Chương 2026: Quá khứ của Đông Hoàng Tiêu (tt)
Chương 2026: Quá khứ của Đông Hoàng Tiêu (tt)Chương 2026: Quá khứ của Đông Hoàng Tiêu (tt)
"Đừng có lẳng lơ"
Diệp Phong liếc nàng một cái, xuyên qua hàng rào hư không rồi đi vào Tử Trúc lâm của Hư Vô giới.
Bên bờ sông nước chảy róc rách, Tam Túc Kim Thiêm đang thả câu, trước căn nhà trúc cách đó không xa, Hư Vô Thú từ một con mèo quýt mập mạp nặng hai mươi cân biến thành một con mèo đen gầy còm, trên mặt tràn đầy hung quang.
'Sao Hư Vô Thú lại thành như vậy?”
Diệp Phong ngồi bên cạnh Tam Túc Kim Thiềm, tự động ghim một con giun lên lưỡi câu của mình.
Tam Túc Kim Thiêm bất đắc dĩ nói: "Gần nhiều day tu hành giả khiêu chiến Hư Vô Thú đại nhân quá, đại nhân tâm tình không tốt nên hắc hóa rồi!"
Khóe miệng Diệp Phong giật giật một cái. Thì ra khi Hư Vô Thú không vui lại biến thành một con mèo đen vừa đen vừa gây vừa dữi
Vậy thì không tiện hỏi nó, thế là Diệp Phong quay qua hỏi Tam Túc Kim Thiềm: "Tiền bối, ngài biết Lôi Vô Đạo không?”
"Biết, người đứng đầu trên bảng Vô Địch Chí Tôn, gặp bao nhiêu năm trước đã quên rồi, chỉ nhớ tiểu tử này nhìn chất phác trung thực, trên người mang đại khí vận." Tam Túc Kim Thiêm nhìn về phía Diệp Phong,'Ngươi hỏi cái này làm gì?"
Diệp Phong chân chờ, người chất phác trung thực lại mang đại khí vận, làm sao lại biến thành nhân vật hung ác như Vô Đạo Tôn giả chứ? Hay là sự chất phác của Lôi Vô Đạo đều là giả vờ?
Nếu vậy thì lòng dạ của người này không đơn giản.
"Lôi Vô Đạo chết thế nào?" Diệp Phong không trả lời Tam Túc Kim Thiêm, mà lại nói sang chuyện khác.
Tam Túc Kim Thiềm cũng không thèm để ý, nói: "Năm đó cùng một cái thời kì mà xuất hiện hai vô địch Chí Tôn là Lôi Vô Đạo và Đông Hoàng Tiêu, một nam một nữ, Lôi Vô Đạo theo đuổi Đông Hoàng Tiêu. Nhưng Đông Hoàng Tiêu luôn một lòng tu hành, không để ý tới Lôi Vô Đạo. Về sau hai người cũng không phát sinh cái gì. Mãi đến sau này họ xông vào một bí cảnh, lại gặp phải thiên biến, đều đã chết."
"Đầu đã chết?" Diệp Phong nhíu mày.
"Đúng vậy, Đông Hoàng Tiêu không cha không mẹ, hình như là sinh linh thiên sinh địa trưởng. Từ khi nàng đi vào Hư Vô giới thì vẫn luôn tu hành dưới sự chỉ điểm của ta, cho đến trở thành vô địch Chí Tôn, thậm chí nhận ta làm nghĩa phụ. Trước khi đi, nàng để lại hôn đăng cho ta. Về sau bí cảnh bộc phát thiên biến, hồn đăng triệt để dập tắt, khẳng định đã chết."
Nói đến đây, Tam Túc Kim Thiềm rất thương tâm.
Ông ta không có hậu đại, vì thế Đông Hoàng Tiêu tướng mạo đáng yêu trở thành nữ nhi mà ông cực lực thương yêu, coi như con ruột, truyền thụ rất nhiều tri thức Viễn Cổ cho nàng.
Nhưng ai biết, thiếu nữ đáng yêu như vậy lại gặp phải thiên biến, quả nhiên là trời cao đố ky anh tài!
Diệp Phong đứng một bên vẫn giữ im lặng.
Đông Hoàng Tiêu để lại hôn đăng, sau đó chết rồi.
Vậy Lôi Vô Đạo thì sao?
Diệp Phong vội hỏi: "Trước khi Lôi Vô Đạo đi ra ngoài lịch luyện, có để lại bảo vật như hồn đăng không?” "Không có." Tam Túc Kim Thiềm lắc đầu như trống bỏng,'Chỉ có tiểu nha đầu Tiêu Tiêu để lại hồn đăng. Bí cảnh thiên biến, ngay cả Tiêu Tiêu vô địch đồng giai cũng đã chết, chắc chắn Lôi Vô Đạo cũng đã chết. Nhắc tới cũng kỳ quái, từ đó về sau, hễ có vô địch Chí Tôn mới được sinh ra thì cuối cùng sẽ bị ý thức của Vũ Trụ để mắt tới."
Nghe đến day, Diệp Phong đã rõ.
Hắn nhất định là Lôi Vô Đạo đạt được Bút Thất Thải mà Lăng Thiên Đế nói tới trong bí cảnh thần bí kia rồi hại chết Đông Hoàng Tiêu. Sau đó Lôi Vô Đạo khống chế ý thức của Vũ Trụ, xóa bỏ những vô địch Chí Tôn khác.
Người này quả nhiên là tai họal
"Diệp Phong, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì?" Tam Túc Kim Thiêm chờ thật lâu vẫn không có cá mắc câu, đành hỏi thăm Diệp Phong.
Diệp Phong cười hắc hắc và nói: "Hiếu kì thôi."
Hắn đang cố ý nói dõi.
Diệp Phong không muốn để Tam Túc Kim Thiềm biết ý đồ thật sự của mình, dù sao đối phương quá thân bí, không biết có phải cùng một bọn với Lôi Vô Đạo hay không.
Dưới tình huống này, Diệp Phong đành phải giả ngu.
Rầm râm!
Bỗng có cá lớn cắn câu, cả cần câu cũng bị kéo cong, không ngừng lay động, Tam Túc Kim Thiêm vội giơ hai tay nắm chặt cân câu kéo mạnh lên trên.
Một con cá chép đuôi đỏ bị túm lên bờ.
Diệp Phong nhìn sang, phát hiện con cá chép này nặng chừng mười cân, trông rất có sức sống.
"Ôi, có cá rồi, có cá rồi!"
Tam Túc Kim Thiềm ôm con cá chép lớn mà nhún một cái nhảy vào căn nhà bằng trúc, hấp dẫn Hư Vô Thú đã hắc hóa chú ý.
"Meo ôI" Hư Vô Thú vươn hai lợi trảo ôm lấy cá chép, hít hà trước rồi tung một móng vuốt chụp chết nó, sau đó nhìn sang Tam Túc Kim Thiềm, ông ta lập tức hiểu ý, cấp tốc xử lý cá chép rồi gác lên đống lửa bắt đầu nướng.
Không bao lâu sau, mùi thơm lan ra bốn phía.
Hư Vô Thú há to miệng gặm cá chép nướng, lại uống một rượu, cả con mèo say khướt, nằm dưới ánh mặt trời bắt đầu ngáy.
Diệp Phong phát hiện Hư Vô Thú vốn vừa đen vừa gầy dần dần khôi phục trạng thái mập mạp hai mươi cân ban đầu bình thường, khí tức bạo ngược trên người đã hoàn toàn biến mất.
"Hư Vô Thú đại nhân, để ta xoa xoa cho ngươi." Tam Túc Kim Thiêm ân cần đứng sau lưng Hư Vô Thú, xoa thân thể cho nó, khiến Hư Vô Thú rất hưởng thụ, ngủ đến ngã chổng vó, lè cả đầu lưỡi ra.
"Tiền bối, ta đi trước." Diệp Phong chắp tay cáo từ.
Phiếu Miểu tông, Diệp Phong ngồi trên ghế nằm, đầu tiên là mở ra gia tốc thời gian nghìn lần, tiến hành đăng ký và giảng đạo cho đệ tử đời sáu mới tuyển nhận, sau đó lại trở nên rảnh rỗi.
"Thật là nhàn rỗi không chuyện gì làm!"
Diệp Phong võ vỗ tám khối cơ bụng của mình, nhìn qua bầu trời nơi xa, gió thổi qua, cảm thấy nếu có thể lun sống như cá ướp muối như vậy thì tốt biết bao.
Chỉ tiếc hắn có tử địch là Lôi Vô Đạo. Nếu làm cá muối, một khi Lôi Vô Đạo dẫn đầu thành đạo thì hắn và Phiếu Miểu tông thậm chí toàn bộ tu hành giả của Thần Châu hạo thổ không cách nào sống sót.
Thiên Đạo cảnh quá mạnh, chân thân của bọn họ cường đại đủ để làm sụp đổ vũ trụ, hủy diệt Tiểu Vũ Trụ của hắn, mang đến cho hắn nguy hiểm trí mạng chân chính.
"Ta nhất định phải trở nên càng mạnh!"
Diệp Phong dẫn theo Hồ Phi Phi đi vào Tiểu Vũ Trụ, đứng dưới Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ, nhìn « chương mở đầu Đạo Kinh » không ngừng chuyển hóa lá trà thành Hồng Mông Tử Khí hậu thiên, phát hiện như vậy có thể làm Đại Vũ Trụ mạnh lên.