tiên vực cấp dưới Tiên giới, Diệp Phong hồi phục phần lớn tiên vực.

"Các ngươi đều đáng chết, ha ha ha hai"

Vô Đạo Tôn Giả gần như điên cuồng trốn sau màn thôi động, vô số lôi kiếp diệt thế trút xuống, đánh lên Thần Châu đại lục, khiến mặt đất nứt nẻ, sơn hà tan tành, vô số sinh linh hồn bay phách tán.

Nhưng Diệp Phong càng mạnh hơn!

Hắn đã tìm hiểu thủ đoạn hồi sinh sinh mệnh ở mức độ hạt, khi hắn ra tay không ngừng, mặt đất vỡ vụn nhanh chóng tụ lại, sinh linh mất mạng sống lại.

Tất cả đều tươi tốt hưng thịnh!

Những đệ tử bị đánh chết của Phiêu Miểu tông cũng tổ hợp lại thân thể vào lúc này, mặt đầy vẻ sợ hãi.

Nếu như không có Diệp Phong, bọn họ đã chết rồi.

"Diệp Phong, ta xem ngươi kiên trì được bao lâu!" Vô Đạo Tôn Giả cười dữ tợn, càng ra tay mạnh hơn.

Nhưng ngay lúc này.

Một luồng ý thức vũ trụ mông lung nhìn trúng gã đang ở trong suy kiếp,'ầm" một tiếng, một luồng lôi đình màu vàng đột nhiên xuất hiện, bổ vào thức hải của Vô Đạo Tôn Giả, khiến gã dừng thi pháp, toàn thân nứt ra.

Không chỉ thế, thân thể gã bắt đầu thối rữa, giống như bị ngâm trong vò rượu độc.

"Đáng chết, sao lại chém ta?"

Vô Đạo Tôn Giả mắng.

Lúc này, ý thức vũ trụ mông lung truyền đến âm thanh to lớn lạnh léo vô tình: "Cố ý phá hoại cân bằng vũ trụ, trừng phạt và cảnh cáo lần một!"

"Cái gì?"

Vô Đạo Tôn Giả tức trợn mắt, lập tức ngất tại chỗ, thân thể dần dần hư thối.

Trên mảnh đất Thần Châu, Diệp Phong không ngừng thi pháp phục hồi lại sông núi mặt đất vỡ vụn, kéo vô số sinh linh về từ bên bờ sinh tử, nhưng áp lực đối với Nguyên Thần vẫn rất lớn.

Đây là khôi phục thủ đoạn ở phương diện hạt.

Mặc dù thủ đoạn của hắn thông thiên, nhưng sau vô số lần khôi phục, Nguyên Thần vẫn lần lượt sụp đổ vì kiệt quệ, cứ tụ hết lần này đến lần khác.

Đổi lại là nhình nhưg Tiên Đế khác thì cho dù có thể khôi phục Thần Châu lại như cũ, nhưng cũng sẽ hao hết nguyên khí của bản thân, chỉ có Diệp Phong có khả năng chịu được.

Chát!

Màn sáng trên trời bỗng sụp đổ, vô số lôi đình đều biến mất, bầu trời khôi phục sáng sủa.

"Kết thúc?" Diệp Phong ngồi bệt trên đỉnh Phiếu Miểu phong, nhìn mảnh trời trong vạn dặm không mây được ánh mặt trời ấm áp chiếu sáng thì cảm thấy đặc biệt mệt mỏi.

Các nơi trên Thân Châu đại lục, vô số sinh linh khởi tử hoàn sinh, kích động vạn phần, ai cũng quỳ xuống đất lạy lục về hướng Phiếu Miểu phong.

Thiên đạo Thần Châu cũng nhìn về phía Diệp Phong, nắm chặt nắm đấm, muốn đi qua nói lời cảm tạ, lại không biết nên nói cái gì, đành phải phất tay áo một cái, cho Phiếu Miểu tông và khu vực phụ cận bên dưới một trận mưa rào thiên địa.

Các đệ tử khoanh chân trên mặt đất, tham lam hấp thu những nguyên khí này, tu vi tăng vọt.

Thiên Nguyên hải vực, Thánh Tôn Thiên Tộc bị phong ấn ngồi trên đảo hoang, nhìn Thân Châu đã hoàn toàn khôi phục thì trong mắt tràn đầy kinh hãi và chấn động.

"Thủ đoạn này quá kinh khủng!" Thánh Tôn Thiên Tộc hoảng sợ. Vật chất đều được cấu thành từ hạt, sau khi một sinh linh sụp đổ sẽ phát ra vô số hạt, thời gian cách càng lâu thì càng khó bắt giữ những hạt này trở về. Cho nên khi một sinh linh vừa chết là thời gian tốt nhất để cứu chữa.

Thánh Tôn Thiên Tộc tự nhận có thể cứu người được, nhưng, muốn trong nháy mắt phục hồi toàn bộ Thần Châu hạo thổ và vô số sinh linh như cũ giống như Diệp Phong thì Nguyên Thần sẽ gánh chịu áp lực cực lớn, dẫn đến mất mạng.

Các nơi trong Tam giới, chúng Tiên Đế sớm đã ngơ ra tại chỗ.

Mạnh như bọn người Lăng Thiên Đế, Linh Tôn, âm mưu gia, Kim Đao Tiên Đế, Nho Đạo Tiên Đế mà giờ phút này cũng không biết nên nói cái gì.

Bọn họ cũng có thể khống chế hạt tụ lại, khôi phục sinh linh, nhưng bởi vì hạt quá nhiều nên sẽ tạo áp lực và tiêu hao rất lớn lên Nguyên Thần.
Bình Luận (0)
Comment