Chương 2058: Xuất thế, các giới rúng động
Chương 2058: Xuất thế, các giới rúng độngChương 2058: Xuất thế, các giới rúng động
"Phụ hoàng, người có lầm không, Phiếu Miểu tông của Diệp Phong cũng xứng trở thành ngũ đại thế lực? Ta còn muốn đi bắt hắn trở vê sau khi thả ngài ra đây!"
Lữ Hà tôn giả rất không cam tâm.
Lữ Long Tôn giả quát lớn: "Thực lực bản thân Diệp Phong không mạnh, nhưng phía sau người này nhất định có một tồn tại xa xưa lại cực kì cường đại, nếu không con cho rằng người này có thể đột phá đến cấp bậc này trong vòng mấy năm sao?"
Lữ Hà tôn giả biến sắc.
Diệp Phong chỉ tốn mấy năm là có tu vi hiện tại? Thật sự không thể tin nổi?
"Chờ chúng ta gây dựng lại Thượng Cổ Long Đình thì thế gian này sẽ xuất hiện lục đại trận doanh, đến lúc đó chúng ta phải thích ứng hoàn cảnh hiện tại mới có thể cạnh tranh vị trí Thiên Tôn thế hệ này." Lữ Long Tôn giả trịnh trọng nói.
"Phụ hoàng, chúng ta sẽ thả người ra." Lữ Hà tôn giả nhìn ra sau lưng.
Giờ phút này, các cường giả Cửu Hoàn Đao Hoàng, Hạt Hoàng còn đang bày trận, hơn nữa đã tới lúc hoàn thành.
"Mở!"
Lữ Hà tôn giả cắn rách ngón trỏ của mình, dùng tiên huyết vẽ các loại trận văn cổ xưa phức tạp trên Thạch Tháp, nhóm cường giả Hạt Hoàng thì cấp tốc kích hoạt trận pháp.
Giờ khắc này, thiên địa biến sắc.
Âm ầm...
Thanh thế to lớn ở nơi này truyền khắp cả Tam Thiên giới, khiến đám người Lôi Đế, Kiếm Thần chú ý, tiếp đó nó tiếp tục truyền ra, đi tới thế giới tinh không, cuối cùng mới truyền đến Tiên Giới càng thêm xa XÔI.
"Đây là chuyện gì?" Lôi Đế nhìn về phía tinh không sâu trong Tam Thiên giới, trong mắt tràn đầy nghi hoặc.
Ở Thiên Châu, Linh Tôn đang đánh cờ với Bá Hoàng thì bỗng cảm ứng được khí tức truyền đến từ địa khu cực sâu trong tinh không, trên mặt đều lộ ra vẻ không thể tin được.
"Chuyện gì vậy?" Bá Hoàng hỏi.
"Có lẽ không phải chuyện gì tốt." Linh Tôn cau mày lại, gió mạnh thổi tới làm áo bào của nàng dán chặt vào thân thể, phác hoạ ra đường cong hoàn mỹ.
Nhưng giờ phút này, Bá Hoàng không có lòng dạ nào thưởng thức.
Thế giới tinh không, tinh hệ Bắc Cực.
Người dẫn đầu phái chủ hòa - Tử Linh Tôn giả, người dẫn đầu phái chủ chiến - Sát Lục Tôn Giả đều nhìn vào sâu trong tinh không, hai đầu lông mày mang đầy vẻ không thể tin được.
"Trong Tam Thiên giới còn có cường giả khủng bố như chúng ta khôi phục!"
"Loạn, thế đạo này loạn rồi!"
Tâm tình của hai người cũng không tốt.
Phiếu Miểu tông, Diệp Phong nhìn về hướng Tam Thiên giới, nhăn nhăn mày lại.
Tiên Giới, Lăng Thiên Đế đi ra từ đạo quan, nhìn lại hướng Tam Thiên giới, nhớ tới trong quá trình một lần ngộ đạo mình đã từng đối thoại với tôn tại cổ xưa bị giam giữ trong tòa thạch tháp nào đó, sắc mặt ông ta dần dần trở nên nghiêm túc.
"Xem ra là lão quái vật kia xuất thế."
Ở mảnh đất xa xôi vô tận, Vô Đạo Tôn Giả cũng cảm ứng được khí tức xa xưa đến từ Tam Thiên giới, có cảm giác toàn thân căng cứng.
Một bóng dáng thần bí đột nhiên xuất hiện, hắn đứng bên cạnh Vô Đạo Tôn Giả, nhìn về phía Tam Thiên giới và nói: "Là lão già Lữ Long Tôn giả kia, không ngờ lão lại chưa chết, mà cũng xuất thế lần nữa giống như ta."
Vô Đạo Tôn Giả hỏi: "Ngươi biết Lữ Long Tôn giả? Thực lực của người này như thế nào?"
Bóng dáng thân bí nói: "Trong nguyên hội trước, ta và hắn đều là người tranh đoạt vị trí Thiên Tôn tiềm năng, thực lực khó phân trên dưới, Nhưng ta xuất thế sớm hơn lão nhiều năm như vậy, thực lực hôm nay nhất định đã vượt qua lão."
"Vậy ta an tâm." Vô Đạo Tôn Giả thả lỏng một hơi, cười hắc hắc.
Bóng dáng thần bí liếc nhìn Vô Đạo Tôn Giả còn đang độ suy kiếp, nói: "Ta đáp ứng ngươi, thế hệ này làm người hộ đạo của ngươi, giúp ngươi tấn thăng Thiên Tôn, nhưng nếu ngươi không nổ lực thì cũng không thể trách ta."
"Yên tâm, chờ ta vượt qua suy kiếp thì nhất định có thể nhanh chóng đột phá đến cảnh giới toàn mới. Đấn lúc đó trong thế hệ trẻ thì ta mới là đệ nhất!" Vô Đạo Tôn Giả nhếch miệng cười một tiếng, rất đắc ý.
OanhI
Trên ngôi sao hoang vu kia, Thượng Cổ Thạch Tháp câm tù Lữ Long Tôn giả ầm vang sụp đổ, lộ ra một đứng bóng dáng thẳng tắp lơ lửng giữa không trung.
Đây là một nho sĩ trung niên.
Ông ta đứng ở đó, hai chân để trần, trên người là trường bào trắng như tuyết, trên quần áo có vô số long ảnh quay quanh, mái tóc đen dài đến mắt cá chân, nếu nhìn kỹ có thể phát hiện hai bên tóc mai đã hoa râm.
Ông ta có một bộ râu dài nửa tấc, nhìn rất uy nghiêm, có cảm giác không miêu tả ra được.
"Tham kiến Lữ Thiên tôn!"
Các cường giả thuộc hạ đỉnh cấp như Hạt Hoàng, Cửu Hoàn Đao Hoàng của Thượng Cổ Long Đình lập tức quỳ một chân xuống đất, hành lễ với Lữ Long Tôn giả phá phong ấn đi ra.
"Phụ hoàng, rốt cục người cũng thoát rồi." Lữ Hà tôn giả bay lên, hai tay kéo lấy khuỷu tay Lữ Long Tôn giả, vẻ mặt rất thân mật.
"Nữ nhi, may mà có con." Lữ Long Tôn giả cười ha ha.
Kiến trúc cổ xưa vây khốn họ cũng rất lợi hại, ẩn chứa cấm chế cường đại, người bị cầm tù không cách nào thông qua thực lực của mình để phá cấm, nhất định phải có người bên ngoài đánh vỡ thì mới thả họ ra được.
Nếu không phải Lữ Hà tôn giả là người đầu tiên phá cấm thì không có khả năng lần lượt thả những người khác ra được. Có thể nói công lao của Lữ Hà tôn giả là lớn nhất.
"Phụ hoàng, bây giờ chúng ta đã thoát khốn, có thể tìm một nơi trùng kiến Thượng Cổ Long Đình đúng không?" Lữ Hà tôn giả cười khanh khách và nói.
"Ừm, đi Thần Châu đi!" Lữ Long Tôn giả gật đầu, chỉ về hướng Thần Châu trong thế giới tinh không.
"Thân. .. Thân Châu?” Kế hoạch này không chỉ khiến Lữ Hà tôn giả trợn tròn mắt, cả bọn người Hạt Hoàng, Cửu Hoàn Đao Hoàng cũng há to mồm, cảm thấy khó tin nổi. .