Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1905 - Chương 2160: Yên Tâm Đi, Ta Khỏe Rồi (Tt)

Chương 2160: Yên tâm đi, ta khỏe rồi (tt) Chương 2160: Yên tâm đi, ta khỏe rồi (tt)Chương 2160: Yên tâm đi, ta khỏe rồi (tt)

Sau khi họ hiểu được tình huống hiện giờ thì kinh ngạc đến suýt cắn đầu lưỡi của mình.

Diệp Phong chỉ yên lặng quan sát những chuyện này.

Trong thời gian bảy ngày ngắn ngủi, Diệp Phong được lão tổ Ngự Không của Không Gian Thánh Bằng chỉ dẫn đã tìm được mấy chục tinh vực thượng cổ bị phong ấn rồi giải phong hết cho chúng.

Thế giới tinh không.

Long Quân Tâm của âm mưu gia phái chủ hoà mở to mắt, cảm nhận xung quanh rồi kinh ngạc nói: "Kỳ quái, sao ta cảm thấy Vũ Trụ lại lớn lên không ít, là ảo giác sao?"

Nàng nói nhỏ, lộ ra vẻ mặt mờ mịt.

Không chỉ nàng mà những Tiên Đế tâng ba mươi ba trở lên cơ bản cũng có cảm giác này.

Điều này khiến trong lòng bọn họ sinh ra nghi hoặc.

Thần Châu, Phiếu Miểu phong.

Trải qua nhiều ngày lặn lội đường xa, rốt cục Diệp Phong cũng mang Kiều Giai Hi, Âm Dương Đại Đế, Lăng Chi Vi trở lại tông môn, ngồi lên đồng cỏ trên đỉnh núi.

"Còn sống thật tốt!"

Kiều Giai Hi nhẹ nhàng vỗ về thần thảo bên người, có thể cảm nhận được khí tức tràn đầy sinh mệnh của chúng, bỗng có cảm giác sống sót sau tai nạn nên càng hiểu được sinh mệnh trân quý.

"Giai HiU'

"Ngươi không sao chứ?”

Lúc này bọn người Hoắc Vân Kiệt, Long Thiên Tinh nhìn thấy Kiều Giai Hi yên lặng ngồi bên cạnh Diệp Phong thì lập tức băng băng chạy tới, sợ sẽ không còn gặp lại được hắn.

"Yên tâm đi, ta khoẻ rồi."

Kiều Giai Hi đứng dậy nghênh đón, gương mặt dần dần trưởng thành của hắn sớm đã treo đầy nụ cười hạnh phúc, hắn ôm chặt lấy những đệ tử đời thứ nhất còn lại.

Giờ khắc này trên đỉnh núi tràn đây ấm áp.

Trên đỉnh Phiếu Miểu phong, các đệ tử vây quanh Kiều Giai Hi rồi không ngừng võ vào thân thể hắn, phát hiện hắn không chỉ khôi phục mái tóc đen trước kia mà toàn thân cũng là thực thể, họ lập tức kích động không thôi.

Họ biết Kiều Giai Hi đã thật sự khỏi hẳn.

"Ta thực sự khoẻ rồi." Kiều Giai Hi nói xong lại nhìn về phía Diệp Phong sau lưng, nói: "Nhờ có chưởng môn và trưởng lão, sư phụ và sư nương của ta, nếu không nhờ họ toàn lực tương trợ thì hôm nay ta đã là một người chết."

Đám người nghe vậy đều cay cay cánh mũi.

Thân là đệ tử gia nhập Phiếu Miểu tông sớm nhất, họ đã sóng vai chiến đấu cùng nhau tám năm, tình cảm cực kỳ thân thiết, họ không muốn đối phương có chuyện bất trắc gì cả.

Bây giờ Kiều Giai Hi bình yên vô sự, họ đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy mừng cho đối phương.

"Giai Hi, chúc mừng ngươi!"

"Tối nay không say không về!" "Đúng, nhất định phải uống thật sảng khoái!"

Những đệ tử đời thứ nhất ở đây đều siết chặt nắm đấm, trong mắt lóe ra nước mắt vui sướng, Long Thiên Tinh rất biết điêu mà lấy rượu thuốc của Long Nhân tộc ra, đồng thời trải một tấm bố lên đồng cỏ để đám người cùng ngồi trên mặt đất.

"Đến đây, uống!"

Đám người ăn linh quả, uống cạn bát rượu thuốc Long Nhân tộc lớn, gương mặt đã đỏ bừng, cả vành mắt cũng ửng đỏ.

Diệp Phong không uống rượu.

Hắn dựa lưng vào Cổ Tùng ngàn năm mà nhìn các đệ tử nở nụ cười phát ra từ nội tâm, bản thân cũng thật vui vẻ.

"Hi vọng có thể luôn tiếp tục như vậy." Diệp Phong lẩm bẩm.

Các đệ tử vui vẻ ổn định tu hành, tông môn phát triển ngay ngắn trật tự, thế giới bình thản tiến vào thịnh thế, người nào cũng có được cơ hội vĩnh sinh.

Mà đây chính là điều hắn hi vọng.

"Chưởng môn yên tâm, nhất định có thể, tông môn nhất định sẽ tiếp tục ổn định phát triển." Cổ Tùng ngàn năm mở miệng.

Trên thân cây xuất hiện một gương mặt hiền hòa, dùng đôi mắt thâm thúy to như vạc nước nhìn Diệp Phong dưới tàng cây, giọng nói vẫn bình tĩnh làm người ta yên lòng như trước kia.

"Ừm, nhất định sẽ." Diệp Phong gật đầu.

Hắn tin tưởng Phiếu Miểu tông có thể ổn định phát triển, cho dù nửa đường sẽ có khó khăn trắc trở, nhưng hắn có thể dựa vào thực lực cường đại cưỡng ép gạt bỏ mọi chướng ngại vật trên đường.

Trong vườn linh dược, Diệp Phong một mình đi tới đây, tự tay chôn chín viên linh chủng Hư Không Hỏa Liên vào một trận pháp, khiến chúng nhanh chóng nảy mầm, lớn lên đến nửa thước.

Nhưng nhìn chúng rất nhỏ yếu.

Mặt ngoài không có hoa văn huyền ảo, cũng không có khí tức cường đại phát ra, càng không có dao động pháp tắc hư không và pháp tắc hỏa diễm, chỉ là một thanh liên bình thường.

"Vẫn là cây non, từ từ sẽ được." Diệp Phong nghĩ như vậy.

Chờ Hư Không Hỏa Liên hấp thu số lượng lớn pháp tắc hư không và pháp tắc hỏa diễm thì có khả năng biến thành hình thái thành thục đặc thù có màu vàng ròng và cháy lên hỏa diễm.

Sau đó Diệp Phong lấy một gốc cây ăn quả ra.

Đây là một gốc linh thụ lấy được từ mảnh tinh không vô ngần không biết tên, trên đỉnh có chín viên linh quả, ăn một viên là có thể mở ra Khí Hải thứ hai.

Diệp Phong đập nát nó rồi cô đọng thành một linh chủng chín màu kì lạ, sau đó trồng nó xuống đất.

Rất nhanh, một gốc linh thụ đột hiên mọc lên từ mặt đất.

Nó cao lớn hơn trước đó rất nhiều, cao đến hơn ba mét, ngoại hình tổng thể nhìn giống như cây tảo, trên đầu cành nhanh chóng nở hoa kết trái, có chừng hơn ngàn quả.

"Thu hoạch không tệ." Diệp Phong thỏa mãn gật đầu rồi lập một bia văn ở gần đó, đặc biệt giới thiệu tác dụng và phương pháp sử dụng Hư Không Hỏa Liên và gốc linh thụ Khí Hải này.

Một khi có đệ tử tới nhìn thấy bia văn này thì sẽ biết nên bồi dưỡng và sử dụng như thế nào.

"Tiếp theo phải bế quan." Diệp Phong trở lại đại điện tông chủ.

Ở trước mặt của hắn có lơ lửng mười lăm viên Cửu Chuyển Thần Huyền đan không thuần túy, giờ phút này chúng đang xoay tròn cực tốc để từ từ ném tạp chất ra ngoài.

Diệp Phong tăng thêm gia tốc thời gian nghìn lần cho chúng.

Nhưng dù vậy thì muốn hoàn toàn chiết xuất cũng cần thời gian dài đến trăm năm.
Bình Luận (0)
Comment