Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1899 - Chương 2154: Kiều Giai Hi Bị Thương (Tt)

Chương 2154: Kiều Giai Hi bị thương (tt) Chương 2154: Kiều Giai Hi bị thương (tt)Chương 2154: Kiều Giai Hi bị thương (tt)

"Tiền bối, chúng ta đi."

Diệp Phong gật đầu ra hiệu với đối phương, sau đó dẫn mấy đệ tử đời thứ nhất bước vào hư không, lúc xuất hiện đã đi tới quảng trường tông môn.

Các đệ tử tông môn không biết đến chuyện Kiều Giai Hi tiến vào trạng thái U Linh là bởi vì Tam Túc Kim Thiềm đã lập tức ngừng chiếu hình ảnh ra bên ngoài ngay khi cuộc chiến giữa Kiều Giai Hi và Minh Hướng Văn kết thúc. Cho nên chỉ có Tam Túc Kim Thiềm, Hư Vô Thú, Diệp Phong, Hạ Dao và mười người đến đây biết việc này.

"Giai Hi sư huynh, ngươi quá lợi hại!"

"Sư huynh, mái tóc xanh của huynh thật kỳ quái!"

Các đệ tử sùng bái nhìn Kiều Giai Hi, không ngừng ca ngợi hắn, khiến trong lòng hắn thật buồn bực.

"Tản đi đi!" Diệp Phong khoát tay áo, các đệ tử dần dần tán đi nhưng vẫn bàn luận về trận chiến hôm nay, không biết rằng Kiều Giai Hi đã tiến vào trạng thái U Linh, không còn sống được lâu nữa.

Trên đại điện tông chủ, Diệp Phong và Kiều Giai Hi ở chung một mình.

Giờ phút này, Kiều Giai Hi đã không cách nào rời khỏi trạng thái tóc xanh, hắn sợ xanh mặt, không biết mình sẽ mất mạng lúc nào.

"Uống trà, chớ suy nghĩ quá nhiều." Diệp Phong ngâm một bình trà.

Kiều Giai Hi gật đầu, hai tay run rẩy nâng chén trà lên, đang chuẩn bị uống một ngụm lại đột nhiên phát hiện chén trà trượt khỏi tay mình, mặc kệ mình dùng tay đó thế nào thì cũng không đụng được vào nó.

"Coi chừng!" Diệp Phong kịp thời đưa tay đón được chén trà rồi đưa cho Kiều Giai Hi uống chén Thất Thải Ngộ Đạo Trà này.

Một lát sau, Kiều Giai Hi cảm giác mình khá hơn một chút, hai tay đã có thể đụng vào chén trà, không khỏi mừng rỡ nói: "Chưởng môn, hình như ta đỡ hơn nhiều."

Diệp Phong hơi kinh ngạc, nói: "Thì ra Thất Thải Ngộ Đạo Trà có thể làm chậm lại tốc độ ngươi triệt để biến thành trạng thái U Linh, đây là một tin tức tốt."

Kiều Giai Hi hỏi: 'Chưởng môn, nếu mỗi ngày ta đều uống Thất Thải Ngộ Đạo Trà thi có thể giúp ta khỏi hẳn không?"

Diệp Phong nói: "Tạm thời không rõ.'

Kiều Giai Hi lập tức hoảng hồn lần nữa.

Diệp Phong võ vỗ bờ vai hắn, nói: "Không cần lo lắng, hiện tại ta sẽ dẫn ngươi đi tìm người chữa trị.

"Tìm ai?" Kiều Giai Hi không hiểu.

"Đi Thánh Linh tông ở Đông Châu Tam Thiên giới trước để tìm sư phụ Bá Hoàng và sư nương Linh Tôn của ngươi, nếu họ không có cách giải quyết thì đi tìm người khác."

Diệp Phong nói: "Nhưng trước khi ra ngoài, chúng ta còn phải hỏi lại một người."

"Ai?" Kiều Giai Hi vội vàng hỏi.

"Ta!" Một giọng nói trung khí hùng hậu truyền đến.

Kiều Giai Hi nhìn ra ngoài cửa liền trông thấy Âm Dương Đại Đế mặc âm dương đạo bào đi vào đại điện tông chủ, chắp tay và nói với Diệp Phong: "Thuộc hạ ra mắt chưởng môn." "Ra mắt trưởng lão." Kiều Giai Hi chắp tay hành lễ.

"Không cần đa lễ, ta nhận được truyên âm của chưởng môn nên mới biết ngươi tiến vào trạng thái U Linh trong truyền thuyết, tình hình không tốt lắm." Âm Dương Đại Đế nghiêm túc nói.

Làm cường giả cổ xưa của nguyên hội thứ tám, hắn từng gặp qua tu hành giả trong trạng thái U Linh, cũng biết một chút đan phương Thượng Cổ, chưa chắc chữa trị được, nhưng có thể kéo dài thời gian.

"Chưởng môn, ta biết một phương thuốc." Âm Dương Đại Đế mở miệng: "Đan phương này không thể trị khỏi trạng thái U Linh, nhưng có thể kéo dài kỳ hạn và giảm bớt thống khổ, xem chừng có thể kéo dài mười năm.”

"Mười năm? Vậy đã không tệ, tương đương với kéo dài gấp mấy trăm lần thời gian hiện tại." Diệp Phong nhìn vê phía Kiều Giai Hi: "Chúng ta sẽ có hi vọng."

"Ừm”" Kiều Giai Hi nắm chặt nắm đấm.

Trên mặt Âm Dương Đại Đế lại đầy vẻ u sầu, hắn nói: "Chưởng môn, chúng ta chưa hẳn có thể tìm được đan dược cần cho phương thuốc này, bởi vì đó là cổ vật của nguyên hội thứ tám, có lẽ đến thời đại này đã diệt tuyệt rồi."

"Ta thử xem có thể tìm được hay không." Diệp Phong đứng lên.

Âm Dương Đại Đế nói: "Phương thuốc này không có tên cụ thể, chỉ ghi chép bảy loại linh dược Tiên Ngọc Nham theo thứ tự là Bích Linh Quả, Tố Mạch Thảo. .. đều là kỳ dược Thượng Cổ rất khó tìm thấy."

"Ngươi biết hình dáng nhận dạng chúng ra sao không? Còn nữa, yêu cầu số tuổi như thế nào?" Diệp Phong vội hỏi ý kiến.

Âm Dương Đại Đế nói: "Dược hiệu thì tất nhiên là càng cao càng tốt, đây là phương thuốc rất đặc thù, thậm chí nếu tìm được loại có số năm cực cao còn có thể giúp trì hoãn trạng thái U Linh của Kiều Giai Hi mấy chục năm hoặc cả trăm năm."

Nghe vậy, hai mắt Diệp Phong tỏa sáng.

Hắn không trì hoãn thời gian mà hỏi Âm Dương Đại Đế về đặc thù của bảy loại dược tài này, sau đó lập tức truyền tin tức này ra ngoài, có thể dùng Giới Nguyên bảo bình để đổi.

Sau nửa ngày ngắn ngủi đã có vô số dược tài vọt tới.

"Gom góp được thật!" Âm Dương Đại Đế nhìn đại điện tông chủ chất đầy các loại dược tài thì lập tức trợn tròn mắt: "Số dược tài này đủ cho một trăm tu hành giả dùng."

Diệp Phong nhặt một mảnh ngọc thô lớn chừng bàn tay lên.

Vật này chính là Tiên Ngọc Nham.

"Ta vân đánh giá thấp nghiêm trọng giá trị của Giới Nguyên bảo bình, chỉ hô một tiếng với tất cả thế lực lớn thì đã gom đủ dược tài, hơn nữa chỉ dùng mười Giới Nguyên bảo bình." Diệp Phong nhịn không được cảm khái.

Hắn đặc biệt phát tin tức cho cường giả các thế lực cao cấp như âm mưu gia phái chủ chiến và phái chủ chiến, Thượng Cổ Long đình, Lăng Thiên Đế, đồng thời hứa hẹn dùng Giới Nguyên bảo bình để đổi, đối phương lập tức hỗ trợ thu thập dược tài.

Cũng nhờ thế mà rất nhanh bảy loại dược tài này đã được gom góp đủ, hơn nữa số lượng rất nhiều, gấp mấy lần nhu cầu.

"Tiếp theo ta đích thân nấu thuốc cho Giai Hi." Diệp Phong lấy ra bảy loại dược tài Tiên Ngọc Nham, lập tức tiến hành luyện chế, chưa tới một canh giờ đã thành công hóa thành một bát dược dịch màu vàng kim nhạt.

Kiều Giai Hi vội uống cạn một hơi. Diệp Phong đụng vào mái tóc xanh của Kiều Giai Hi, phát hiện rốt cục có thể chạm vào sợi tóc, nhưng cũng không hoàn toàn là thực thể, chứng tỏ thuốc này chỉ có tác dụng trì hoãn mà không thể trị tận gốc trạng thái U Linh.

"Tiếp theo tối thiểu có thêm thời gian mười năm." Diệp Phong thở ra một hơi.
Bình Luận (0)
Comment