Chưởng Môn Sư Thúc Không Phải Phàm Nhân (Dịch)

Chương 1924 - Chương 2179: Xe Ngựa Thanh Đồng, Thỉnh Cầu

Chương 2179: Xe ngựa thanh đồng, thỉnh cầu Chương 2179: Xe ngựa thanh đồng, thỉnh cầuChương 2179: Xe ngựa thanh đồng, thỉnh cầu

Diệp Phong nhìn Đinh Tự nói: "Vị tiểu hữu này ta nên xưng hô với ngươi là tiểu hữu hay là đạo hữu?"

Đinh Tự bỏ ly trà xuống, chắp tay nói: "Kiếp trước mặc dù ta là thánh thể, nhưng cũng chỉ đột phá đến Tiên Đế tâng thứ mười đã lựa chọn chuyển thế, không có tư cách xưng hô ngang vế với Diệp chưởng môn ngài, vẫn nên gọi ta là tiểu hữu đi!"

"Được." Diệp Phong gật đầu.

"Diệp chưởng môn, ta có một yêu cầu quá đáng, không biết ngài có thể giúp đỡ không?" Thanh Đồng Tiên Đế bỏ ly trà xuống, thành khẩn vào chủ đề.

"Nói đi!" Diệp Phong nói: "Nếu có thể giúp đỡ, ta ắt sẽ giúp đỡ, nhưng, ngươi ta hai bên chỉ mới quen biết, ta sẽ không giúp đỡ không công."

"Ha ha, bọn ta dĩ nhiên đem lễ vật đến."

Thanh Đồng Tiên Đế lấy ra một cái chén lớn.

Diệp Phong lập tức ô nhẹ lên.

Cái chén này toàn thân trắng tuyết không tỳ vết, dùng một loại ngọc thạch thuần khiết tạo thành, có thể tự động hấp thu thiên địa nguyên khí lân cận, ngưng tụ căn nguyên trong chén.

Chỉ nghe Thanh Đồng Tiên Đế giới thiệu:

"Cái chén này là ta dùng Khai Thiên Bảo Ngọc tạo thành khi ở nguyên hội trước, mỗi ngày nó đều có thể ngưng tụ một giọt căn nguyên trong chén, sau khi sử dụng có thể hồi sinh máu thịt và xương cốt, nâng cao tu vi, tăng thọ nguyên."

"Chỉ đáng tiếc...

"Căn nguyên của cái chén này chỉ có thể tăng thọ nguyên có hạn, bất kỳ tu hành giả nào sau khi sử dụng nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng một vạn năm thọ nguyên."

Nghe đến đây, Diệp Phong gật đầu.

Cái chén này đã rất không tệ rồi.

Hắn thấy có thể giúp đỡ.

"Nói đi, có chuyện gì.'

Diệp Phong cất cái chén ngọc này.

Thanh Đồng Tiên Đế nhìn Đinh Tự, Đinh Tự lập tức đứng dậy, chắp tay với Diệp Phong, sau đó cởi ngoại bào xuống, rồi xoay người lại, lộ ra phần lưng.

Diệp Phong nhìn sang.

Chỉ thấy phần lưng của Đinh Tự xuất hiện một tượng phật, nhưng ánh mắt của tượng phật này lại đỏ sậm kỳ lạ, nhìn tỉ mỉ có thể phát hiện đó là một đôi mắt ma.

[Tên: tượng phật ma]

[Phẩm cấp: Tiên Đế tâng ba mươi ba]

[Giới thiệu: Phật nhập ma, sau đó bị người khác hạ gục, hình thành một tàn niệm xâm nhập vào cơ thể người tu hành, sẽ dân dân xâm chiếm sức mạnh của người tu hành]

[Ghi chú: có hại]

Xem đến đây, Diệp Phong hiểu rồi. "Thanh Đồng Tiên Đế, ngươi tốt xấu gì cũng là Tiên Đế trên tâng bốn mươi, vậy mà lại không thể giải trừ tượng phật ma?"

Thanh Đồng Tiên Đế lập tức xấu hổ ra mặt.

"Ta từng thử rồi, bất đắc dĩ tu vi của Đinh Tự chưa đủ cao, với thủ đoạn của ta tất nhiên có thể giải trừ tượng phật ma nhưng sẽ ăn mòn nghiêm trọng đến thiên chất của nó, khiến nó trở thành một phế nhân."

Nói đến đây, ông ta bất lực.

Đinh Tự bên cạnh cũng không ngừng thở dài.

"Xuất hiện lúc nào đây?" Diệp Phong hỏi.

"Kiếp trước, sở dĩ ta mới tu luyện đến Tiên Đế tâng mười đã chuyển kiếp là vì kẻ tử thù sử dụng tượng phật ma hạ độc thủ với ta, khiến ta ngã xuống. Điều khiến ta không ngờ là, ta chuyển thế rồi mà tượng phật ma vẫn đi theo ta đến đời này."

Đinh Tự giải thích.

"Thì ra là vậy." Diệp Phong gật đầu: "Bệnh của ngươi ta có thể chữa, nhưng chỉ dựa vào cái chén này thì vẫn chưa đủ lắm!"

"Ta có thể nhường xe ngựa Thanh Đồng!"

Thanh Đồng Tiên Đế cắn răng nói.

Đinh Tự là tương lai của ông ta, chỉ có bồi dưỡng Đinh Tự để hắn ta trở thành cường giả đỉnh cấp mới có thể kéo Thanh Đồng Tiên Đế đột phá theo.

Vì tương lai, ông ta cam chịu buông bỏ xe ngựa Thanh Đồng.

Diệp Phong nhìn xe ngựa Thanh Đồng, xua tay nói: "Chiếc xe ngựa này ta không cần."

"Vậy ngươi muốn gì?" Thanh Đồng Tiên Đế kinh ngạc, vội vàng hỏi.

"Đồng ý với ta một điều kiện." Diệp Phong nói.

"Điều kiện gì?" Thanh Đồng Tiên Đế truy hỏi.

"Ta vân chưa nghĩ xong, nhưng mà ngươi yên tâm, ta sẽ không để ngươi làm chuyện trái ngược đạo tâm, khoảng thời gian tương lai nếu ngươi đồng ý thì ở trong thành Bạch Phù đi, đợi ta nghĩ xong rồi sẽ nói với ngươi."

Diệp Phong bổ sung: "Nếu ta mãi chưa nghĩ ra muốn ngươi làm gì có thể sẽ hủy bỏ."

"Còn có điều kiện như vậy?"

Thanh Đồng Tiên Đế sững sờ: "Được, ta đồng ý, từ nay về sau sẽ cùng Đinh Tự ở thành Bạch Phù, yên ổn ở đây tu hành."

"Được.' Diệp Phong gật đầu: "Tiếp theo, ta sẽ đích thân xóa bỏ tượng phật ma trên người Đinh Tự, nếu may mắn, hắn có lẽ có thể hấp thu sức mạnh của tượng phật ma, để tu vi tăng lên."

"Thật sao?”

Thanh Đồng Tiên Đế và Đinh Tự vui vẻ.

"Ừm"" Diệp Phong lấy ra một bàn đào lớn dự trữ trong tiểu vũ trụ, đưa cho Đinh Tự: 'Ăn nó trước, tấn thăng Chuẩn Thánh Nhất Chuyển, trong quá trình ngươi đột phá mới là thời cơ tốt nhất để xóa bỏ tượng phật ma.”

“Bàn đào lớn!"

Đinh Tự vui vẻ như điên. Rộp rộp!

Hắn cắn một miếng bàn đào lớn, Thanh Đồng Tiên Đế bên cạnh nhìn cũng hơi thèm.

Khi Đinh Tự ăn hết bàn đào lớn, lập tức cảm thấy tu vi tăng lên, liên tiếp đột phá mười mấy cảnh giới nhỏ, một đường thẳng đến Chuẩn Thánh Nhất Chuyển.

"Tản!"

Ngay lúc này, Diệp Phong thi triển Giải Mật Chi Nhãn, đồng thời một chưởng võ lên tượng phật ma sau lưng Đinh Tự, khiến nó nhanh chóng tan tành, hóa thành căn nguyên hùng hậu, bị Đinh Tự đang đột phá hấp thu.

Âm ầm ầml

Sâu trong bầu trời, tiếng sấm vang lên.

Đinh Tự hấp thu sức mạnh của tượng phật ma, khổng chỉ tu vi vượt qua Chuẩn Thánh Nhất Chuyển, còn thức tỉnh đôi mắt ma đáng sợ, khiến chiến lực của mình lại tăng lên.

Sau hai canh giờ.

Thiên kiếp dần tản đi.

Đinh Tự lúc này đã từ trạng thái đứa bé mấy tuổi thành bộ dạng thiếu niên mười mấy tuổi, tu vi cả người tăng lên đến Nhập Thánh cảnh.

"Cuối cùng ta cũng khỏi rồi!"

Đinh Tự cảm nhận được bản thân, phát hiện mình cuối cùng cũng không còn bị tượng phật ma ăn mòn nữa, ngay cả tư chất cũng tăng lên, ngộ tính còn cao hơn lúc trước không ít.

Sau đó, hắn ta phù xuống.

"Diệp chưởng môn, xin nhận của ta một lạy!"

Là Diệp Phong giúp hắn ta giải quyết nguy cơ của mình, đồng thời tăng tư chất và ngộ tính, đồng nghĩa với ơn cứu mạng và ơn tái tạo.

Đinh Tự không phải người qua câu rút ván.

Tương phản, hắn ta biết báo ơn.

Chính vì như vậy, cho dù hắn ta là thiên kiêu chuyển thế thời xưa trong mắt mọi người, cao không chạm tới, nhưng đối mặt với Diệp Phong có ơn tái tạo, hắn ta vẫn quả quyết quỳ xuống tạ ơn.
Bình Luận (0)
Comment