Chương 2186: Phải đề phòng Hằng Cổ thân quốc (tt)
Chương 2186: Phải đề phòng Hằng Cổ thân quốc (tt)Chương 2186: Phải đề phòng Hằng Cổ thân quốc (tt)
Nghe lời này, Diệp Phong lập tức biến sắc.
"Còn nữa, ta có để lại một thần binh Thiên Tôn tàn khuyết trong Vũ Trụ, mặc dù không cách nào phát huy ra sức mạnh Thiên Đạo cảnh đỉnh cấp, nhưng cũng đủ để ngươi tự vệ trong Vũ Trụ, nếu có thời gian rảnh thì nhớ đi lấy về." Ngự Linh Thiên Tôn nghiêm mặt mà nói.
"Thân binh Thiên Tôn? !" Diệp Phong hít sâu một hơi.
"Món chí bảo kia bị phong ấn, ngươi phải chậm rãi tìm kiếm, hơn nữa phải là người đã tu luyện Vạn Hóa Chi Thủ tâng thứ hai mới có tư cách nắm giữ, nếu ngươi có thời gian thì đi vào vũ trụ tìm kiếm đi, nhất định có thể tìm được." Ngự Linh Thiên Tôn nhắc nhở lần nữa.
"Được, đã biết." Diệp Phong gật gật đầu.
Sau đó hai người tiếp tục trò chuyện.
Diệp Phong hỏi thăm rất nhiều vấn đề có liên quan đến tu hành, được đối phương giảng giải nên tiến bộ thần tốc.
Non nửa khắc sau, Diệp Phong phát hiện thân thể của mình dần dần hóa thành hình thái sương mù, hiển nhiên là sắp rời đi.
"Diệp Phong, cố gắng tu luyện."
Ngự Linh Thiên Tôn duỗi tay ra, khẽ vuốt gương mặt dần dần nhạt nhòa của Diệp Phong: "Chờ đến khi ngươi đột phá Tiên Đế tâng năm mươi thì chúng ta có thể gặp lại, ta chờ ngươi!"
"Tạm biệt!"
Diệp Phong phất phất tay, thân thể nhanh chóng hóa thành hư vô, biến mất khỏi thời không Viễn Cổ nơi này.
Đại lục Thần Châu, Phiếu Miểu tông.
Diệp Phong đột nhiên xuất hiện, nhìn mọi thứ quen thuộc xung quanh, trong mắt tràn đầy hoài niệm.
"Chỉ đi một canh giờ lại cảm thấy như đi rất nhiều năm rồi, xem ra đây chính là tác dụng đặc thù đi kèm khi tu luyện thần thông Thiên Tôn." Diệp Phong lẩm bẩm.
Nhìn xung quanh, hắn phát hiện Hồ Phi Phi đang ngôi trên chiếc đu dây dưới bóng cây mà đung đưa.
"Chưởng môn, ngài trở về rồi sao?" Hồ Phi Phi nhảy xuống đu dây, lập tức nhào vào trong ngực Diệp Phong, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy ý cười.
"Đúng vậy, vê rồi." Diệp Phong gật đầu: "Ta biến mất bao lâu?"
"Nửa canh giờ!" Hồ Phi Phi ngẫm nghĩ rồi đưa ra phán đoán.
"Vậy cũng may, không tính quá lâu." Diệp Phong gật đầu, nhìn ra bầu trời có mây trắng tinh khiết lượn lờ ở phương xa, chỉ cảm thấy áp lực trên người trở nên lớn hơn.
Ngự Linh Thiên Tôn từng nói trong Hằng Cổ thần quốc có nội ứng giới ngoại, nhất định phải xem chừng.
Cho nên những người kia là ai?
Thực lực của họ như thế nào?
Diệp Phong cảm thấy rất lo lắng.
Hồ Phi Phi nhìn ra được Diệp Phong có tâm sự.
"Chưởng môn, ngài làm sao vậy?" Giọng nói của nàng rất dịu dàng, hai tay nhẹ nhàng vòng qua bả vai Diệp Phong để bóp nắn, làm dịu áp lực cho hắn.
"Không có gì, chỉ cảm thấy ngươi thật đẹp." Diệp Phong cười cười.
"Phi!" Hồ Phi Phi trừng mắt: "Theo ta thấy thì nhất định ngài có chuyện gì giấu diếm ta."
"Không nói cái này nữa, tiếp theo ta chuẩn bị bế quan một thời gian, chờ qua năm mới là phải tuyển nhận đệ tử đời thứ chín, ta không có ý định tiến hành can thiệp vào khảo hạch lần này." Diệp Phong nói như vậy.
"Nếu chưởng môn quyết định không can thiệp, vậy để ta tới làm giám khảo đi, thế nào?" Hồ Phi Phi lập tức bị dời sự chú ý đi, lập tức lên tiếng hỏi.
"Được." Diệp Phong gật đầu.
"Tốt!" Hồ Phi Phi cười, lộ ra răng nanh hơi nhọn, nhìn có vẻ giảo hoạt mà thần bí.
Trong tiểu viện trung tâm trên đỉnh núi, Diệp Phong đang nhanh chóng thi triển Vạn Hóa Chi Thủ để sáng tạo ra chín loại tiên dược Băng Sương Hàn Liên và Tiên Phẩm Hồ Lô.
Rầm râm!
Khi hắn thi pháp thì vô số hạt bị hút ra từ các nơi trong Vũ Trụ, cấp tốc hóa thành tiên dược thành phẩm, đồng thời chồng chất bên người hắn rồi toả ra mùi thơm ngát.
Ba ngày trôi qua, toàn bộ Thần Châu đều hưởng thụ không khí vui mừng, bởi vì hôm nay là đêm trừ tịch.
Trong Phiếu Miểu tông, các đệ tử đã sớm giăng đèn kết hoa, mặc vào quần áo mới tinh, ngồi trên bàn tiệc quảng trường tông môn mà cùng nhau ăn cơm tất niên.
"A, sao chưởng môn còn chưa tới?"
"Đúng vậy, ta cũng không thấy chưởng môn."
Chúng đệ tử nhìn quanh, lại phát hiện chủ vị căn bản không có bóng dáng của Diệp Phong.
Âm ầm!
Đúng lúc này, trên đỉnh Phiếu Miểu phong có tiếng sấm truyền ra khiến đám người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Diệp Phong đang lơ lửng trên mây trắng, trên không xuất hiện hàng vạn chùm tia sáng, đang bị lôi đình oanh kích.
"Đây là chuyện gì?"
"Cái đó là. .. Cửu Chuyển Huyền Đan!"
"Có nhiều đến một vạn viên!"
Các trưởng lão Ngọc Thần, Sư U U đều từng dùng Cửu Chuyển Huyền Đan nên lập tức nhận ra nó, họ không khỏi lộ ra vẻ mặt chấn động, phát ra tiếng trầm trồ kinh ngạc.
"Cái gì? !"
"Lại có hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan?"
Các đệ tử đều hít sâu một hơi.
Nếu thật sự có hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan thì chẳng phải Phiếu Miểu tông sẽ có thêm một vạn Tiên Đế tâng một thực lực mạnh mẽ trong thời gian ngắn?
Âm ầm!
Lôi đình trên trời vẫn còn tiếp tục.
Đám người ngơ ngác đứng xem. Thẳng đến một canh giờ sau, đồ ăn đã lạnh, lôi kiếp của hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan mới kết thúc.
"Đợi lâu rồi." Diệp Phong đáp xuống bàn tiệc tông chủ, trên không trên đỉnh đầu lơ lửng hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan, có người đếm thử thì phát hiện không phải là một vạn viên, mà còn có thêm mấy trăm viên nữa.
"Đây là một vạn lẻ ba trăm viên Cửu Chuyển Huyền Đan, cũng là món quà mà ta tặng cho một số thành viên."
Nghe vậy, đám người mừng rỡ.
Toàn trường có mấy vạn người, mà Cửu Chuyển Huyền Đan có một vạn viên, có nghĩa là bọn họ có xác suất một phần mấy có thể lấy được Cửu Chuyển Huyền Đan để nhanh chóng trở thành Tiên Đế.
Trên bàn tiệc, Tuyết Vũ đã trở thành Thái Thượng trưởng lão đang ngồi ngay ngắn ở đó, bên người là Chúc Niệm Niệm.
"Hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan!" Tuyết Vũ lộ ra vẻ mặt kinh ngạc: "Chưởng môn thật là lợi hại, điều này tương đương với bỗng dưng tạo ra hơn một vạn cường giả cấp Tiên Đất"
Diệp Phong lại mở miệng nói: "Chư vị yên tâm, bản chưởng môn chính miệng đảm bảo mỗi người các ngươi đều sẽ có Cửu Chuyển Huyền Đan, chỉ là cần chờ một thời gian thôi."
"Hôm nay ta sẽ tặng toàn bộ hơn vạn viên Cửu Chuyển Huyền Đan cho các trưởng lão, chấp sự, linh thú của tông môn, bảo đảm bọn họ đều trở thành Tiên Đế."
"Đây xem như một phần quà năm mới."
"Thu lấy đi!"