Chương 2050: Kính Ma và Tử Linh Tôn giả
Chương 2050: Kính Ma và Tử Linh Tôn giảChương 2050: Kính Ma và Tử Linh Tôn giả
"Ta phát hiện một tòa thân miếu Thượng Cổ, hình như nơi đó chôn dấu một bí mật rất lớn, ta đang muốn đi tìm tòi, nếu ngươi đã tới thì không bằng cùng đi với ta?" Tia chập chờn trong mắt Lôi Đế biến mất, quay người đối mặt với Diệp Phong.
"Được." Diệp Phong gật đầu.
Một lát sau, hai người bay sâu vào nửa bên Vũ Trụ phía Tam Thiên giới này, càng bay càng nhanh.
Trên một ngôi sao hoang vu, Diệp Phong và Lôi Đế cùng đáp xuống đất biểu, phát hiện nơi đây có rất nhiều đá vụn và đất cát, có nơi còn tìm được một chút bùn đất gần như sắp hoàn toàn phong hoá.
"Một vài nơi có thân cây to lớn sụp đổ, có nghĩa là nơi đây đã từng có sinh mệnh tôn tại." Diệp Phong nhìn xung quanh rồi đưa ra kết luận này.
"Cũng không biết vì nguyên nhân gì mà nơi này lại trở nên hoang vu." Lôi Đế nhặt một nhánh cây sắp biến thành than đá lên và nói thâm.
"Tiền bối, chẳng lẽ bí cảnh ngài nói chính là chỗ này?" Diệp Phong chỉ chỉ ngôi sao này.
"Chờ ta xem một chút." Lôi Đế nhìn xung quanh, ở một góc Diệp Phong không thấy được, ánh mắt ông ta trở nên lờ mờ, thậm chí có bóng đen hiện lên.
Một lát sau, Lôi Đế Chỉ đi tới một phương hướng, đồng thời nói: "Ở chỗ này."
Diệp Phong vội đuổi theo.
Không bao lâu sau, hai người đến trước một tòa thân miếu cổ xưa, giương mắt nhìn thì phát hiện tấm bảng của thần miếu không cánh mà bay, tượng thần trong thân miếu cũng biến mất.
Ông!
Khi hai người đến gần phạm vi mười trượng quanh thần miếu thì vách tường nơi đó lập tức có sáng bừng lên, lấp lánh lập lòe, giống như có cường giả đang hô hấp.
"Đến, chính là chỗ này."
Lôi Đế nhìn thân miếu, phát hiện nơi vốn đặt tượng thần bỗng có một bóng dáng Thần Thánh xuất hiện, chậm rãi ngoắc tay về hướng ông ta, làm hai mắt ông trở nên lờ đờ.
Diệp Phong đã nhận ra không thích hợp.
"Ha ha, Tôn giả đại nhân, ta đến rồi!" Đôi mắt của Lôi Đế đã triệt để trở nên khác thường, giống như bị một loại sinh linh nào đó cưỡng ép khống chế thần trí, bước từng bước một vê hướng thần miếu, để lại một chuỗi dấu chân thật sâu trên mặt đất.
"Đừng đi!" Diệp Phong lớn tiếng nhắc nhở.
Nhưng Lôi Đế căn bản không khống chế được thân thể, vẫn đi về hướng thần miếu, mỗi khi bước một bước thì ánh sáng của thần miếu trở nên loá mắt hơn một chút, giống như đang tức giận.
Ba ba bai
Một tía sáng lóa hiện lên hình dạng cái vòng rồi càn quét ra bên ngoài, đánh thẳng vào thân thể Lôi Đế, khiến toàn thân ông ta vỡ vụn, có tiên huyết cuồn cuộn và pháp tắc lôi đình chảy ra, tràn vê hướng thân miếu rồi bị bóng dáng thần thánh trong đó cắt nuốt.
"Tới đi! Lao vào vòng tay của thân!" Bóng dáng thần thánh kia phát ra giọng nói vô cùng cám dỗ, cả tâm thần của Diệp Phong cũng suýt thất thủ.
"Yêu nghiệt, ta muốn ngươi lộ ra nguyên hình!" Diệp Phong nổi giận gầm lên một tiếng, tiến vào hình thái Thánh Thần, bước ra một bước đi đến bên cạnh Lôi Đế rồi bao phủ ông ta lại. Sau một khắc, hàng tỷ thánh quang bộc phát, đánh bóng dáng thân thánh kia trong thân miếu kia phải rút lui, rốt cuộc không thể khống chế, càng không thể cắt nuốt sức mạnh của Lôi Đế nữa.
"Chuyện gì vậy?" Đôi mắt Lôi Đế lập tức khôi phục như cũ, cảm giác được thương thế trên người thì bỗng nhớ lại chuyện phát sinh trước đó, ông ta sợ hãi không thôi.
"Ta bị Ác Ma trong thần miếu mê hoặc, suýt đã mất mạng "
Lôi Đế đã hiểu rõ tất cả.
Trong một lần ông ta ngộ đạo đã thần hồn rời khỏi thân xác, đi vào thân miếu này, bị bóng dáng thần thánh trong thân miếu nhắm vào, tâm thần lập tức bị khống chế, cho nên đã vô thức muốn dẫn Diệp Phong tới đây tìm tòi.
Nhưng nếu không có Diệp Phong thì ông ta sẽ bị bóng dáng kia cắt nuốt toàn bộ sức mạnh, không bao lâu nữa sẽ thân tử đạo tiêu.
"Thật là đáng sợi" Lôi Đế kinh sợ hãi hùng.
"Tiền bối, ngài không sao chứ?" Diệp Phong lo lắng hỏi, sau đó nhìn về phía thân miếu.