Chương 2028: Năng lượng chuyển hóa với nhau
Chương 2028: Năng lượng chuyển hóa với nhauChương 2028: Năng lượng chuyển hóa với nhau
Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ không ngừng run rẩy, giống như rất sợ hãi, nhưng nghe hắn nói không phải đến hái lá trà thì cũng bỏ nỗi lòng lo lắng xuống.
Dưới cây trà, hai tay Diệp Phong không ngừng bấm niệm pháp quyết, lợi dụng năng lực của mình chuẩn bị sáng tạo ra giống loài hoàn toàn mới ở chỗ này.
Soạt!
Gần đó có sương mù vọt tới, Diệp Phong tăng thêm mấy lá trà Thất Thải Ngộ Đạo, lại tăng thêm một chút vật liệu cổ xưa, cô đọng ở giữa không trung, trở thành một mảnh sương trắng.
"Rống!" Rất nhanh, có tiếng long ngâm vang lên.
Một long ảnh cổ lão toàn thân quấn quanh sương mù hiển hiện, tản ra khí tức cực kì cường đại, làm sương mù gần đó chấn động đến không ngừng bốc lên.
Nhưng rất nhanh, con rồng khổng lồ này đã bị vô số lôi đình ăn mòn, thân thể cấp tốc sụp đổ.
Tạo vật lần này thất bại!
Diệp Phong cũng không nhụt chí mà tiếp tục hấp thu sương mù gần đó, tăng thêm các loại pháp tắc trong hỗn độn, cũng chuyển hóa một pan sương mù thành các loại vật chất, ngưng tụ thành một long ảnh trong hư không.
Đây là Hỗn Độn Tổ Long!
Cũng là đối tượng mà Diệp Phong chuẩn bị tạo ra.
Sở dĩ làm như thế là vì sáng tạo giống loài sinh mệnh có cấp độ càng cao thì có thể thu được càng nhiều năng lượng hư vô. Chỉ có như vậy, Diệp Phong mới có thể dựa vào những năng lượng này để tiến hành sự thôi diễn tiếp theo.
"Rống!" Hỗn Độn Tổ Long rống to, mặt ngoài thân thể xuất hiện vô số lôi đình, ăn mòn thân thể của nó, ý đồ xóa bỏ nó khỏi thế giới này.
Diệp Phong thầm nghĩ: "Hẳn là đẳng cấp quá cao, ta trực tiếp sáng tạo Hỗn Độn Tổ Long trưởng thành bản đầy đủ, sẽ bị pháp tắc Vũ Trụ áp chế, khó mà thành công."
Nói xong, hắn không ngừng bấm niệm pháp quyết.
Từng ánh hào quang đánh vào thân thể Hỗn Độn Tổ Long, khiến lôi đình trên người nó giảm bớt rất nhiều, không thống khổ nữa, trong ánh mắt nhìn về phía Diệp Phong tràn đầy cảm kích.
Sau một khắc, Hỗn Độn Tổ Long bắt đầu áp súc bản thân, đồng thời hấp thu số lượng lớn sương mù, cuối cùng hóa thành một quả trứng rồng có được hoa văn màu sắc rực rỡ.
"Rốt cục cũng làm xong." Diệp Phong thở phào một hơi.
Hắn không ngừng lại mà tiếp theo hấp thu sương mù xung quanh, diễn hóa ra một hư ảnh Phượng Hoàng trong hư không, nó cũng bị vô số lôi đình quấn quanh.
"Li!' Phượng Hoàng kêu thảm.
May mà nó có tỉ lệ sống sót và thủ đoạn sinh tôn cao hơn Hỗn Độn Tổ Long, tự động Niết Bàn, hóa thành một quả trứng Phượng Hoàng cháy lửa bừng bừng.
Nhìn lại từ xa giống như một mặt trời nhỏ.
"Thật là mệt mỏi!" Diệp Phong ngồi dưới Ngộ Đạo Trà Thụ mà thở hổn hển, tạm thời không có tinh lực tiếp tục sáng tạo giống loài đẳng cấp cao hoàn toàn mới. Một lát sau, hắn phủ lên cho trứng Phượng Hoàng và trứng rồng một tầng gia tốc thời gian nghìn lần, tiếp đó thì lẳng lặng chờ đợi.
"Chủ nhân, ngài làm cái gì vậy?" Hồ Phi Phi tự tay đấm lưng nắn vai cho Diệp Phong, đôi môi hồng phấn khẽ mở, phát ra tiếng nói õðng ẹo.
"Sáng tạo giống loài mới, hấp thu năng lượng hư không, sau đó ta muốn tiến hành thôi diễn năng lượng hư không, nhìn xem làm sao mới có thể thu hoạch được số lượng lớn năng lượng hư không."
Diệp Phong không giấu diếm, Hồ Phi Phi là một trong những người hắn tin cậy nhất nên không cần giấu diếm chuyện này.
Mặc dù nàng ta lằng lơ, nhưng tuyệt đối trung thành đáng tin cậy, hơn nữa cũng có thể giữ được bí mật.
Trong nháy mắt, mấy ngày trôi qua.
Xoạt xoạt!
Trứng rồng và trứng Phượng Hoàng cùng nứt ra, ngay sau đó, hai cái móng vuốt nhỏ mũm mĩm đẩy vỏ trứng vỡ vụn ra từ, để lộ ra ra thứ bên trong.
Một Chân Long thải sắc béo ú, vóc dáng nhỏ nhắn, đôi mắt to chớp chớp, trông rất đáng yêu.
Một con Hỏa Diễm Phượng Hoàng béo ú, không có chút dũng mãnh nào mà cảm giác toàn thân rất mềm mại.
"Oa! Thật đáng yêu!" Hồ Phi Phi nhìn Hỗn Độn Tổ Long và Phượng Hoàng trong trạng thái con non thì trong mắt bắn ra ngôi sao nhỏ.
"Tạm thời đừng đụng vào bọn họ." Diệp Phong giữ chặt Hồ Phi Phi,'Vẫn chưa hoàn toàn ra đời đâu!"
Lúc này, Hỗn Độn Tổ Long sau khi ra đời phát ra tiếng kêu như tiếng trẻ con, nó nuốt vỏ trứng của mình, thân thể lại bành trướng một vòng.
Phượng Hoàng cũng làm như thế.
Mãi đến lúc này, chúng mới bay về phía Diệp Phong ở dưới Ngộ Đạo Trà Thụ, chiêu cao của chúng đều chừng hai mét, béo ú, thân mật dùng đầu cọ lấy tay Diệp Phong.
"Ngoan!" Diệp Phong cười sờ lấy Hỗn Độn Tổ Long cùng Phượng Hoàng non nớt, vẻ mặt trông rất thoải mái.
Soạt!
Đúng lúc này, trên bâu trời có cuồng phong gào thét, rất nhiêu năng lượng hư vô vọt tới, Diệp Phong vội thu thập.
Đa số bị hắn dẫn vào Đạo Kinh, số còn lại được chia làm hai pan, một pan dung nhập Tiểu Vũ Trụ, mười luồng còn lại cuối cùng được Diệp Phong dốc hết toàn lực áp chế trong lòng bàn tay.
Chợt nhìn lại, mười luồng năng lượng hư vô này như mười sợi tơ màu xám đầu đen, trong mơ hồ còn chiết xạ ra quang huy bảy màu.
Chúng như du long xoay quanh trong lòng bàn tay.
"Chưởng môn, ta cảm thấy những năng lượng hư vô này rất kỳ quái, tựa như ngựa hoang chưa thuần hóa, tràn đầy bạo lực và dã tính." Hồ Phi Phi thâm nói.
"Có thể nói như vậy." Diệp Phong gật đầu.
Tiếp theo hắn bắt đầu nghiên cứu, luông năng lượng hư vô thứ nhất bị hắn không ngừng phân giải và nghiên cứu, phát hiện loại vật chất này là tạo thành từ số lượng lớn vật chất còn nhỏ hơn hạt vi lượng vô số lần, khó mà phá hư. Mỗi một hạt đều ẩn chứa trường năng lượng kỳ dị.
Tổ hợp bắt đầu liền trở thành năng lượng hư vô, có thể diễn hóa thành các loại vật chất.
"Sức mạnh Thái Sơ?" Trong đầu Diệp Phong hiện ra suy nghĩ này.
Sau đó hắn tăng ngộ tính lên tới cực hạn, không ngừng phân tích và thôi diễn, rốt cục cũng có một phát hiện trọng đại sau ba ngày.