Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1891 - Chương 2146: Quốc Sư Hạ Dao, Cuộc Chiến Đỉnh Phong

Chương 2146: Quốc sư Hạ Dao, cuộc chiến đỉnh phong Chương 2146: Quốc sư Hạ Dao, cuộc chiến đỉnh phongChương 2146: Quốc sư Hạ Dao, cuộc chiến đỉnh phong

Ba ngày sau, giờ phút này Bắc Đế tinh đã kín người hết chỗ, tất cả quán rượu lớn nhỏ đều đã ngồi đầy, nhất là khu vực băng nguyên Bắc Cực còn đứng đầy tu hành giả.

Trên bầu trời có màn ánh sáng lớn hiển hiện.

Đám người lập tức nhìn lại.

Trong hình ảnh đó, Diệp Phong và Hạ Dao đứng lơ lửng giữa không trung.

Giờ phút này, họ đang lơ lửng sâu trong hư không của Hư Vô giới, xung quanh bị làn sương đen kỳ dị bao phủ, hình thành một không gian thật lớn để họ tuỳ ý chiến đấu.

Dưới tác dụng của làn sương đen, tu vi của hai người bị áp chế đến Tiên Đế tâng ba mươi ba.

"Cảm giác thật kỳ diệu." Hạ Dao cảm nhận trạng thái bây giờ của mình, phát hiện tu vi thật sự đã bị áp chế, cho dù nàng ta dùng bí pháp cũng không cách nào cưỡng ép giúp tu vi tăng lên.

Trước kia nàng chưa bao giờ trải qua cảm giác này.

Diệp Phong đứng tại chỗ, phát hiện nhục thân của mình như bị một trường sức mạnh nào đó trói buộc, cho dù sức mạnh của Tiểu Vũ Trụ vẫn cường đại, cuồn cuộn không dứt, nhưng chỉ có thể phát huy ra tu vi cấp bậc Tiên Đế tầng ba mươi ba.

Lúc này Quốc sư Hạ Dao của Hằng Cổ thần quốc nhìn Diệp Phong, mỉm cười và hỏi: "Diệp chưởng môn, trong trận chiến này, ngươi cảm thấy mình nắm chắc bao nhiêu phần thắng?"

Diệp Phong lạnh nhạt nói: "Đánh qua mới biết."

"Câu trả lời này làm ta thật bất ngờ, ta cho rằng ngươi sẽ cảm thấy mình nắm chắc mười phần chứ." Nói đến đây, khóe miệng Hạ Dao nhếch lên.

Đám người trên Bắc Đế tinh đang xem sét cuộc chiến.

'Sao còn chưa đánh?”

"Các ngươi nói nhảm cái gì vậy?"

"Đánh nhau đi"

Đám người không ngừng thúc giục, họ chạy tới từ nơi xa là để xem đánh nhau, không phải nhìn hai người liếc mắt đưa tình.

Trong Hư Vô giới, Diệp Phong bình tĩnh đứng trong hư không, nhìn Quốc sư Hạ Dao cách đó không xa mà nói: "Bớt nói nhiều lời, tiếp theo bắt đầu luận bàn đi!"

Hạ Dao bỗng hỏi: 'Làm sao mới xem như thắng thua? Cũng không phải cuộc chiến sinh tử mà dùng sinh tử để quyết định đúng không? Nếu vậy thì quá không hữu hảo."

Diệp Phong nói: "Vậy cứ toàn lực xuất thủ, ai nhận thua trước xem như phân ra thắng bại."

Hạ Dao gật đầu nói: "Vậy thì được, tiếp theo ta sẽ xuất thủ."

"Ngươi cứ việc ra tay đi!" Diệp Phong nói.

Hạ Dao nở nụ cười xinh đẹp, thổi ra một làn sương mù, nhìn như nhẹ nhàng nhưng sau một khắc lại đột nhiên gia tốc, giống như một tấm lụa đáng sợ bổ tới trước mặt Diệp Phong trong nháy mắt.

"Tốc độ không tệ." Diệp Phong mặc cho tấm lụa chém lên người mình, lại nhẹ nhàng bắn vật này ra, không bị tổn thương chút nào.

"Năng lực phòng ngự không tệ.' Hạ Dao nói.

"Đến phiên ta." Diệp Phong cũng thổi ra một hơi xoay tròn giữa không trung, hóa thành một trường mâu bén nhọn, trong nháy mắt đã đâm vào ngực Hạ Dao.

"Diệp chưởng môn, nơi này không đâm được đâu!" Hạ Dao đột nhiên hét lớn làm chấn vỡ trường mâu khí tức của Diệp Phong, thân hình thoắt một cái đã đánh tới trước mặt Diệp Phong, hai tay kết ấn, ném ra một bảo ấn nóng bỏng.

OanhI

Làn sương đen gần đó bốc lên mãnh liệt, hóa thành vô số dòng khí màu đen quét thẳng ra rồi đánh thẳng về hướng Diệp Phong.

"Đến hay lắm!"

Diệp Phong phất ống tay áo một cái, phía sau có một hư ảnh Viễn Cổ Cự Thần hiển hiện, hắn đạp thật mạnh một chân xuống đã nghiền nát dòng khí màu đen kia, đồng thời cũng tiếp tục xung kích rồi đụng nát bảo ấn của Hạ Dao, khiến nàng bị chấn động đến rút lui mấy bước.

"Sức mạnh không tệ.' Hạ Dao tán thưởng rồi hai tay kết ấn, lần này không phải chụp về phía Diệp Phong mà là đánh vào bộ ngực ngạo nghễ của nàng ta, khiến khí thế của bản thân bạo vọt.

"Kinh Thần Thứ!" Nàng đột nhiên quát lên, hai mắt có tia sáng bắn ra rồi xoay tròn dung hợp giữa không trung, cứ như một lợi kiếm kiên cố không gì phá nổi chém về phía mi tâm thức hải của Diệp Phong.

Giờ khắc này, Diệp Phong chỉ cảm thấy tâm thần run rẩy dữ dội.

Hình ảnh xung quanh đột nhiên xoay chuyển, giống như từ không gian sương mù đen của Hư Vô giới tiến vào sâu trong tinh không vũ trụ mênh mông xa xưa, bị lực hút của vô số ngôi sao dẫn dắt, khiến hắn cảm thấy đầu đau muốn nứt, toàn thân bị sức hút từ những phương hướng khác nhau dẫn dắt.

"Thật là thân thông bá đạo!"

Diệp Phong đột nhiên cắn răng, khi hắn bình tĩnh lại mới phát hiện thân thể của mình cứng lại tại chỗ, trước mắt đang có một đỉnh núi màu đen ép mạnh xuống.

"Diệp chưởng môn, ngươi bại!" Quốc sư Hạ Dao cười to, chân đang đạp lên ngọn núi đen kia, mang theo sức mạnh kinh khủng đến cực điểm ép xuống như muốn nghiền nát Diệp Phong.

"Bại? Không tồn tại!" Hai tay Diệp Phong bày ra thế kình thiên, chống đỡ ngọn núi âm âm đập xuống, trên thân bộc phát sức mạnh thế giới mạnh mẽ, nhẹ nhàng chấn động đã nghiền nát ngọn núi kia.

"Thật là sức mạnh lợi hại!" Quốc sư Hạ Dao biến sắc, cảm thấy Diệp Phong thật sự rất mạnh.

Đây chính là chiến lực cấp bậc Vương giả cửu tinh đỉnh phong, không ngờ lại bị Diệp Phong nhẹ nhàng hóa giải.

Đối phương thật sự là vô địch cùng cấp!

Trên Bắc Đế tinh, đám người nhìn màn sáng, phát hiện lúc hai người chiến đấu thì trên tấm hình còn hiện ra cấp bậc chiến lực thần thông cả hai bộc phát.

Ban đầu họ chỉ bộc phát ra chiến lực Vương giả thất tinh, đối với họ thì đây nhất định chỉ là làm nóng người, khi cuộc chiến kéo dài thì chiến lực của họ đã nhẹ nhàng đạt đến cấp bậc Vương giả cửu tinh đỉnh phong.

"Hai người này tuyệt đối là Chí Tôn Vô Địch!"

"Ta thấy có vẻ họ còn chưa dùng hết toàn lực đã đạt đến Vương giả cửu tinh đỉnh phong, nếu dùng hết toàn lực thì dù là thiên kiêu chiến lực Vương giả cửu tinh đỉnh phong nào đứng trước mặt họ cũng sẽ bị một kích đánh bại."

"Đây chính là Chí Tôn Vô Địch sao?” "Thật mạnh!" " cóc

Đông đảo quần chúng ăn dưa kinh ngạc không thôi.

Trong hư không gân đó, Lôi Vô Đạo và người hộ đạo của hắn đứng trên một viên thiên thạch, lạnh lẽo nhìn hình ảnh trước mắt.

"Đã là Vương giả cửu tinh đỉnh phong, một lát nữa chiến lực của hai người sẽ xông lên lĩnh vực vô địch, triệt để bỏ xa tu hành giả cùng cấp." Người hộ đạo nói như vậy.

Chiến lực của hắn không tâm thường, đạt đến Vương giả bảy sao trở lên, phóng mắt nhìn khắp những người cùng cấp thì cũng coi như đỉnh cao.

Nhưng so với những Chí Tôn Vô Địch như Diệp Phong, Lôi Vô Đạo, Hạ Dao thì thua kém quá nhiều, đánh nhau cùng cấp thì hắn không đón nổi một chiêu của đối phương.

"Hừ, vô địch thì thế nào? Ta, Lôi Vô Đạo, cũng vô địch!" Mặt Lôi Vô Đạo rất âm trâm, không phục mà nói.

Hư Vô giới, sau khi Diệp Phong đánh nát ngọn núi đen của Hạ Dao thì chắp hai tay sau lưng đứng tại chỗ, nói: "Thủ đoạn ngươi quấy nhiễu cảm giác thần hồn của ta vừa rồi thật không tệ, phía dưới Chí Tôn Vô Địch không ai có thể kịp phản ứng."

"Đúng thế." Hạ Dao gật đầu.

Đó là công kích thần hồn, sau một kích thì cho dù đối phương là thiên kiêu tuyệt đỉnh có chiến lực Vương giả cửu tinh đỉnh phong cũng sẽ bị kéo vào cạm bây thần hồn, không chú ý đến ngoại giới.

Dưới tình huống này này thì họ chỉ có thể để mặc người ta xâm lược.

"Chỉ tiếc thực lực của ngươi quá mạnh, sau khi trúng thần thông « Kinh Thần Thứ » này còn có thể nhanh chóng lấy lại tinh thân." Quốc sư Hạ Dao nhẹ nhàng thở dài.

Diệp Phong thúc giục: "Đừng có dùng những thủ đoạn không thiết thực này, chúng ta so tài xem hư thực đi!"

Chưa kịp dứt lời thì hắn đã bắt đầu đề tụ khí tức, làm người ta có cảm giác tim đập nhanh như đối với mặt đại khủng bố, mạnh như Hạ Dao mà sắc mặt cũng trầm xuống.
Bình Luận (0)
Comment