Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1842 - Chương 2097: Xây Dựng Vườn Bàn Đào

Chương 2097: Xây dựng vườn bàn đào Chương 2097: Xây dựng vườn bàn đàoChương 2097: Xây dựng vườn bàn đào

Nghe đến đây, ba người không nhịn được hít một hơi khí lạnh, há miệng cắn miếng lớn, căn bản không để ý cái gọi là hình tượng nữ giới.

Thấy vậy, Diệp Phong cười vui vẻ.

Bàn đào lớn chính là thân kỳ như vậy.

Ăn một quả tăng ngàn năm thọ nguyên, ăn một vạn quả là có thể sống thêm một ngàn vạn năm, có thọ mệnh như vậy, cho dù chỉ là một con heo cũng có thể thành tiên.

"Chỉ là đáng tiếc, muốn tạo ra bàn đào đỉnh cấp ăn một miếng hoặc là ăn một quả là có thể thành tiên vẫn quá khó, tạm thời không có đầu mối."

Diệp Phong lẩm bẩm.

Điều kiện cần để thành tiên khá cao, muốn dựa vào thiên tài địa bảo để thành tiên vẫn rất khó khăn, phải nghiên cứu nhiều hơn.

Diệp Phong tin rằng, sẽ có một ngày, hắn có thể tạo ra tiên quả siêu cấp ăn một miếng là thành tiên.

"Chưởng môn, nếu như trồng trong linh mạch cấp Thánh của Phiêu Miểu tông chúng ta, sau đó không ngừng bón phân và tưới linh khí sinh mệnh, bao lâu thì có thể chín một lần?"

Cơ Tử Linh vừa ăn vừa hỏi.

"Các ngươi ban nãy không phải đã thấy rồi sao? Nhanh thì một ngày là được, đương nhiên cái này là ta đích thân làm, hơn nữa cộng thêm gia tốc thời gian ngàn lần, với tình huống thông thường thì một năm chín một lần!"

Diệp Phong phân tích nói.

"it"

Ba người đều trợn mắt há mồm.

Bàn đào lớn có thể tăng ngàn năm thọ nguyên và khiến người ta trực tiếp trở thành Chuẩn Thánh Nhất Chuyển hoặc là Bán Tiên sơ kỳ vậy mà có thể một năm chín một lần!

Quả thật quá khủng bố rồi!

"Ăn ăn ăn!"

Ba người ăn hết bàn đào trong tay, rồi tiếp tục hái xuống, sau đó ăn không ngừng, mỗi người ăn khoảng mười mấy quả, khiến cơ thể ẩn chứa năng lượng đồi dào, đến khi no rồi, không còn ăn được nữa, mới nằm trên bãi cỏ.

“Oa, no quá đi"

Giả Vũ Lam vỗ bụng nhỏ, gương mặt thỏa mãn.

"Nếu như ta có một cây bàn đào, kết ba trăm quả, tính ra không phải mỗi ngày có thể ăn một quả sao?" Cơ Tử Linh lại nghĩ như vậy.

"Thật là ham ăn." Diệp Phong bĩu môi, hái bàn đào xuống, lấy ra hột trong đó, đưa quả cho ba vị đệ tử: "Tiếp theo, trồng ba trăm hạt này xuống, nhưng mà xác suất sống được chỉ có một phần mười, phải chuẩn bị tâm lý."

"Xác suất sống được sao lại thấp như vậy?" Cơ Tử Linh không hiểu, nhanh chóng hỏi.

"Bởi vì loại bàn đào lớn này thuộc về linh vật cấp cao, nhân giống đời sau rất khó, ba trăm hạt trông xuống chỉ có thể sống được ba mươi hạt mầm." Diệp Phong tiến hành giải thích.

Sau đó, mọi người trồng ba trăm hạt xuống lân cận cây bàn đào, do Diệp Phong và Nhan Như Ngọc liên thủ giục chín, rất nhanh đã có ba mươi cây non chui từ dưới đất lên.

Những hạt còn lại đều không nảy mầm.

Với trận pháp gia tốc thời gian gấp ngàn lần của Diệp Phong và rót vào sức mạnh năng lượng thế giới với tinh hoa thiên địa, trong vòng một ngày, trong vườn linh dược lại nhiều thêm ba mươi cây bàn đào lớn trưởng thành, trên cây đều mọc đầy bàn đào lớn.

"Ta ăn sắp hết nổi rồi!"

Nhan Như Ngọc một hơi ăn hết hai mươi mấy quả bàn đào lớn, cho dù nàng là tu hành giả, nhìn bụng phẳng lì, nhưng bên trong lại tự thành không gian, ăn vào một ngọn núi cũng chống đỡ nổi, nhưng năng lượng chứa trong bàn đào thật sự quá nhiều.

"Ta cũng vậy, thật là sắp no chết rồi."

Giả Vũ Lam không ngừng xoa bụng nhỏ, nhanh chóng khoanh chân ngồi trên bãi cỏ, tiêu hóa năng lượng cuộn trào trong bụng.

Cơ Tử Linh càng khoa trương, nằm trên bãi cỏ ngủ, trong mơ tiêu hóa năng lượng này.

"Không hổ là bàn đào lớn, ngay cả đám đệ tử đã đột phá Thánh cảnh cũng không chịu đựng nổi."

Diệp Phong lẩm bẩm.

Giả Vũ Lam, Cơ Tử Linh, Nhan Như Ngọc hiện tại đã đột phá Thánh cảnh, mà mỗi một quả bàn đào nhìn như chỉ có thể khiến người ta đột phá Chuẩn Thánh Nhất Chuyển, năng lượng không bằng một phần vạn năng lượng trong cơ thể Nhập Thánh cảnh.

Nhưng mà, chân chính chống đỡ ba người không phải là năng lượng bình thường, mà là áp lực từ sự tăng mạnh thọ nguyên.

Ăn mười mấy quả bàn đào vào, trực tiếp tăng thọ nguyên hơn một vạn năm, khiến thọ nguyên của mình tăng gấp thôi, cảm giác áp bức dĩ nhiên cũng rất lớn.

“Từ từ tiêu hóa đi!"

Diệp Phong lẩm bẩm: "Đợi các ngươi tiêu hóa xong rồi, thì bắt đầu bao vây khu vực này lại, thành vườn bàn đào của Phiêu Miểu tông ta. Nhớ là tổng số cây bàn đào không được vượt quá một trăm, nếu không, linh khí sẽ bị hút cạn.”

Cây bàn đào lớn không thể cứ trồng vô hạn được.

Lượng linh khí mà mỗi một cây tiêu hao đều vượt quá một Thánh cảnh bình thường, khi một trăm cây đồng thời sinh trưởng, có thể tưởng tượng được là cần bao nhiêu linh khí.

Cho nên nhất định phải hạn chế số lượng sinh trưởng.

"Hiểu rồi."

Ba vị đệ tử đồng loạt gật đầu.

Mấy ngày sau.

Dưới sự trợ giúp của Diệp Phong, trong vườn linh dược tổng cộng đã trông được một trăm cây Bàn Đào lớn đang ở giai đoạn chín muôồi. Trên đầu cành kết đầy trái cây đỏ rực, nhìn rất mê người.

"Tổng cộng có ba chục ngàn cây Bàn Đào lớn!"

"Ta cảm thấy chúng ta có thể tổ chức một buổi hội nghị Bàn Đào lớn long trọng trong nội bộ tông môn được rồi." "Trước không gấp, chúng ta còn phải bồi dưỡng cây ăn quả Thiên Tiên và hoa Tiên Linh nữa mài! Chờ hoa Tiên Linh nở đầy khu vực này rồi lại dùng mật hoa chế tác rượu Tiên. Thứ rượu ngon này mặc dù trên yến hội không cần nhưng lại không thể thiếu, uống còn ngon hơn rượu thuốc của Long Nhân tộc nữa đó."

"Được!"

Cơ Tử Linh, Nhan Như Ngọc, Giả Vũ Lam lại lần nữa bận rộn, hơn nữa còn gọi Thạch Lỗi tới, dùng bút Mã Lương tiến hành tu sửa và xây dựng thêm vườn linh dược. Ngay sau đó, rất nhiều đệ tử đã tới tiếp viện.
Bình Luận (0)
Comment