Chương 2136: Âm Dương Đại Đế chân linh bất diệt
Chương 2136: Âm Dương Đại Đế chân linh bất diệtChương 2136: Âm Dương Đại Đế chân linh bất diệt
Diệp Phong giải thích: "Khi các ngươi sáng tạo giống loài thì nên tạo ra một đực một cái, thuận tiện sinh sản đời sau. Bởi vì khi sáng tạo loài mới sẽ có Giới Nguyên sinh ra, mà những loài mới này sau khi sinh ra đời sau còn xuất hiện Giới Nguyên, cho nên hiện tại các ngươi nên bồi dưỡng hậu đại của loài mới để tộc quần của chúng không ngừng lớn mạnh."
"Cứ như vậy, Giới Nguyên mới trở thành nguồn năng lượng cuồn cuộn không dứt, đủ cho các ngươi ngộ đạo.
Nghe thấy lời này, ba người bừng tỉnh hiểu ra.
"Con cá kiếm chim mà ta sáng tạo ra là cái, cho nên ta còn phải tạo ra con đực mới có thể để chúng sinh sôi nảy nở, tạo ra số lượng lớn Giới Nguyên." Văn Tuyết đã hiểu ra.
Nhưng đúng lúc này, một con cá mập bơi tới rồi vây đuôi một cái, đã đập con cá kiếm chim Văn Tuyết sáng tạo ra lên không trung rồi dùng miệng ngậm lấy, táp một cái hết sạch.
Sau một khắc, con cá mập lớn vung vẩy cái đuôi rồi bơi vào biển sâu.
Trên bờ cát, Văn Tuyết thấy cảnh này thì trợn tròn mắt tại chỗ.
"Chết tiệt, đó là con cá kiếm chim vất vả lắm ta mới sáng tạo ra được!" Văn Tuyết nổi điên.
Nàng nổi giận đùng đùng lao ra ngoài, nhấc con cá mập kia khỏi biển sâu rồi đập mạnh xuống đá ngầm, khiến nó hôn mê.
"Đáng chết, ta muốn ăn ngươi!"
Văn Tuyết dựng đống lửa lên, phía trên có đặt một cái nồi sắt lớn chứa một nửa nước, nàng rải các loại gia vị và ớt đỏ lên, hâm con cá mập thành đầu cá hầm ớt.
"Ăn chết ngươi!" Văn Tuyết tức giận ngoạm một miếng thịt lớn, khiến Diệp Phong, Sở Thiên Hà, Văn Nguyệt đứng sau lưng nhìn nhau, một lúc sau vẫn không biết nên nói cái gì cho phải.
"Thơm như vậy, chúng ta cũng ăn đi!" Diệp Phong vuốt vuốt cái bụng, tự động lấy bát đũa và cơm qua rồi gia nhập đội ngũ ăn cá, Sở Thiên Hà và Văn Nguyệt cũng không cam chịu yếu thế mà bắt đầu ăn.
Nửa ngày sau, con cá mập tham ăn chỉ còn lại một bộ xương.
"Dù sao con cá kiếm chim của ngươi chỉ có một con cái, không sinh cá con được, bị ăn cũng không có việc gì, đợi lát nữa ngươi có thể trực tiếp sáng tạo mười cặp cá như vậy, thế thì dễ dàng gây giống hậu đại hơn." Diệp Phong cười hì hì và nói.
"Ừm, được." Văn Tuyết gật đầu.
Sau đó nàng tiếp tục sáng tạo cá kiếm chim.
Sở Thiên Hà và Văn Nguyệt cũng không nhàn rỗi mà rút kinh nghiệm từ Văn Tuyết, bắt đầu sáng tạo giống loài mới.
Mấy ngày sau, ba người đều đã sáng tạo ra một loài mới, có thể cùng sống trong nước ngọt và nước biển, hơn nữa số lượng đều là mười cặp.
Dưới sự thúc đẩy của ba người, chúng bắt đầu đẻ trứng, gây giống ra hàng vạn hậu đại.
Soạt!
Giữa thiên địa chợt có gió to thổi đến, rất nhiều năng lượng hư vô vọt tới rồi bị Giới Nguyên bảo bình của họ hấp thu, lại thiêu đốt thành Giới Nguyên.
"Thật nhiều Hồng Mông Tử Khí hậu thiên!" Ba người kích động vạn phần, vội đón lấy Giới Nguyên, gọm một vạn sợi thành một luông rồi luyện hóa thành Giới Nguyên kết tinh cỡ ngón cái để tiện bề cất giữ.
"Chúc mừng các ngươi, đều thành công." Diệp Phong cười nói.
Mặc dù Sở Thiên Hà, Văn Tuyết, Văn Nguyệt chỉ là Chí Thánh cảnh, nhưng bây giờ có được Giới Nguyên cuồn cuộn không dứt thì có thể hỗ trợ bản thân ngộ đạo.
Tu vi của họ nhất định sẽ tiến vào giai đoạn bùng nổ.
"Tiếp theo lại giúp họ một chút." Diệp Phong phất ống tay áo một cái, nhấc lên một luồng gió lốc ẩn chứa dao động Đạo Kinh bao lấy ba người, giúp mỗi người trong họ cộng minh với pháp tắc tu hành.
Thời khắc này, họ như đã ngộ đạo ngàn năm.
Khi họ tỉnh táo lại thì bỗng phát hiện trình độ cảm ngộ pháp tắc của mình đã tăng vọt, chỉ cân mượn Giới Nguyên ngộ đạo một thời gian là có thể trực tiếp xông lên Chí Thánh đỉnh phong, cách Tiên Đế chỉ còn xa một bước.
Nhưng không thấy Diệp Phong đâu nữa.
"Diệp huynh đâu?”
"Chắc là rời đi rôi!"
"Ai, hắn vẫn xuất quỷ nhập thần như vậy, chúng ta còn chưa nói tạm biệt kia mài"
Mỗi người trong họ nói một câu nói.
Trong một tòa cổ thành ở Đông Châu, Diệp Phong ngồi trong quán rượu tầng cao nhất, một mình uống vào Thất Thải Ngộ Đạo Trà rồi nhìn ra mưa gió ngoài cửa sổ.
"Ngươi nghiên cứu « Âm Dương Chi Thuật » như thế nào? Gần đây ta và ba trăm thị nữ khác nhau tiến hành giao lưu sâu, thu hoạch được không ít!"
"Ta cũng vậy, thần công tiếp cận đại thành rồi."
"Ta đã mượn nhờ bí pháp này để thành công đột phá bình cảnh, tấn thăng Phá Hư đỉnh phong, trở thành Thiên Đế."
"Nhanh như vậy?”
Bên tai truyên đến tiếng nghị luận của mấy người.
Diệp Phong nhướng mày.
"Âm Dương Chi Thuật?" Ánh mắt hắn lóe lên, cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, ngẫm nghĩ một lúc rồi mới nhớ ra.
Đông Châu có một tòa táng địa, đó là nơi đông đảo cường giả Đông Châu dùng để mai táng thi hài cường giả, trước đây một bộ phận thi cốt của Bá Hoàng đã được chôn cất trong đó.
Diệp Phong còn nhớ rõ khi hắn dẫn Hồ Phi Phi, Thiên Đạo Linh Hầu đến Đông Châu đã xâm nhập vào sâu trong táng địa, lấy đi thi hài của Bá Hoàng.
Đồng thời họ còn thu được số lượng lớn bí pháp trong phần mộ của những cường giả khác.
« Âm Dương Chi Thuật » này chính là bí pháp do Âm Dương Đại Đế - Một Thiên Đế Phá Hư đỉnh phong am hiểu phương pháp song tu tự sáng tạo, cả đời từng song tu với hơn ba vạn nữ tử, ý đồ dùng cách này để xung kích đại đạo, nhưng cuối cùng vẫn ngã xuống dưới thiên kiếp, không có duyên đột phá Chuẩn Thánh.
Diệp Phong còn nhớ lời nhận xét của người khắc bia là 'Song tu pháp có độc, tu hành cần cẩn thận.
Mà lúc ở táng địa kia, không ít tu hành giả nghĩ lầm « Âm Dương Chi Thuật » này là công pháp đỉnh cấp chuyên tu luyện SứC mạnh âm dương nên đã gây nên tranh đoạt.
Sau khi rời khỏi táng địa, Diệp Phong không còn quan tâm chuyện này nữa, cũng không biết tiếp theo như thế nào.
Nhưng ai biết hôm nay khi đến Đông Châu đi dạo lại nghe thấy có người bàn tán về bí pháp này.
"Ta nói cho các ngươi nghe, năm đó khi ta vừa đạt được Âm Dương Chi Thuật, còn tưởng rằng là bí pháp đỉnh cấp dùng để tu luyện sức mạnh âm dương, nhưng ai biết lại là bí pháp song tu, thật là cay con mắt."
"Không phải ngươi cũng tu luyện?”
"Ha ha, kỳ thật bí pháp này rất tốt, sau khi song tu ta cảm thấy cả người tỉnh táo hẳn ra, âm dương điều hòa, tu vi cũng phá liên tục mấy tiểu cảnh giới."
"Âm Dương Đại Đế thật là thần nhân!"