Chương 2048: Phía dưới tỉnh hệ Bắc Cực
Chương 2048: Phía dưới tỉnh hệ Bắc CựcChương 2048: Phía dưới tỉnh hệ Bắc Cực
"Nghe nói ngươi còn chưa có đạo lữ song tu, cho nên ngươi cảm thấy ta như thế nào?" Người áo đen giật áo bào đen xuống, để lộ ra một bóng dáng cao gầy mạnh mẽ.
Đây là một vị nữ tử tuyệt sắc, nàng có máo tóc dài màu lửa đỏ dài đến tận mông, bồng bênh theo gió, trong mắt tràn đầy tia sáng rực rỡ, dáng vóc ngạo nghễ, cả Hồ Phi Phi cũng không bằng nàng.
"Ta tên là Long Quân Tâm, chính là muội muội của lão tổ Long tộc năm đó, chỉ tiếc Long tộc đã bị diệt, chỉ còn ta sống sót tới bây giờ."
Nàng cất áo bào đen pháp tắc đi, cứ đứng trước mặt Diệp Phong như vậy, thân thể ngạo nghễ kia khiến xung quanh cũng thất sắc.
Diệp Phong vội vàng buông chén trà trong tay xuống, khóe miệng giật giật một cái, nói: "Ta giúp ngươi sáng tạo giống loài mới rồi còn phải cưới ngươi, vậy chẳng phải ta thua thiệt lớn? Chẳng phải tiền lễ hỏi và tài nguyên tu hành sau này đều phải cho ngươi?"
Long Quân Tâm trợn mắt trừng Diệp Phong một cái: "Thế nào, ngươi còn không vui?"
Diệp Phong nói: 'Hiện tại ta không có hứng thú với nữ nhân, ta thích thực lực cường đại hơn."
Long Quân Tâm cười cười, lại mặc vào áo bào đen pháp tắc vào, nhưng không che lấy mặt mà để lộ ra gương mặt tuyệt đẹp kia, nàng ta nói: "Nam nhân chuyên tâm như ngươi thật khiến người ta mê muội.
Nghe vậy, khóe miệng Diệp Phong giật giật một cái, hắn cảm thấy có lẽ Long Quân Tâm bị bệnh hơi nặng.
"Ta không muốn nói giỡn với ngươi, nếu ta có thể giúp ngươi thì ngươi có thể cho ta lợi ích gì?" Diệp Phong nghiêm mặt nói, ánh mắt trở nên vô cùng nghiêm túc.
Long Quân Tâm cắt ngón tay của mình, lấy ra một giọt long hình tiên huyết, nói: "Giọt máu này ẩn chứa pháp tắc và huyết thống Long tộc của ta, ta nghe nói Phiếu Miểu tông của các ngươi có đệ tử thu hoạch được huyết mạch Ứng Long, vật này có thể giúp hắn tiến thêm một bước, trở thành tồn tại tuyệt đỉnh trong Ứng Long"
"Được.' Diệp Phong nhận lấy giọt máu này, quăng về phía nơi xa, rơi thẳng vào mi tâm của Long Thiên Tỉnh.
Hắn chỉ trợ giúp Long Quân Tâm sáng tạo giống loài mới, không tính là giúp đỡ gì quá lớn, một giọt Long huyết cường đại hoàn toàn đủ làm thù lao.
Vèo!
Diệp Phong và Long Quân Tâm lao về phía tinh hệ Bắc Cực, rất nhanh đã đến một ngôi sao cô tịch ở nơi đó.
"Ngươi ở chỗ này?" Diệp Phong kinh ngạc.
"Cáo ngươi thấy chỉ là mặt ngoài." Long Quân Tâm lắc đầu, bước chân đạp mạnh, mặt ngoài ngôi sao rung chuyển giống như sóng nước, xuất hiện số lượng lớn sông núi hô nước hải dương rừng cây, còn có Tiên Vân vờn quanh, đẹp không sao tả xiết.
"Thủ đoạn Rất mạnh!" Diệp Phong tán thưởng.
"Chút thủ đoạn nhỏ nhoi thôi, sao mà sánh bằng Diệp chưởng môn được." Long Quân Tâm cười cười, dẫn Diệp Phong đáp xuống một Long Cung nằm ở trung tâm hải đảo.
Nơi đây có không ít thị nữ trên trán mọc lên sừng rồng, yếu nhất cũng là Tiên cảnh, mạnh hơn một chút đều là Thiên Tiên và Tiên Tôn. "Nói đi, ta nên giúp ngươi như thế nào?" Diệp Phong ngồi trên vị trí khách mời, đi thẳng vào chủ đề.
"Ta muốn sáng tạo một loại giống loài kì lạ cắt nuốt năng lượng ánh sáng là có thể sinh sôi, nhưng mỗi khi ta sắp thành công lại thất bại, ngươi nhìn ta sáng tạo trước rồi xem thử nên giải quyết như thế nào." Long Quân Tâm lấy ra một giọt nước, bắt đầu sáng tạo.
Diệp Phong không chớp mắt mà quan sát.
Chỉ thấy Long Quân Tâm không ngừng nén chặt giọt nước này, làm nó phát sinh dung hợp, nguyên tử kết cấu biến hóa thành nguyên tử càng nặng, đã sáng tạo ra các loại hạt kì lạ, sau đó bắt đầu gây dựng lại, trở thành một mảnh màng mỏng.
Nhìn nó như một con khô mực đang hấp thu ánh nắng, vui vẻ bơi lội giữa không trung.
Khi sinh vật kì lạ này hấp thu năng lượng ánh sáng, nó cũng bắt đầu lớn mạnh, trở thành một giống loài quái dị giống như con sứa sáng lên.
Nhưng đúng lúc này, sinh vật đó đột nhiên chấn động, lại bị sức mạnh thần bí xé nát.
"Chính là tình huống như vậy." Long Quân Tâm thở dài, nhìn về phía Diệp Phong: "Mỗi lần đến đây, giống loài ta sáng tạo sẽ tử vong một cách ly kỳ, thật kỳ quái."
"Ta xem một chút!" Diệp Phong không ngừng phân tích, cuối cùng cho ra kết luận, chỉ xuống đất: "Ngôi sao này của ngươi có vấn đề, trong đó tồn tại một trường năng lượng kỳ diệu, có thể ảnh hưởng ngươi và giống loài mà ngươi sáng tạo."
"Như vậy sao?" Long Quân Tâm kinh ngạc: "Ta sinh sống ở chỗ này nhiều năm như vậy, lại chưa bao giờ phát hiện dưới mặt đất có bí mật gì, có phải là ngươi tính sai rồi không?”
"Không, là ngươi sai." Diệp Phong rất chắc chắn, khoanh chân ngồi xuống đất, tâm thân chui vào lòng đất, bắt đầu phân tích từng chút từng chút một.
Long Quân Tâm ngồi một bên đưa tay chống cằm, lẳng lặng nhìn hắn, khóe miệng khẽ nhếch.
Dưới cái nhìn của nàng, Diệp Phong rất hoàn mỹ, chỉ có nam nhân như vậy mới xứng với nàng.
Sâu dưới mặt đất, ý thức của Diệp Phong đã tới chỗ này, phát hiện nơi đó tồn tại một mặt kính vỡ vụn kỳ quái, khi ý thức tiếp xúc với nó thì lập tức bị chia làm hai phần, rất kì lạ.
"Đây là. .. thân thông Thiên Tôn? !"
Diệp Phong cảm ứng được khí tức quen thuộc thì không khỏi mừng rỡ, lộ ra vẻ mặt tươi cười.
Hắn đã phát hiện bảy loại thân thông Thiên Tôn, bây giờ lại trời xui đất khiến phát hiện tại thân thông thứ tám trên ngôi sao trong tinh hệ Bắc Cực này.
"Thế giới trong gương à? Thần thông này có vẻ rất kì lạ.' Diệp Phong tiếp tục cảm ngộ.
Long Quân Tâm rất kiên nhẫn ngồi đợi một bên.
Trong nháy mắt đã trôi qua ba ngày.
Rốt cục Diệp Phong cũng mở mắt, Long Quân Tâm lập tức nhìn lại trực diện với ánh mắt của hắn, kinh ngạc phát hiện đôi mắt của Diệp Phong biến thành vô số thấu kính, khiến tâm thần nàng run lên, có cảm giác đáng sợ như thần hồn rối loạn.
"Thế giới trong gương!" Diệp Phong bỗng khẽ quát một tiếng, xung quanh xuất hiện vô số mặt kính soi chiếu bóng dáng của hắn và Long Quân Tâm.
Long Quân Tâm nhìn những mặt kính xung quanh, phát hiện sức mạnh của mình như bị phân chia vào trong đó, tạo nên tác dụng áp chế thực lực ngắn ngủi.
"Đây là thần thông gì?"
Trong lòng Long Quân Tâm tràn đầy kinh ngạc, khi mặt kính xung quanh vỡ vụn, nàng cảm giác sức mạnh của mình trôi mất hơn phân nửa trong nháy mắt, mặc dù có thể cấp tốc khôi phục, nhưng trong lòng vẫn có chút sợ hãi. Xoạt xoạt!