Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1810 - Chương 2065: Lôi Vô Đạo Phẫn Nộ

Chương 2065: Lôi Vô Đạo phẫn nộ Chương 2065: Lôi Vô Đạo phẫn nộChương 2065: Lôi Vô Đạo phẫn nộ

"Diệp chưởng môn, chúng ta cũng muốn mua."

Các Tiên Đế khác tranh thủ lao đến, lấy ra bảo vật của mình, có tiên đan diệu dược, có thân công bí pháp cường đại, hoặc là kỳ trân Thượng Cổ. Tóm lại đều là những thứ có giá trị không ít.

Không bao lâu sau, Diệp Phong lại bán đi mười mấy Giới Nguyên bảo bình, kiếm một món hời, lúc này mới nhìn về hướng những Tiên Đế còn chưa rời đi xung quanh, phát hiện giờ phút này họ đang nghiêm túc thôi diễn, sáng tạo các loại giống loài kỳ quái.

"Ha ha, làm xong." Một vị Tiên Đế nào đó đã sáng tạo ra mấy giống loài, tốc độ sinh sôi rất nhanh, mang đến cho hắn số lượng lớn Giới Nguyên, khiến người này đầy mặt tươi cười.

"Chư vị đạo hữu, không muốn thử đi sáng tạo giống loài đẳng cấp quá cao, bởi vì thu hoạch Giới Nguyên không có liên hệ quá lớn đối với thực lực đẳng cấp giống loài, mà là liên quan trực tiếp đến số lượng." Dừng một chút, Diệp Phong nói bổ sung: "Giống loài càng dễ dàng sinh sôi đại quy mô thì có thể mang đến càng nhiều Giới Nguyên, điểm này rất mấu chốt."

"Thì ra là thết" Đám người bừng tỉnh.

Trên chủ vị, Lữ Thiên Tôn nhìn về phía mọi người ở đây và nói: "Chư vị đạo hữu, yến hội lần này đến đây thôi!"

"Đa tạ Lữ Thiên Tôn chiêu đãi." Chúng Tiên Đế lần lượt đứng dậy chắp tay với Lữ Thiên Tôn, nhao nhao cầm Giới Nguyên bảo bình rời khỏi, không bao lâu sau nơi này chỉ còn lại đoàn người Diệp Phong.

"Lữ Thiên Tôn, cáo từt"

Diệp Phong đứng dậy, dẫn Hồ Phi Phi và Tịch Diệt Tiên Đế rời đi, nhưng vừa đi được mấy bước thì sau lưng lại truyền đến giọng nói của Lữ Thiên Tôn.

"Chờ chút!"

Nghe thấy lời này, Diệp Phong quay đầu lại hỏi: "Lữ Thiên Tôn còn có chuyện khác sao?"

Lữ Thiên Tôn nói: "Đương nhiên, ta cảm thấy rất hứng thú với Giới Nguyên bảo bình của ngươi, có thể bán cho Tiên Đế của Thượng Cổ Long Đình chúng ta hay không?"

"Không thành vấn đề." Diệp Phong gật đầu: "Nhưng ta tạm thời không có nhiều tôn kho như vậy, chỉ sợ phải chờ một thời gian mới đưa cho ngươi được."

"Thượng Cổ Long Đình chúng ta cần tất cả mười tám cái Giới Nguyên bảo bình." Lữ Thiên Tôn nói: “Còn chuyện thời gian sớm hay muộn thì không quan trọng."

"Vậy được, ngày mai có thể cho các ngươi." Nói xong, Diệp Phong dẫn Hồ Phi Phi và Tịch Diệt Tiên Đế rời khỏi Thượng Cổ Long Đình, một lát sau liền trở lại Phiếu Miểu tông.

"Chưởng môn, ngài thật sự bán Giới Nguyên bảo bình cho họ sao? Nếu như những Tiên Đế này đều lấy được Giới Nguyên bảo bình thì chẳng lẽ có thể liên tục thu hoạch được Giới Nguyên, trở thành chướng ngại vật trên con đường thành đạo của ngài."

Tịch Diệt Tiên Đế không hiểu nổi, ông ta cảm thấy Giới Nguyên bảo bình là bảo vật cấp bậc nghịch thiên, nắm giữ trong tay mình là đủ rồi, cho người khác dễ khiến bản thân rơi vào bị động.

"Ngươi không hiểu!" Diệp Phong khoát tay áo: "Ta nhất định là vô địch, cho dù những người khác lấy được Giới Nguyên bảo bình thì cũng không có khả năng vượt qua ta."

Dừng một chút, hắn nhìn ra nơi xa và nói: "Còn nữa, nếu ta không bán Giới Nguyên bảo bình ra thì âm mưu gia trong phái chủ chiến sẽ lấy lý do pháp tắc bị áp chế nên xuất thủ với những người khác, dẫn đến Vũ Trụ rơi vào phân tranh chân chính, khiến chúng ta không thể an tâm tu hành." "Ta làm như vậy là vì toàn bộ Vũ Trụ!"

Nói đến đây, Diệp Phong nghiêm túc không gì sánh được.

Nghe xong lời này, Tịch Diệt Tiên Đế mới ý thức được hàm ý trong hành động của Diệp Phong, ý thức được cách cục của mình quá nhỏ, có lẽ là do bị nhốt trăm vạn năm, trong lòng không khỏi có chút áy náy.

"Chưởng môn, ta đi tu hành!" Tịch Diệt Tiên Đế đột nhiên cảm thấy ý chí chiến đấu sục sôi, nắm chặt nắm đấm: "Ta sắp tiến vào trận pháp gia tốc thời gian nghìn lần trong bí cảnh, dùng hết toàn lực chải vuốt cảm ngộ đối với pháp tắc, để ta sớm ngày đột phá Tiên Đế tâng ba mươi ba."

"Ừm, đi thôi!" Diệp Phong vỗ vỗ bả vai Tịch Diệt Tiên Đế, gửi gắm kỳ vọng vào ông ta.

Rất nhanh, Tịch Diệt Tiên Đế đã rời đi.

Nhìn bóng lưng như cao lớn hơn nhiều của ông ta, Diệp Phong nhếch miệng cười một tiếng, chờ Tịch Diệt Tiên Đế đột phá thì tu vi của ông ta cũng nước lên thì thuyền lên.

Những lời hắn nói với Tịch Diệt Tiên Đế trên cơ bản đều là thật, chỉ là Diệp Phong còn có một lý do trọng yếu nhất chưa nói.

Đó chính là: Bí mật của Giới Nguyên bảo bình!

Mỗi một tu hành giả sử dụng Giới Nguyên bảo bình, sẽ có tám phần năng lượng hư vô của họ rơi vào trong tay Diệp Phong, khiến hắn trở thành người chiến thắng cuối cùng.

Đương nhiên, Diệp Phong sẽ không nói ra bí mật này, nhầu nát trong lòng là được rồi.

"Trước đó hấp thu chừng ba phần năng lượng của Kim Đao Tiên Đế, mà người này là tam thập trọng Tiên Đế, những năng lượng đó có thể giúp ta đột phá khoảng Tạo Hóa cảnh tầng thứ hai mươi bảy, hai mươi tám?" Diệp Phong lẩm bẩm.

Nhưng hắn không thể bế quan, mà đi vào trung tâm sương mù hỗn độn của Tiểu Vũ Trụ, khoanh chân dưới Thất Thải Ngộ Đạo Trà Thụ, bắt đầu chế tạo Giới Nguyên bảo bình.

Ở mảnh đất xa xôi vô tận, Lôi Vô Đạo gọi một Tiên Đế đến trước mặt rồi trực tiếp cướp lấy Giới Nguyên bảo bình, sau đó bắt đầu sáng tạo giống loài mới, rất nhanh đã thu được năng lượng.

Nhưng những năng lượng này không cách nào bị hắn đưa vào Giới Nguyên bảo bình, cũng không thể thu hoạch được Giới Nguyên.

"Tại sao lại như vậy?" Lôi Vô Đạo cầm Giới Nguyên bảo bình, trong mắt đầy vẻ kinh ngạc.

"Vật này dùng pháp tắc và bảo vật đặc thù chế tạo thành, trói chặt với người nắm giữ thần hồn, cho nên đây là vật thuộc vê Tiên Đế kia, ngươi không cách nào sử dụng." Người hộ đạo giải thích.

"Vậy làm sao bây giờ?" Lôi Vô Đạo nhíu mày: "Chẳng lẽ ta phải tự chế tạo một Giới Nguyên bảo bình?”

"Cũng không phải không được." Người hộ đạo nói.

"Ha ha, Diệp Phong thật sự cho rằng động tay chân trong Giới Nguyên bảo bình là ta không dùng được sao? Dù không dùng được, ta cũng có thể phỏng chế." Lôi Vô Đạo giễu cợt.
Bình Luận (0)
Comment