Chương 2039: Khởi nguyên thịnh thế đỉnh cấp (tt)
Chương 2039: Khởi nguyên thịnh thế đỉnh cấp (tt)Chương 2039: Khởi nguyên thịnh thế đỉnh cấp (tt)
Diệp Phong nói xong liền rời đi.
Hắn bái phỏng từng thánh địa ở Thần Châu đại lục, nói ra chuyện mai táng cái cổ thánh ở các thánh địa mà mình phát hiện khi hành tẩu trong khoảng thời gian ở Tiên giới, về phần người của các thánh địa có đến Tiên giới phúng viếng không, thì Diệp Phong không quan tâm.
Làm xong những chuyện này, Diệp Phong quay về tông môn.
"Bây giờ, tam giới nối liền, thân bia sức mạnh phải cải tạo thôi, lại có bảng chiến lực thiên kiêu tam giới xuất hiện, một thịnh thế đỉnh cấp cuối cùng cũng đến rồi."
Diệp Phong ngồi trên ghế dựa.
Tinh hệ Cực Bắc.
Đám nhà âm mưu đang thương lượng.
"Sau khi tam giới nối liền, ta cảm thấy khí tức quy luật xung quanh trở nên nông đậm hơn, thích hợp ngộ đạo hơn, ngay cả sự áp bức trên người cũng trở nên yếu hơn, các ngươi cảm thấy thế nào?"
"Quả thực là vậy, thịnh thế sắp đến rồi."
"Nói như vậy, chúng ta còn phải cảm tạ những người đả thông tam giới?"
"Ai biết là ai đả thông tam giới? Nếu là kẻ địch, chúng ta nên tiễn bọn họ đến địa phủ, tụ tập với lão tổ tông của bọn họ."
"Ngươi xấu thật, nhưng mà, ta thích."
Các nhà âm mưu cười lớn.
Tiên giới.
Kim Đao tiên cung.
Kim Đao tiên đế ngồi trên chủ vị, sắc mặt nghiêm khắc, bên cạnh là Nho Đạo tiên đế, chỗ ngồi lân cận có một tiên đế, tu vi không thấp.
"Khoảng thời gian gần đây, bổn tiên đế cứ cảm thấy tâm thần bất an, dường như có ai đó đã trở về, các vị ngồi đây có tin tức gì không?”
Kim Đao tiên đế trâm giọng hỏi.
Một vị Tiên Đế Ngũ Trọng chần chừ một hồi, nói: "Ta ở nơi xa xôi nào đó phát hiện hình như là bóng dáng của Tịch Diệt tiên đế, nhưng mà người này hình như mới vừa đột phá Tiên Đế Thập Trọng, hẳn sẽ không phải hắn đâu nhỉ?"
Nho Đạo tiên đế bĩu môi nói: "Đồ ngốc! Tịch Diệt tiên đế vạn năm trước đã là Tiên Đế Cửu Trọng, tư cách bất phàm, nhiều năm như vậy sao có thể chỉ có tu vi Tiên Đế Thập Trọng?"
Nghe vậy, vị Tiên Đế Ngũ Trọng đó xấu hổ.
Kim Đao tiên đế giật giật mí mắt, vươn tay cắt ngang nghị luận của mọi người nói: "Cẩn thận vẫn là hơn hết, bây giờ chúng ta đi bắt người đó, nếu không phải Tịch Diệt tiên đế thì không sao, nếu phải thì giết đi."
"Tuân mệnh." Chúng tiên đế lần lượt gật đầu.
"Chỉ một Tiên Đế Thập Trọng cỏn con, làm gì cần đến ngươi ta ra tay, để Thương Vũ tiên đế dẫn đội đi là được." Nho Đạo tiên đế không hề để tâm xua tay.
"Đúng vậy, ta đã là Tiên Đế Thập Ngũ Trọng, đánh chết Tiên Đế Thập Trọng rất dễ dàng, giao cho ta đi!" Một nam tử trung niên mặc y phục lông vũ rực rỡ cười nói.
"Được, nhưng nhất định phải cẩn thận." Kim Đao tiên đế gật đầu, vừa phất tay, Thương Vũ tiên đế lập tức dẫn vài vị tiên đế rời khỏi Kim Đao tiên cung.
"Ngươi cảm thấy người đó sẽ là Tịch Diệt tiên đế mất tích nhiều năm sao?" Nho Đạo tiên đế hỏi.
"Tịch Diệt tiên đế người này hẳn sớm đã chết rồi, không có khả năng là hắn." Kim Đao tiên đế nói vậy, rồi ngẫm nghĩ, bổ sung thêm: "Mặc kệ có phải hay không, chỉ Tiên Đế Thập Trọng cỏn con, có thể làm được gì chúng ta?”
"Nói cũng phải." Nho Đạo tiên đế chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói: "Dù sao, thời đại thay đổi rồi, bây giờ đã không phải trăm vạn năm trước, cho dù Tịch Diệt tiên đế quay lại, cũng không phải đối thủ của chúng ta.....
Đỉnh Phiêu Miểu.
Diệp Phong ngáp một cái, nhìn hướng Tiên giới thấp giọng lẩm bẩm: "Nhân lúc không có chuyện gì đến Tiên giới một chuyến xem thử, có lẽ sẽ tìm được bảo vật."
Một tòa cổ thành.
Tịch Diệt tiên đế kết thúc tu hành.
"Cảm giác quay lại bên ngoài Tiên giới lần nữa thật tốt, tài nguyên tu hành ở đây cực kỳ phong phú, đủ để ta một đường đột phá đến Tiên Đế Tam Thập Tam Trọng."
Tịch Diệt tiên đế vui vẻ.
Vừa về Tiên giới không lâu, hắn đã đến nơi này, trải qua khoảng thời gian bế quan, thuận lợi đột phá Tiên Đế Thập Trọng, hơn nữa còn củng cố tu vi.
"Với tình trạng hiện tại của ta chỉ cần chau chuốt thêm quy luật tịch diệt một chút là có thể xông kích Tiên Đế Thập Nhất Trọng, nhưng mà sao lại cảm thấy có hơi không đúng nhỉ?"
Tịch Diệt tiên đế nhìn phương hướng nào đó.
Nơi đó đang có vô số bóng dáng bay tới, nhanh chóng vây quanh hắn, khiến sắc mặt hắn thay đổi, ý thức được nguy hiểm, quay người muốn chạy.
"Tịch Diệt tiên đế, lâu nay khỏe chứ”"
Một giọng nói châm biếm vang lên, ngay sau đó, Tịch Diệt tiên đế liền phát hiện bên cạnh mình xuất hiện hai sợi lông vũ trắng, nhanh chóng chém về phía hắn.
Phịich!
Tịch Diệt tiên đế căn bản không trốn được, hai cánh tay bị chém đứt, thân thể bị uy áp mạnh mẽ đẩy ngã, nặng nề ngã xuống đất.
"Thương Vũ tiên đế, là ngươi!"
Tịch Diệt tiên đế cắn răng nghiến lợi, ngẩng đầu, nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc chậm rãi đi tới, bên cạnh có vô số lông vũ trắng bay tán loạn, đẹp đẽ nhưng đầy sát cơ.
"Tịch Diệt tiên đế, quả nhiên là ngươi." Thương Vũ tiên đế cười dữ tợn: "Trăm vạn năm rồi, ngươi mới là Tiên Đế Thập Trọng, đúng là rác rưởi!"
Tịch Diệt tiên đế nhìn chằm chằm Thương Vũ tiên đế, sắc mặt càng ngày càng khó coi nói: 'Không ngờ, ngươi trăm vạn năm trước mới chỉ đột phá Tiên Đế Nhất Trọng, bây giờ đã thăng lên Tiên Đế Thập Ngũ Trọng."
"Vậy nên, ngươi rất gà!" Thương Vũ tiên đế giẫãm lên gò má Tịch Diệt tiên đế: "Trăm vạn năm qua đi, ngươi mới đột phá một tầng, quá yếu." "Nếu không phải ta bị nhốt trăm vạn năm, bây giờ sớm đã là Tiên Đế Tam Thập Tam Trọng rồi!" Tịch Diệt tiên đế bi phẫn.
"Bị nhốt? Nực cười, nếu như ngươi thật sự bị nhốt, bây giờ sao lại thoát ra được? Nói dối không thèm soạn sẵn, bây giờ nếu ngươi vẫn còn sống, thì chết đi!" Thương Vũ tiên đế vươn tay ra, kẹp một sợi lông vũ, nhắm thẳng vào mi tâm thức hải của Tịch Diệt tiên đế.
"Ai nói dối?" Một giọng nói lười nhác vang lên, khiến mấy vị tiên đế xung quanh đều run rẩy toàn thân như phản xạ có điều kiện, theo tiếng nhìn sang.