Chương 2125: Ký ức trong mộng cảnh
Chương 2125: Ký ức trong mộng cảnhChương 2125: Ký ức trong mộng cảnh
Diệp Phong thấy thế thì khẽ nhếch khóe miệng.
Hôi
Quảng trường tông môn có mây mù trôi nổi, khiến cho những ánh mắt nơi này trở nên không rõ ràng, sau đó Diệp Phong gia trì sức mạnh thế giới lên người Lam Điệp, tăng cường năng lực sáng tạo mộng cảnh của nàng lên đến vạn lần.
Sau một khắc, Dược Trường Sinh bắt đầu nằm mơ.
Hắn mơ về thời kỳ viễn cổ, lúc đó hắn bỗng có được ý thức, mới phát hiện mình đang ở một mảnh trung tâm nguyên rủa Viễn Cổ.
"Ta đang nằm mơ sao?" Dược Trường Sinh nói thâm.
Đời thứ nhất của hắn không phải là người, mà là một ý chí thiên địa được ra đời trong nguyên rủa, cũng có thể nói là thiên đạo ở một nơi nho nhỏ nào đó.
Mặc dù là thiên đạo, nhưng Dược Trường Sinh lại biết rõ mình chỉ có thể sống một vạn năm.
Thế là hắn ra sức khổ tu, cắn nuốt toàn bộ nguyền rủa và thế giới xung quanh, rốt cục cũng đột phá đến Tiên Đế tâng ba mươi ba vào chín ngàn năm sau.
Tiếp đó hắn nhiều lần thử đột phá lên Tiên Đế tâng ba mươi bốn, nhưng bản năng của thiên đạo nói cho hắn biết một khi đột phá thì sẽ bị xóa bỏ.
Thế là hắn bắt đầu tìm kiếm phương pháp kéo dài tính mạng.
Không bao lâu sau, Dược Trường Sinh thông qua nghiên cứu thi hài của những chủng tộc khác nhau để sáng tạo ra thiền thuế chi pháp. Sau đó hắn tìm được thi hài Vạn tộc.
Dưới sự cố gắng của hắn, Vạn Tộc Thần Sơn đã được sáng tạo ra, tộc trưởng Vạn tộc cũng khôi phục trong quan tài, thu được sức mạnh gia trì của Dược Trường Sinh đời thứ nhất.
"Ta muốn lột xác, trở thành thể chất tuyệt đỉnh, chỉ có như vậy mới có thể trường sinh!" Dược Trường Sinh quyết định.
Hắn không ngừng cố gắng, thông qua huyết mạch nhục thân của các tộc trưởng Vạn tộc, trải qua mấy vạn năm bồi dưỡng, rốt cục cũng chế tạo ra một cơ thể dung hợp huyết mạch của Vạn tộc.
Mà lúc này, Dược Trường Sinh đã lần lượt đoạt xá thi hài Ma Tộc, Yêu tộc, sống được ba đời.
Sau đó hắn đoạt xá thể dung hợp của Vạn tộc.
Đời thứ tư, hắn tìm tới thi hài Linh Tộc, thuận lợi đoạt xá nó rồi sống đến đời thứ năm, sau đó lại đoạt xá thi hài nữ tử Nhân tộc, sống tới đời thứ sáu.
Mãi cho đến lúc này Dược Trường Sinh đã trở thành người. Nhưng hắn không thích làm nữ nhân.
Nhưng vì thu nạp sức mạnh thuần âm trong cơ thể nữ tử có được Thuần Âm Chi Thể này, hắn không thể không làm như thế.
Tiếp đó Dược Trường Sinh đi vào Thân Châu, phát hiện Thần Châu vào thời điểm đó rất cằn cỗi, nhưng dựa vào bản năng thiên đạo của ngày xưa, hắn biết nơi này là bước ngoặt của mình.
Thế là hắn chôn mình sâu dưới lồng đất.
Mà trước đó, Dược Trường Sinh truyền đa số công lực kiếp trước của mình vào con rối nguyên rủa rồi đặt lên đỉnh Kim Tự Tháp, dùng để trấn áp nơi này.
"Có con rối nguyền rủa ở đây, hẳn không có người tìm tòi nghiên cứu được kiếp trước kiếp này của ta, chờ về sau ta đủ mạnh thì còn có thể trở lại Kim Tự Tháp, nhìn những thành quả nghiên cứu năm đó của mình." Trong mộng cảnh, Dược Trường Sinh lẩm bẩm.
Hắn đi đến Thân Châu rồi phong ấn Vạn Tộc Thần Sơn, phòng ngừa tộc trưởng Vạn tộc bên trong đi ra hại người.
Hắn cảm thấy tộc trưởng Vạn tộc không tính là gì.
Họ mạnh nhất cũng chỉ khoảng Tiên Đế tâng mười, mà hắn lại là Tiên Đế tâng ba mươi ba, một khi hắn tu luyện có thành tựu thì lại thu lấy Vạn Tộc Thần Sơn.
Sau đó Dược Trường Sinh an nghỉ trên băng nguyên của Thần Châu Bắc Vực, thẳng đến năm ngoái thọ nguyên khô kiệt mới đi ra rồi đầu thai chuyển thế.
Đời thứ bảy của hắn bắt đầu.
Mà lúc này, rốt cục hắn cũng thật sự trở thành một người hoàn chỉnh mà mình luôn mong ước, còn có được thể chất đỉnh cấp Hỗn Độn Thể và đôi thần nhãn Âm Dương Thần Đồng này.
"Đời này ta nhất định phải trường sinh!"
Dược Trường Sinh nhớ lại kiếp trước của mình thì phát ra tiếng gầm thét trong giấc mộng, chợt, trên thân bộc phát khí tức cường đại, năm loại nguyên khí tuân tự dung hợp, lập tức xông lên Chuẩn Thánh tầng bốn.
Thấy thế Lam Điệp lập tức kết thúc thi pháp.
Nàng giả vờ điềm nhiên như không có việc gì, tiếp tục uống Ngộ Đạo trà và Thiên Tiên quả trên bàn tiệc.
Diệp Phong thì dời mắt đi, rốt cục cũng biết được lai lịch thật sự của Dược Trường Sinh thông qua đọc trí nhớ kiếp trước của người này, trong lòng thở phào ra một hơi.
"Thì ra đây là kiếp trước của Dược Trường Sinh."
"Người này là thiên đạo, khó trách yêu nghiệt như thế, có thể đang đến tu luyện tới Tiên Đế tâng ba mươi ba vào thời đại cằn cỗi gân mười vạn năm trước, nghị lực quả thực rất kinh khủng."
"Hắn sáng tạo ra Vạn Tộc Thân Sơn cũng không phải vì khôi phục Vạn tộc, mà là vì nghiên cứu ra một thân thể dung hợp sức mạnh của Vạn tộc để sống đời thứ tư”
"Nhưng ai biết, tên xui xẻo là Đại trưởng lão của Thôn Thiên Ma Tông lại xông bậy vào vị trí phong ấn Vạn Tộc Thần Sơn, ngoài ý muốn thả tộc trưởng Vạn tộc ra."
Thông qua ký ức đọc được, rốt cục Diệp Phong cũng ý thức được vì sao Dược Trường Sinh có thể thỏa mãn điều kiện nhập tông. Người này không phải tội ác tày trời. Hắn chỉ muốn sống sót nên mới nghiên cứu đủ mọi thứ, bản thân hắn không làm gì xấu cả.
Cả chuyện sáng tạo Vạn Tộc Thần Sơn cũng chỉ vì nghiên cứu, sau đó còn phong ấn nơi đó.
Có thể nói, bối cảnh của Dược Trường Sinh tương đối sạch sẽ.
"Đây là một người đáng để bồi dưỡng." Diệp Phong đưa ra kết luận.
Trên bàn tiệc, Diệp Phong thổi ra một ngụm linh khí, đánh tan sương mù dày đặc tràn ngập xung quanh, để lộ ra tình hình của đám người.
Dược Trường Sinh đã tỉnh lại.
Hắn phát hiện mình đã đột phá thẳng đến Chuẩn Thánh tầng bốn, tiến cảnh nhanh đến mức làm cả hắn cũng giật mình, không khỏi thầm nghĩ:
Chắc là vừa rồi ta nằm mơ là đang giác ngộ, nhớ đến quá khứ để hiểu ra tương lai?
Hắn cũng không biết sở dĩ mình nằm mơ là do Diệp Phong trợ giúp Lam Điệp phát động thiên phú bản mệnh, lặng lẽ thu hoạch trí nhớ kiếp trước của hắn.
Trên bàn tiệc, Diệp Phong phát hiện Dược Trường Sinh cũng chưa nghi ngờ nên thở phào một hơi, nhìn xung quanh mới phát hiện những đệ tử khác cơ bản đã đột phá xong xuôi, thế là nói: "Xem ra các ngươi đều có tiến bộ."
Đám người nghe vậy cũng mở mắt.
"Đa tạ chưởng môn ban thưởng cơ duyên." Các đệ tử cùng chắp tay và nói.
Nếu không phải Diệp Phong một tay chế tạo Phiếu Miểu tông thì họ không có khả năng tu hành trong hoàn cảnh tốt đẹp và thu hoạch được tiến bộ lớn như vậy.
"Các ngươi gia nhập Phiếu Miểu tông thì chính là đệ tử của ta, đương nhiên ta sẽ không bạc đãi các ngươi, Tiên Quả Đại Hội lần này rất thành công, đệ tử yếu nhất của tông môn bây giờ cũng đã thuận lợi tấn thăng lên Chuẩn Thánh tâng một, rất tốt." Diệp Phong vừa cười vừa nói.
Hàng năm hắn sẽ tự tay cải tiến cây Đại Bàn Đào, khiến dược hiệu của chúng gia tăng từng năm, một ngày nào đó trong tương lai nhất định có thể vun trồng ra đại bàn đào ăn một quả là thành tiên.
"Đúng vậy, không ngờ chúng ta thật sự trở thành Chuẩn Thánh."
"Thật là không tin nổi."