Chương 2142: Ta không có quan hệ gì với Âm Dương Đại Đế
Chương 2142: Ta không có quan hệ gì với Âm Dương Đại ĐếChương 2142: Ta không có quan hệ gì với Âm Dương Đại Đế
Diệp Phong lâm vào trầm tư, hắn nghĩ tới hình ảnh nhìn thấy trong Đạo Kiếp.
Tông môn của Cửu đại Thiên Tôn bị cường giả bí ẩn tiêu diệt, mà Ngự Linh Thiên Tôn cũng nói rằng cửu đại Thiên Tôn đều đã ngã xuống.
Mà bây giờ, Thân Châu đại lục lại đạt được đủ loại cường hóa không thể tưởng tượng nổi và thịnh thế gia tốc giáng lâm.
Tổng hợp các loại hiện tượng kể trên, Diệp Phong đạt được một phỏng đoán tự nhận là có khả năng rất lớn.
"Trước khi chết cửu đại Thiên Tôn đã sắp xếp cho thịnh thế hoàng kim nguyên hội này nhanh chóng giáng lâm, hơn nữa mạnh hơn chín nguyên hội thịnh thế trước kia, bồi dưỡng rất nhiều cường giả đỉnh cấp để cùng đối kháng cường giả bí ẩn kia?"
"Khả năng này rất lớn." Diệp Phong như đang lẩm bẩm.
Nếu như hắn là một trong cửu đại Thiên Tôn, nếu bị ngoại địch đánh cho ngã xuống thì nhất định sẽ sắp xếp trong hậu thế, tranh thủ ngóc đầu trở lại để giết chết cường địch.
"Nói gì thì nói, phải chăng cửu đại Thiên Tôn cũng đã chuyển thế trùng tu?" Hắn lại nghĩ tới một sự kiện.
Ngự Linh Thiên Tôn từng nói với hắn chuyển thế của nàng đã sinh ra trong thời đại này, hơn nữa từn gặp mặt Diệp Phong, hai bên không phải người xa lạ.
"Cho nên ai là Ngự Linh Thiên Tôn?”
"Bên cạnh ta từng xuất hiện quá nhiều nữ tử, chỉ trong tông môn thôi đã lên tới mấy vạn, gặp được ở nơi khác cũng lên đến mấy ngàn. Trong nhiều người như vậy thì ai là nàng?”
"Khó trị!" Diệp Phong mặt ủ mày chau.
Lúc này, Hồ Phi Phi lanh lợi đi đến, vòng hai tay ôm lấy cổ Diệp Phong, lén hôn một cái lên mặt hắn khiến mặt Diệp Phong lập tức đỏ lên.
"Tao Phi, ngươi làm gì?" Diệp Phong lập tức trừng Hồ Phi Phi.
"Ta hôn ngươi thì thế nào? Không được sao? Hay cảm thấy chỉ hôn bên trái, bên phải cũng muốn được hôn?" Hồ Phi Phi liếc mắt đưa tình với Diệp Phong.
Nghe vậy Diệp Phong hoàn toàn bị đánh bại.
"Bóp lưng cho ta!" Diệp Phong nằm lên ghế, dùng ngón tay cái chỉ chỉ phần lưng của mình rồi cao giọng mà nói.
"Được rồi!" Hồ Phi Phi nửa quỳ bên người Diệp Phong, cẩn thận bóp vai đấm lưng cho hắn: "Chưởng môn, dễ chịu chứ?"
"Ừm, rất dễ chịu, tay nghề của ngươi lại có tiến bộ, thật không tệ, đến đây, qua bên trái một chút." Diệp Phong rất hưởng thụ.
"Chưởng môn, ngươi dễ chịu, nhưng ta thì không, cho nên ngươi có thể bóp vai đấm lưng cho ta không, để ta cũng hưởng thụ một chút?" Hồ Phi Phi được một tấc lại muốn tiến một thước.
Diệp Phong nhíu mày nói: "Ngươi hưởng thụ cái gì? Hiện tại còn không phải thời điểm hưởng thụ, biết không?”
Hồ Phi Phi phi nói: "Nhưng bây giờ ngươi bảo ta đấm lưng cho ngươi không phải cũng đang hưởng thụ sao? Thân là chưởng môn, không phải nên phát triển tông môn à?" Diệp Phong lập tức hơi đỏ mặt.
Một lát sau, hắn nghiêm mặt nói: "Ta là chưởng môn, quản lý và phát triển tông môn nhiều năm như vậy rồi nên hưởng thụ một chút thì đã sao? Đến, tiếp tục bóp vai đấm lưng đi."
"Dừng!" Hồ Phi Phi tức không nhịn nổi, dùng sức đánh vào lưng Diệp Phong, hắn đau đến nhe răng trợn mắt.
"Ôi, Tao Phi, ngươi nhẹ một chút!" Diệp Phong vội vàng hô lên.
"Ta không đấy, ta muốn dùng sức hơn!" Hồ Phi Phi vung nắm đấm lên, bang bang lại nện cho Diệp Phong hai quyền.
Bên ngoài tiểu viện trung tâm, Cung Thanh Thu đúng lúc đi tới trước cửa, còn chưa kịp gõ cửa đã nghe thấy bên trong truyền đến cuộc đối thoại của Diệp Phong và Hồ Phi Phi, sắc mặt lập tức đỏ ửng lên.
Trong tiểu viện, cảm giác của Diệp Phong rất nhạy cảm, biết được ngoài cửa có người nên vội vàng phất tay áo một cái mở cửa ra.
Sau đó Cung Thanh Thu mới nhìn thấy Diệp Phong đang nằm trên ghế, bị Hồ Phi Phi dùng nắm đấm đánh, không giống như hình ảnh trong tưởng tượng trước đó của nàng.
"Sao ta lại nghĩ như vậy chứ?" Mặt Cung Thanh Thu càng đỏ.
Trên ghế nằm, Diệp Phong quay đầu lại nói: "Phi Phi, đừng đánh nữa, tiếp tục đánh thì ta sẽ bị ngươi đánh chết, giờ ta phải làm chính sự."
"Nha!" Hồ Phi Phi cũng nhìn thấy Cung Thanh Thu đến nên thuận tay lại nện cho Diệp Phong hai quyền, sau đó mới đứng qua một bên.
"Cung trưởng lão, chuyện gì?" Diệp Phong vội vàng đứng lên, chỉnh lại quân áo hơi xốc xếch rồi hỏi Cung Thanh Thu đang đứng trước cửa viện.
Cung Thanh Thu chắp tay và nói: 'Khởi bẩm chưởng môn, bên ngoài có một sứ đoàn tu hành giả tới chơi, không biết ngài có cần tiếp kiến đối phương không?”
"Sứ đoàn?" Diệp Phong nhíu mày: "Là người của tông môn nào? Tới đây là muốn làm gì?"
"Ngài xem phần văn thư bái phỏng này là biết." Cung Thanh Thu đưa một phong văn thư lên.
Diệp Phong mở ra xem thì phát hiện trên đó có viết mấy hàng chữ xinh đẹp:
Diệp chưởng môn tôn kính, chào ngài!
Chúng ta là sứ đoàn của Hằng Cổ thần quốc, phụng lệnh của Thân Vương Hằng Cổ thần quốc đến Thần Châu bái phỏng quý tông, hi vọng có thể giao lưu luận bàn hữu hảo với quý tông.
Đặt bút - Quốc sư của Hằng Cổ thần quốc, Hạ Dao.
Nhìn thấy cái này, Diệp Phong khép văn thư lại.
Hằng Cổ thần quốc?
Chưa nghe nói qual
Đây là thế lực cổ xưa nào? Chẳng lẽ lại là nguyên hội trước để lại?
Diệp Phong không khỏi phỏng đoán như vậy.
"Chưởng môn, đối phương đã đi tới quảng trường tông môn, không biết ngài có định tiếp kiến không, ta có thể cảm giác được đối phương không tầm thường, nhất là vị Quốc sư kia, không chỉ có tu vi cao thâm, còn. ... Cung Thanh Thu ngừng nói.
"Còn cái gì?" Diệp Phong hỏi. Sắc mặt Cung Thanh Thu hơi thay đổi, nói: 'Quốc sư Hạ Dao không chỉ có tu vi cao thâm, còn rất xinh đẹp, mang trên người khí chất thánh khiết và thượng vị giả tuyệt đỉnh, không giống bình thường."
Nàng chưa từng nhìn thấy người như vậy.
Cho dù là Lữ Hà tôn giả của Thượng Cổ Long đình cũng kém xa Hạ Dao của Quốc sư của Hằng Cổ thân quốc ở phương diện khí chất.
"Gặp một lần đi!" Diệp Phong đưa văn thư cho Cung Thanh Thu: "Ta cũng muốn xem xem Hằng Cổ thân quốc có lai lịch thế nào."