Chương 2070: Cảm tạ quà tặng của đạo hữu
Chương 2070: Cảm tạ quà tặng của đạo hữuChương 2070: Cảm tạ quà tặng của đạo hữu
Phiêu Miểu tông.
Diệp Phong đoan trang ngồi trên chủ vị, bưng ly rượu lên, sảng khoái nói: 'Năm mới chúc các vị mọi chuyện thuận lợi, tranh thủ mỗi ngày đột phá một tiểu cảnh giới, sớm ngày thành đế thành thánh, dũng cảm vươn lên đỉnh phong đại đạo!"
"Đa tạ lời chúc của chưởng môn!"
Đệ tử, trưởng lão, chấp sự, linh thú đều nâng cao ly rượu, một hơi uống sạch rượu trong ly, nét mặt đầy vẻ khí phách hào hùng.
Tiệc năm mới rất nhanh đã kết thúc.
Theo sự di chuyển của thời gian, năm mới cuối cùng cũng đến, thời khắc này, Diệp Phong một mình ngồi trên bãi cỏ của đỉnh Phiêu Miểu, nhìn bầu trời sao.
"Chưởng môn, sao lại một mình ngồi đây?"
Cơ Tử Linh một tay cầm ly rượu, một tay cầm một cái hồ lô rượu, bước nhỏ đến ngồi bên cạnh Diệp Phong, tiện tay để ly rượu và hồ lô rượu lên bãi cỏ, hai tay ôm đầu gối, cứ như vậy nghiêng đầu nhìn Diệp Phong.
"Ta ấy à, thích một mình yên tĩnh." Diệp Phong cười: "Ngươi thì sao, sao lại một mình bưng ly rượu và hồ lô rượu đến đây, cảm thấy rất bức bối sao?"
"Đâu có đâu!" Cơ Tử Linh lắc đầu, hất chiếc cằm tinh xảo chỉ tàng thư tháp không xa sau lưng: "Chức trách của ta là bảo vệ tàng thư các, lúc này dĩ nhiên phải qua đây trông coi rồi!"
"Vất vả cho ngươi rồi." Diệp Phong cười nói.
"Làm gì có!" Cơ Tử Linh mím môi cười nhẹ, nhìn lên vầng trăng sáng tỏ trên trời: "Có thể phục vụ tông môn là vinh hạnh của ta."
"Ngươi có thể nghĩ vậy là vinh hạnh của ta." Diệp Phong cười ha ha, rất an ủi.
"Chưởng môn, ta đến tàng thư các xem sách đây!" Cơ Tử Linh cầm lấy ly rượu và hồ lô rượu, từng bước từng bước đi xa, trông rất hoạt bát.
Diệp Phong nhìn qua rồi nhếch khóe miệng lên.
"Hy vọng bọn họ có thể mãi vui vẻ như vậy! Vì bảo vệ sự vui vẻ này, cho dù liều hết toàn lực, ta cũng không oán không hối."
Hắn nằm lên bãi cỏ, hai tay gối lên đầu, cứ như vậy lặng lẽ nhìn bầu trời xán lạn.
[Đinh! Năm mới đến rồi, tân xuân đại cát, chúc mừng chưởng môn mở khóa quyền hạn chiêu nạp đệ tử đời thứ bảy, chúc ngài năm mới vui vẻI]
[Đinh! Tân xuân đón đại phúc, thưởng cho toàn thể thành viên tông môn một phần quà năm mới. ]
Không lâu sau, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên.
Diệp Phong sáng mắt lên, ngồi dậy nhìn quanh bốn phía, phát hiện bầu trời có vô số hoa tươi rơi xuống, hóa thành những chiếc bao lì xì, rơi xuống bàn tay mỗi một thành viên tông môn.
Đó là một phần đại lễ năm mới!
[Các vị ngủ ngon|]
"Tốt thật, ngay cả ta cũng có quà." Diệp Phong vươn tay ra, cầm một chiếc bao lì xì màu vàng, chậm rãi mở ra, lộ ra một viên kẹo bảy màu. [Tên: Kẹo vui vẻ hạnh phúc]
[Phẩm cấp: vô]
[Giới thiệu: Sau khi ăn vào có thể có được sự vui vẻ trong thời gian ngắn, khiến tâm tình vui vẻ, càng rõ ràng kế hoạch trong tương lai hơn, động lực làm việc dồi dào]
[Ghi chú: cổ vũ tiếp sức]
Đọc đến đây, Diệp Phong bỏ kẹo vui vẻ hạnh phúc vào miệng, lập tức có mùi thơm nồng nàn bùng nổ trong khoang miệng, khiến hắn giống như đặt mình vào một biển hoa diễm lệ, toàn thân sảng khoái, khóe miệng bất giác giương lên.
"Không hổ là kẹo vui vẻ hạnh phúc."
Diệp Phong cười ha ha.
Hắn đang bên vách núi, quan sát ngàn vạn sơn hà đại địa bên dưới, nhìn thấy vô số người phấn khởi vì cuộc sống tốt đẹp hơn, khóe miệng giương lên.
"Mỗi một linh hồn nỗ lực đều đáng bội phục." Diệp Phong nhỏ giọng nói.
Hắn nhìn quảng trường tông môn.
Ở đó có rất nhiều đệ tử Phiêu Miểu tông đang kết bạn, có người đang đố đèn, có người đang luận bàn kỹ thuật, còn có người đang nhắm mắt dưỡng thần dưới cổ thụ.
Trên khuôn mặt mỗi người đều có nụ cười xán lạn.
Trong Phiêu Miểu tông, không khí rất vui vẻ.
"Một năm mới đến rồi, là lúc chuẩn bị chiêu nạp đệ tử đời thứ bảy rồi." Diệp Phong có một suy nghĩ mới: "Lần này, trực tiếp chiêu nạp một vạn người đi."
Đầu năm chiêu nạp một vạn người, như vậy thì trước khi chiêu nạp đệ tử đời thứ tám, có thể để chúng đệ tử mới khổ tu cả một năm.
Mặc dù bí cảnh trận pháp tăng thời gian ngàn lần chỉ có ba cái, còn lại đều là tăng gấp trăm lần, nhưng nếu như có thể tu luyện khoảng một năm trong trận pháp gấp trăm lần, cũng tương đương với tu luyện thời gian trăm năm.
Với điều kiện tu hành của Phiêu Miểu tông, cho dù tư chất đệ tử bình thường, cũng có thể từ Luyện Khí cảnh đột phá thẳng đến Thần Nguyên cảnh thậm chí là Phá Hư cảnh.
"Ừm, cứ quyết định nhanh gọn vậy đi."
Diệp Phong tìm Cung Thanh Thu, truyền đạt mệnh lệnh nhanh chóng chiêu nạp đủ một vạn đệ tử đời thứ bảy.
Cung Thanh Thu suy nghĩ đến một số vấn đề, ngẫm nghĩ rồi nói thẳng: "Chưởng môn, ngài thật sự chắc chắn muốn chiêu đầy một vạn đệ tử sao? Nếu như làm như vậy, có thiên kiêu thiên phú mạnh mẽ, sợ là sẽ vì tu vi không bằng người mà rớt tuyển."
Lo lắng của nàng không dư thừa.
Theo thông lệ lúc trước, ít nhất sẽ có hơn trăm vạn người tham gia chiêu nạp đệ tử của Phiêu Miểu tông, mà trong đó phần lớn tu vi mọi người đều đạt đến trên Thân Nguyên cảnh, những thiên kiêu mới Tụ Nguyên cảnh, Linh Hải cảnh cho dù có ưu tú mấy, cũng không thể cạnh tranh với Thân Nguyên cảnh được.
Như vậy, rất dễ mất đi thiên kiêu.
"Một vấn đề rất đơn giản." Diệp Phong xua tay, không để tâm lắm: "Lúc chiêu nạp đệ tử đời thứ bảy, chia thành năm nhóm Luyện Khí, Tụ Nguyên, Linh Hải, Thân Nguyên, Phá Hư, mỗi một nhóm chiêu nạp hai ngàn người hoặc là số người nhất định, không phải là được rồi sao?"
Nghe thấy lời này, Cung Thanh Thu bừng tỉnh đại ngộ.
"Đúng vậy, sao ta lại ngốc như vậy." Nàng vỗ đầu mình, thâm mắng đầu mình không đủ cơ trí: "Nhưng mà, lỡ như có thiên kiêu cấp Chuẩn Thánh đến tham gia tuyển chọn đệ tử thì sao?"